Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1021:

Chương 1021:Chương 1021:
Chuong 1021:
Đây là phỏng đoán dựa trên hiện tượng trường thọ ( sống mãi không chết ) của người trong thôn Trường Thọ, tuy là có hơi thái quá, nhưng lại rất có sức thuyết phục.
Kim Trường Không đi theo bên cạnh Thời Luyện hơn một tháng, nhìn cảnh quân nhân anh dũng chiến đấu vì quốc gia và nhân dân, nhìn phong cách làm việc không ngại hiểm nguy của họ đã quen, cho nên cậu ta không hiểu nổi cách làm của người dân tại thôn Trường Thọ.
"Đã là con người thì đều có lúc phải chết, nhưng chết chưa phải là đã chấm hết, vì sao họ phải dùng cách nham hiểm và ác độc như thế để kéo dài tuổi thọ của mình? Ném con ruột của mình xuống biển để hiến tế cho Thần Biển, chẳng lẽ tối ngủ họ không gặp ác mộng hay sao?”
Khi Nguyễn Mai còn là luật sư, đã gặp rất nhiều gia đình có hoàn cảnh khác nhau, cũng chưa thấy cha mẹ nhà ai lại tự tay đẩy con trai hay con gái của mình vào chỗ chết cả, nhưng thế giới rộng lớn bao la, những người cha mẹ tàn nhẫn như vậy không phải là không có.
"Irước đó không lâu tôi còn nhìn thấy một bài báo đưa tin về một người đàn ông, vì muốn kết hôn với người bạn gái giàu có đã giết cả vợ cũ và con ruột của mình, hai bé gái ấy là một cặp song sinh rất đáng yêu, nói gã trọng nam khinh nữ cũng không hẳn, dù sao tôi cũng không thể nào hiểu nổi được tên điên đó rốt cuộc nghĩ cái gì nữa.”
"Còn có việc này sao?” Tô Vân Thiều gần đây vẫn luôn vùi đầu vào học tập, giúp Tô Y Y lấy điểm tích lũy, cho nên không có thời gian đọc bài báo này,"Xử lý ra sao rồi?"
Nguyễn Mai: "Nghe nói cảnh sát vẫn đang điều tra, nhưng còn chưa có kết quả cụ thể."
Tô Vân Thiều nhớ kỹ thông tin này: "Qua một thời gian nữa nếu vẫn chưa thấy kết quả, thì cô nhớ nhắc tôi một tiếng."
"Được rồi" Nguyễn Mai âm tham lam dau thanh gia trong lòng: Tên đàn ông không bằng dê chó kia, đại nhân rất nhanh sẽ tới xử lý mày!
Bách Hiểu Thử ghé vào trong túi của Tô Vân Thiều, dùng móng vuốt nhỏ của mình lật xem hồ sơ và tìm thấy một bức ảnh chụp về cha của Tào Kỳ,"Thiện Nhi, cô tới đây xem đi, có phải là người này không?"
Thiện Nhi nhìn một chút: "Đúng là ông ta!”
Bách Hiểu Thử tính toán thời gian, "Tào Kỷ nói cha ông ta đã chết từ hơn hai mươi năm trước, Cố Tiểu Tiểu năm nay ba mươi mốt tuổi, nếu cô ta gặp được Cố Trạch từ năm tám - chín tuổi, vậy thì khoảng hai mươi ba năm trước, Cố Trạch và cha Tào Kỳ da tới nơi này."
Tính toán xong, Bách Hiểu Thử phát hiện ra có tính toán ra thời gian chính xác cũng vô dụng, anh ta đành hậm lực mà cất máy tính đi.
Thiện Nhi tiếp tục mô tả về mảnh gỗ mà cô ấy chú ý đến, nghe lời miêu tả của Thiện Nhi, Tô Vân Thiều hình như suy nghĩ tới thứ gì đó, đồng thời Bách Hiểu Thử cũng phát hiện ra, hai người liếc mắt nhìn nhau rồi đồng thanh: "Dưỡng Hồn Mộc!"
Thiện Nhi:?
"Đó là thứ gì?" Không phải là hiểu theo nghĩa đen đấy chứ?
Tô Vân Thiều giải thích: "Trong thời ky linh khí còn thịnh hành, có một thứ cực kỳ tốt có thể nuôi dưỡng được hồn phách... Có thể nói đó là thứ báu vật tốt nhất trong trời đất này, nó quý hiếm đến mức nếu nó xuất hiện thì sẽ có nhiều người tranh nhau đến sức đầu mẻ trán, đồ vật như thế vậy mà lại xuất hiện ở trên đảo Trường Thọ?”
Do đó, bọn họ cần phải tiến hành một cuộc điều tra sâu hơn và chi tiết hơn về đảo Trường Thọ.
Ít nhất, bọn họ cũng phải điều tra xem trên đảo Trường Thọ rốt cuộc còn tôn lại bao nhiêu thứ tốt như vậy, tuyệt đối không thể để chúng rơi vào tay của Cố Phóng giả được! "Nếu như thế, không phải tất ca những thứ tốt đều rơi vào trong tay của Cố Phóng giả rồi sao?" Đào Yêu trợn trắng mắt, ôm lấy ngực đang ân an đau của mình,"Có Dưỡng Hồn Mộc, nói không chừng Cố Phóng giả không cần chuyển sang quỷ tu, cứ nghỉ ngơi thêm một thời gian, rồi lại tìm một cơ thể thích hợp, không khéo ông ta còn có thể đoạt xác tiếp."
Có thân xác để che giấu, nếu bọn họ muốn tìm Cố Phóng giả một lần nữa thì quả là còn khó hơn lên trời.
"Không, không nhất định." Tô Vân Thiều lại có ý kiến khác với cậu ta,"Tôi vốn tưởng rằng thông tin Cố Phóng giả tới đảo Trường Thọ có thể là giả, nhưng nếu trên đảo Trường Thọ đã từng xuất hiện Dưỡng Hồn Mộc, vậy thì khả năng ông ta đã từng tới đây là rất cao."
Đào Yêu: "Nói như thế là sao?"
Bách Hiểu Thử: "Không có khả năng những thứ tốt nhất trời đất như Dưỡng Hồn Mộc đều tập trung cả trên hòn đảo này được."
Nguyễn Mai: "Có lẽ nào Dưỡng Hồn Mộc đã bị chém thành hai mảnh, cho nên ông ta mới tới đây tìm một nửa còn lại?"
Cát Nguyệt: "Với thủ đoạn trục lợi của Cố Phóng giả, làm sao ông ta có thể bỏ lỡ mắt một nửa mảnh Dưỡng Hồn Mộc còn lại được?"
Nguyên nhân chính là vì bọn họ đều không xem trọng mảnh gỗ kia, cho nên Tô Vân Thiều mới cảm thấy rất có khả năng Cố Phóng giả đã chọn một con đường khác, làm theo cách hoàn toàn ngược lại,"Nếu năm đó ông ta vẫn chưa mang Dưỡng Hồn Mộc di thì sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận