Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1217:

Chương 1217:Chương 1217:
Chương 1217:
Thì ra đây là lý do mà đời trước, Trúc Thanh lại bị thoái hóa đến mức đó.
Về phần Lôi Long, một khi biến thành mắt trận thì chỉ còn đúng hai sự lựa chọn, một là vĩnh viễn ở lại đây cùng với Hoàng cung, hai là rời khỏi nơi này, để mặc cho Hoàng cung bị chôn vùi dưới sa mạc.
Nếu Lôi Long của kiếp trước lựa chọn từ bỏ hoàng cung mà rời đi cũng tốt, nhưng chỉ sợ là nó đã cố chấp ở lại canh giữ cho nơi này, sau đó đã bị Abe Shota - kẻ muốn chiếm được rồng đánh trọng thương, thậm chí là giết chết, bằng không thì dù Trúc Thanh không nói được cũng sẽ tìm du mọi cách dẫn Tô Vân Thiều đi cứu nó.
Càng nghĩ tới những chuyện đó, Tô Vân Thiều lại càng muốn giết Abe Shota.
Tô Vân Thiều nhìn Bách Hiểu Thử đang nằm trong túi áo, nói: "Cho ít linh thạch đi."
"Có liền." Bách Hiểu Thử vô cùng phối hợp, anh ta lấy linh thạch từ trong không gian của mình ra, ban đầu thì đặt ở trên bàn, lúc sau, khi đã chất đầy cả cái bàn, không có chỗ để nữa, anh ta quay sang nhìn bé Loli nói: "Hay cô cứ dùng trước một ít đi2”
Từ nãy đến giờ, bé Loli đã nhìn Bách Hiểu Thư rất lâu, mặc dù cô ấy đã ở dưới lòng đất hơn một ngàn năm, ký ức cũng dan trở nên nhạt nhòa, nhưng có cố gắng cỡ nào cô ấy vẫn không thể nhớ ra trong đám bạn của họ có cả Chuột Yêu?
"Hình như cậu không phải yêu quái từng đi theo Vân Vân lúc trước, đúng không?”
Bách Hiểu Thử không thể nào cho cô ấy một câu trả lời chính xác được: "Tôi không có trí nhớ của đời trước, có thể là tới đời này tôi mới tình cờ gặp rồi đi theo cô ấy cũng nên?"
Bé Loli gật đầu, vẻ mặt có chút thất vọng, cô ay tưởng rằng sau khi gặp lại Vân đế thì có thể gặp lại những đồng bạn ngày xưa của mình.
Có lễ là đoán được bé Loli đang nghĩ gì, Tô Van Thiều an ủi cô ấy: "Ở nhà chị còn có gấu trúc, hồ ly và cá chép nữa đó, có điều mọi người đều không có ký ức của đời trước cho nên không thể xác nhận được có phải là may người bọn họ chuyển kiếp hay không."
Đôi mắt bé Loli bỗng sáng rực, cô ấy vui tới mức nhảy cẵng lên: "Chắc chắn là bọn họ đó. Trừ Vân Vân ra, bọn họ sẽ không di theo người khác đâu.”
Tâm trạng của bé Loli đã vui hơn nhiều, cô ấy lễ phép cảm ơn Bách Hiểu Thử rồi ôm lấy đống linh thạch ở trên bàn, ngồi xuống bên cạnh, hai chân xếp bằng lại rồi bắt đầu ngồi thiền.
Bách Hiểu Thử nhảy xuống bàn đá, không ngừng moi linh thạch ra, chất đống thành núi ngay bên cạnh bé Loli, còn tiện tay phủi đống bụi do linh thạch hóa thành sau khi bị hút khô đi nữa.
Lúc người và yêu quái tu luyện thường sẽ hút hết linh khí ở xung quanh, ở càng gần thì lực hút sẽ càng mạnh, nhưng chút khoảng cách này cũng chẳng ảnh hưởng gì lắm.
Nguyên nhân Bách Hiểu Thử làm như thế chỉ là do anh ta bị hội chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế mà thôi.
Tô Vân Thiều nhìn hai người bọn họ, thấy bé Loli tu luyện rất thuận lợi thì quay sang bàn chuyện với Diêm Vương: "Xem ra đành phải đánh thức Lôi Long ở đây thôi." Diêm Vương: "Em muốn bảo vệ hoàng cung à?"
Hai người bọn họ đã yêu nhau hai đời, từ lúc quen biết, đến khi dần dần hiểu nhau rồi yêu nhau, tới bây giờ có thể nói là đi quốc trong bụng nhau rồi, thế nên đôi khi chẳng cần phải nói rõ ra, bởi vì chỉ một câu nói, một ánh mắt là có thể hiểu được ý của người còn lại.
Mặc dù người sống trong Hoàng cung hơn mấy chục năm là Vân đế, nhưng phần ký ức đó đã thuộc về Tô Vân Thiều, từ sau khi đi vào Hoàng cung thì cảm giác thân quen đối với nơi này của cô càng lúc càng mãnh liệt.
Tô Vân Thiều đã xác định Vân đế chính là bản thân mình, cho nên cô muốn bảo vệ những kỉ niệm đã qua cùng với đồng bạn của mình.
Quả nhiên, Tô Vân Thiều gật đầu: "Nếu có thể thì em muốn mang Hoàng cung và."
Sân vườn nhà họ Tô khá lớn, hoàn toàn có thể chừa ra một chỗ để đặt Hoàng cung vào, còn nếu vẫn không đủ thì chỉ cần bỏ vào không gian gấp là xong.
Rắc rối lớn nhất hiện tại là Hoàng cung quá lớn nên không thể sử dụng quỷ môn để vận chuyển, còn sức mạnh của cá Thái Cực Dương và bé cá đen thì vẫn chưa mạnh tới mức đó.
Cùng lắm thì chia hoàng cung ra thành từng phần nhỏ rồi để cá Thái Cực Dương và bé cá đen vận chuyển qua lại vài chuyến. Nhưng nếu làm thế thì toàn bộ kiến trúc của Hoàng cung sẽ bị chìm trong nước, mang về rồi còn phải sửa lại nữa. À đúng rồi, cô có tịnh thủy châu mà công chúa người cá tặng mà.
Khoảnh khắc nhớ ra tịnh thủy châu, Tô Vân Thiều lập tức nghĩ xong kế hoạch dự phòng luôn rồi, ví dụ như trong trường hợp phạm vi hoạt động của tịnh thủy châu không lớn, cô sẽ nghiên cứu cơ chế hoạt động của nó, từ đó chế tạo ra Tịnh Thủy trận.
Diêm Vương cũng nghĩ tới cá Thái Cực Dương và bé cá đen, nhưng mà cách đó rắc rối quá: "Chúng ta có thể vẽ hai cái trận pháp dịch chuyển thật lớn ở hai đầu, mặc dù có hơi tốn thời gian một tí nhưng có thể bảo ve hoàng cung tốt hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận