Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 202:

Chương 202:Chương 202:
Chương 202:
Một tay Tô Vân Thiều cầm lấy tay của Bách Tinh Thần, một cái tay khác cầm lấy nhẫn muốn đeo lên, Bách Tinh Thần trợn to hai mắt nhìn cô, đôi tay bắt giác muốn rụt lại phía sau, mà Diêm Vương cũng đang trên đường chạy như bay mà đến.
Đúng lúc này bỗng nhiên có một bóng trắng bay lên từ dưới đáy vực, nhìn hai người rồi nói kháy: "Trẻ em bây giờ làm sao vậy? Vẫn còn chưa trưởng thành đã bắt đầu yêu đương rồi, tặng một cái nhẫn đôi lại còn bày đặt quỳ xuống giống như người ta đang cầu hôn nữa chứ.”
Không đợi cô ta nói thêm điều gì, Tô Van Thieu đã vứt ra chín lá bùa đã chuẩn bị từ trước, tạo thành phù trận nhốt bóng trắng kia vào bên trong.
Cái bóng trắng kia: 22?
Nếu lúc này cô ta vẫn chưa rõ mình đã bị mấy đứa trẻ vị thành niên lừa gạt thì đầu óc đúng là bị lừa đá rồi.
"Mấy người dám lừa quỷ!!!"
Vừa dứt lời, Diễm Vương cũng tới nơi.
Cô ta thấy vậy liền rụt người lại, không dám nói thêm một câu nào.
Bách Tinh Thần nhặt chiếc nhẫn kim cương lẫn vỏ hộp rơi trên mặt đất bỏ vào túi: "Bây giờ quay về sao?"
"Bây giờ thì chưa." Tô Vân Thieu lắc lắc đầu, móc từ trong túi ra một xap bùa sắm, xoè bùa sắm thành một cây quạt, cây quạt bùa sam lại tái xuất giang hồ: "Để tớ thu phục con quỷ này đã."
Bách Tinh Thần: ???
Cậu muốn hỏi không phải con quỷ này đã bị nhốt rồi sao? Sau đó lại cảm thấy Tô Vân Thiều sẽ không hành động mà không có mục đích, hơn nữa cũng sẽ không tùy tiện mà ức hiếp quỷ.
Vì thế, Bách Tinh Thần lại lùi về phía sau hai bước nhưng cậu cảm thấy vẫn chưa đủ nên lại lùi thêm hai bước nữa, cho đến khi cách vách đá đó rất xa, duy trì một khoảng cách an toàn không bị tác động đến mới làm ra một tư thế mời. Người khác sử dụng bùa sắm còn phải gọi sắm sét tới, nhưng Tô Vân Thiều không giống vậy, trực tiếp ném ra bùa sắm, sau đó lại dùng nguyên khí để kích hoạt bùa sắm.
Một tia sét màu xanh đậm to bằng cánh tay, vừa đánh một tia xuống đã khiến cho bóng trắng đó cháy xém, bị đánh đến mức phải hoài nghi về cuộc sống của quỷ.
Lúc tiếng sét thứ nhất vang lên, các bạn nhỏ đang ở bên trong biệt thự đã vọt ra bên ngoài, nằm úp trên mặt đất đếm tiếng sét đánh.
"Hai tia."
"Ba tia."
"Tám tia sét rồi, sao con quỷ này khoẻ thế nhỉ2" "Chín tial"
Người từng thiếu chút nữa bị sét đánh chết là Đào Yêu đã chuẩn bị tốt tâm lý mới chạy ra ngoài, nhưng chỉ kịp nghe thấy tiếng sét cuối cùng, dù là vậy, nhưng khuôn mặt nhỏ vẫn sợ tới mức trắng bệch.
Lúc đi Bách Tinh Thần vẫn còn bình thường, nhưng khi trở về đã có chút không ổn, Tần Giản thấy vậy nên đã vọt qua vỗ vỗ mặt cậu ta.
"Tinh Tỉnh, mau hoàn hồn! Cậu làm sao vậy Tinh Tinh?”
Tô Vân Thiều: "Cậu ấy không sao đâu."
Diêm Vương: "Nghe tiếng sét đánh đến phát ngốc luôn rồi." Các bạn nhỏ:... Ha??3?
Bách Tinh Thần xoa xoa lỗ tai vẫn còn lại du âm, cười khổ nói: "Sau khi nghe tận chín tiếng sét đánh, đến lúc Vân Thiều gọi tớ quay về tớ cũng không nghe thấy, cuối cùng cậu ấy phải dùng tay làm kí hiệu thì tớ mới hiểu được."
"... Cậu thật sự bị sét đánh ngốc luôn rồi?" Tần Giản mắt chữ A miệng chữ O hỏi lại.
Ngọc Bạch Y vẫn thấy sợ hãi ở trong lòng: "Ở chỗ bọn tớ cũng nghe thấy tiếng sắm sét vang lên rất to, chứ đừng nói là người đứng ngay tại chỗ như cậu ấy."
Cũng may cậu ta đã cảm thấy sợ hãi trước ánh mắt chết chóc của Diêm Vương, lựa chọn từ bỏ. Nếu không kẻ bị sét đánh đến ngu người liền biến thành cậu ta, cũng sẽ trở thành lịch sử đen tối của cậu tai
Tô Y Y không hiểu: "Sao chị không bảo cậu ấy chạy xa một chút, hoặc bịt tai lại cũng được mà?"
Tô Vân Thiều giật mình sau đó lập tức phản ứng lại: "Thứ mà chị dẫn ra chính là Thiên Lôi âm tà chuyên dùng để đánh lệ quỷ. Vậy nên cậu ấy đứng gần một chút sẽ tốt hơn.""
"Tốt chỗ nào?" Ngọc Bạch Y vẫn luôn cảm thấy bản thân không nên hỏi, nếu hỏi sẽ cảm thấy hối hận.
Quả nhiên, trong cái nhìn ham học hỏi của các bạn trẻ, Tô Vân Thiều đã nói: "Tớ dùng chín lá bùa thiên lôi để dẫn đến chín tia thiên lôi để đánh lệ quỷ, cậu ấy ở bên cạnh sẽ được thiên lôi gột rửa, như vậy cậu ấy sẽ có thêm cơ hội kích phát Buff âm tà không thể tới gắn." Tuy là có thời hạn.
Ngọc Bạch Y "Wow" một tiếng, vô cùng đau khổ nói: "Đây chính là sai sót hàng loạt đó!”
Nhìn thấy ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, khóe miệng Bách Tỉnh Thần run ray: "Chỉ có mấy phần tỷ lệ, cũng không phải là một trăm phần trăm kích phát."
"Chắc chắn kích phát." Diêm Vương chính miệng xác nhận: "Ban đêm, âm khí sẽ tự động ởi vòng qua người của cậu."
Tô Vân Thiều cũng nói: "Nhân phẩm của cậu đúng là không tệ nha.”
Ngọc Bạch Y hâm mộ đến mức nước mắt, nước miếng chảy tùm lum: "Hu hu hu sao tớ lại không được may mắn như thế chứ!"
Tần Giản trào phúng: "Đấy là do Tinh Tỉnh gặp được vận may. Nếu hôm nay đổi thành một người khác thì cũng không chắc chắn sẽ kích phát được đâu."
Chẳng lẽ là bởi vì ông trời đã nhìn thấy Bạch Tinh Thần dám đối mặt với ánh mắt chết chóc của Diêm Vương để giúp đỡ Vân Thiều bắt lệ quỷ nên mới cho cậu ay một chút ngoại lệ?
Tới tận lúc Tô Vân Thiều nói cái này cũng có thời hạn, sẽ không tồn tại mãi mãi thì sự ngưỡng mộ của các bạn nhỏ mới giảm bớt một chút, sau đó liền kêu: "Lần sau có cơ hội thì nhất định phải gọi tới”
Nhưng đâu phải lúc nào cũng có thể gặp được loại lệ quỷ có cấp bậc này đâu chứ?
Tô Vân Thiều cảm thấy rất bát đắc dĩ trước suy nghĩ ngây thơ của bọn họ, nhưng ngoài miệng vẫn nhận lời: "Nếu có cơ hội thì tớ SẼ gọi."
Mà kế tiếp chính là lúc thầm vẫn con quỷ kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận