Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 605:

Chương 605:Chương 605:
Chương 605:
Sau khi lột xác xong, hai ông bà lão đều chết.
Lúc này, toàn bộ người dân trong thôn Vân càng sợ hãi hơn.
"Lời nguyền của Bạch Sương có hiệu lực rồi!"
"Bạch Sương không có tha thứ cho chúng tal"
"Bạch Sương không chịu buông tha cho chúng ta!"
Các thôn dân đã đây vỡ bức tượng Bạch Xà nương nương vốn được đặt trong từ đường, tìm một tảng đá lớn có kích thước phù hợp và một chút công cụ điêu khắc tới để tạc tượng đá của Bạch Sương. Khi điêu khắc, mọi người lại có ý kiến khác nhau.
Có người nói: "Phần lớn thời gian Bạch Sương đều lấy hình người để xuất hiện trước mắt chúng ta, cô ta thích biến thành hình người hơn, vậy chúng ta khắc tượng cô ta giống tượng của Quan Âm Bồ Tát mới tốt, gương mặt phải hiền từ mới có thể bảo vệ được chúng tal”
Cũng có người nói: "Nói cho cùng, Bạch Sương chính là rắn yêu, mà từ xưa tới nay người dân thôn Vân chúng ta đều thờ cúng Bạch Xà nương nương, đương nhiên phải khắc thân rắn của cô ta rồi!"
Ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, không ai chịu nhường ai, cuối cùng trưởng thôn là Vân Hinh phải lên tiếng quyết định: "Vậy khắc dáng vẻ nửa người nửa rắn đi!"
Bức tượng Bạch Xà nương nương bằng đá mới được hoàn thành và được đặt trong từ đường của thôn Vân, nó nhận được tất cả lễ vật và sự thờ cúng của người dân nơi đây.
Bọn họ hy vọng Bạch Sương có thể tha thứ cho hành động vô tri dại dột của mình, trở lại làm thổ địa, một lần nữa bảo vệ cho người dân.
Sức ảo tưởng của người dân thôn này rất khá, nhưng bọn họ không biết thân thể và hồn phách thật sự của Bạch Sương đã tiêu tan cùng nhau, rốt cuộc nó cũng không nghe được lời cầu xin của họ, dù họ có dập nát đầu, quỳ nát gối cũng chẳng có chút tác dụng gì.
Sau khi thành kính cúng bái một thời gian, người dân trong thôn phát hiện ra rào chắn ngoài thôn đã lùi xa một chút, họ mừng rỡ nhảy múa trên đất ngoài thôn.
Ngân Sương lạnh lùng quan sát, nó quyết định cho họ một chút ngon ngọt sau đó lại thu lá chắn lại.
Vân Hinh và Vân Văn Hiên đều không tin tạo ra một bức tượng đá sẽ có được hiệu quả đáng kinh ngạc như thế, nhưng họ càng không tin Bạch Sương đã bị hãm hại như vậy mà vẫn còn có thể tha thứ cho người ở thôn Vân được. Điều này càng thêm thuyết phục họ khi trong thôn có một đứa trẻ vô cùng kỳ lạ được sinh ra.
Một năm rưỡi trước, khi ông lão nọ vừa mất, họ đã đến tham dự đám tang của ông ấy, bây giờ đứa trẻ kia chưa đầy một tuổi, là tuổi mới bắt đầu học nói, nhưng nó đã nói được rất trôi chảy, lưu loát.
Đứa bé còn nhỏ tuổi mà đã trằm mặt, nó kể cho những người dân nghe một sự thật vô cùng đau lòng: "Sau khi chết tôi đã trở thành hồn phách lang thang khắp thôn Vân, cho dù tôi có đi thể nào cũng không thể xuống núi được, đến một ngày tôi đi qua cửa của gia đình này, bị hút vào trong bụng của người phụ nữ này rồi lại được sinh ra.” Từ bỏ thân xác già cỗi và thay vào đó một thân hình hoàn toàn mới, tương đương với việc có một cuộc sống mới, bắt đầu lại từ đầu, và biết được nhiều điều mà không cần phải học lại, thật tuyệt vời biết baol
Tuy nhiên, nghe những gì đứa nhỏ nói, tất cả thôn dân đều cảm thấy sợ hãi.
Bởi vì điều đó có nghĩa là họ sẽ tiếp tục lặp lại quá trình luân hồi, chết đi, đầu thai rồi lại chết đi mà vẫn mang theo ký ức của kiếp trước, mãi mãi không thể rời khỏi thôn Vân.
Các thôn dân càng sợ hãi, họ lại quỳ lạy bức tượng đá Bạch Sương càng thêm thành kính hơn, nhưng vẫn vô dụng, tắm lá chắn vô hình kia vẫn cản trở họ, thậm chí còn thu hẹp lại một chút.
Bọn họ căn bản không biết vì sao Bạch Sương lại nổi giận như vậy, họ sợ hãi, khủng hoảng, luôn cảm thấy lúc nào cũng có thể chọc giận Bạch Sương, họ không biết nên làm thế nào mới tốt.
Không bao lâu sau, dưới ảnh hưởng do nọc độc của Ngân Sương, cơ thể của những cụ già từ từ suy yếu, rồi dần mất đi, lại thông qua việc đầu thai vào bụng những người phụ nữ mà lần lượt quay trở lại, vòng tuần hoàn này cứ lặp đi lặp lại không có sự kết thúc.
Càng đáng sợ hơn chính là, bọn họ đã hiểu được lời nguyền của Bạch Sương trước khi chết đã có tác dụng: vợ chồng bát hòa, mẹ con không yên, con cháu chết sạch, vĩnh viễn không thể sống yên lành.
Người dân thôn Vân mang theo ký ức kiếp trước mà đầu thai trở lại, nếu may mắn thì có thể đầu thai vào nhà khác, nếu không may, giây trước ông bà vừa mắt, giây sau đã đầu thai vào luôn bụng của con dâu, rồi con dâu lại sinh ra ông bà của mình.
Chính con trai hoặc con gái của mình sinh ra lại mang theo ký ức của ông bà mình, vậy họ phải gọi những đứa bé kia là con trai hoặc con gái hay là ông bà? Hình như gọi gì cũng được, lại hình như gọi thế nào cũng không đúng, thật là đau đầu. Hơn nữa, sau khi đầu thai lần nữa và lớn lên, họ biết kết hôn cùng ai?
Xét theo vai vế, người này hình như là cháu trai mình, người kia hình như là chị dâu mình, nếu bọn họ thật sự kết hôn sinh con với nhau, chẳng phải quan hệ vai về sẽ hoàn toàn rối tung lên sao?
Nhưng nếu muốn ở bên người bạn già trước kia cũng rất khó, bởi vì muốn đầu thai còn phải chờ cơ hội, có phải lúc nào trong thôn cũng có phụ nữ có thai để đầu thai lần nữa đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận