Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1194:

Chương 1194:Chương 1194:
Chương 1194:
Diêm Vương: "Nếu anh không nói thì em sẽ tốn rất nhiều thời gian di tra thông tin đó, tội gì phải làm vậy?”
Cũng đúng nhi.
Tô Vân Thiều thật sự mệt lắm rồi, nếu bạn trai đã chủ động giúp đỡ, cô cũng mừng vì bớt được một việc: "Được thôi, anh nói em nghe thử xem."
Diêm Vương: "Cách đơn giản nhất là tìm một nơi mà các thí sinh của các nước có thể thi triển tu vi của mình, với tập quán và cách làm việc của Hoa Hạ, em cũng không thể làm qua loa cho xong được. Kể từ hôm nay, thử đi về phía tây, tới sa mạc xem sao, nơi đó có di chỉ của Vân Quốc cổ, có thể tìm kiếm bí mật diệt quốc của Vân Quốc năm ấy."
Tô Vân Thiều: 222?
"Vân Quốc có núi có sông, khí hậu cũng ôn hòa, không dễ gặp thiên tai nên đáng lý phải nằm ở phía nam chứ, sao anh lại nói đi về phía tây, còn biến thành sa mạc là sao?"
Để trả lời được câu hỏi của cô thì điều kiện tiên quyết là Diêm Vương biết đáp án, tiếc thay... : "Sau khi về dưới, anh đã mở số Sinh Tử xem thử chuyện của Vân Đế và Cát Cánh nên mới biết được chút tin tức chứ không có hiểu rõ đầu đuôi."
Tô Vân Thiều ngẫm ngợi, cảm thấy cũng phải thôi. Nếu đằng sau sự kiện Van Quốc diệt vong năm ấy có bàn tay của Thiên đạo thúc đẩy, mục đích là xóa sạch mọi dấu vét về sự tồn tại của Vân đế, vậy lần này, cô có thể dựa vào trận chung kết để báo cho toàn thể quốc gia trên thế giới về hành vi này của Thiên đạo, từ đó đoàn kết mọi người lại, cùng suy nghĩ đối sách, thế thì cô đỡ phải tốn công tốn sức suy nghĩ một mình rồi.
"Còn gì nữa không?”
Diêm Vương tặng cho cô một ánh mắt "Thế này mà vẫn chưa đủ hả?", sau đó nói tiếp: "Đúng là trong nước có rất nhiều nơi xảy ra kha khá sự kiện kỳ lạ, những một nơi có số lượng vừa đủ lại phù hợp để dùng làm võ đài trên chiến trường quốc tế thì không nhiều, đây là giải pháp tối ưu nhát rồi."
Lý do vòng bán kết xuất hiện rất nhiều cương thi và huyết thi ngàn năm cũng là vì các giám khảo của các quốc gia rất chấp nhất với cách bình thẩm này. Nếu độ khó cũng như độ nguy hiểm của trận chung kết bị hạ thấp, các thí sinh không đủ điều kiện của các nước khác sợ là sẽ nháo nhào lên cho xem.
"Thế cứ quyết định như vậy đi." Tô Vân Thiều lấy điện thoại ra, nhắn cho Khúc Vu Hoa một câu, vậy là hoàn thành xong nhiệm vụ.
Sau đó, hình như cô chợt nhớ ra chuyện gì nên đã lấy cái xác huyết thi ngàn năm của Cát Cánh đang để trong nhẫn ra: "Chắc anh sẽ cần đó."
Dù không có hồn phách, nhưng xác của vua cương thi kiếp trước vẫn cất chứa kha khá công đức, có thể đút cho giếng Luân Hồi ăn để chữa trị thân giếng.
Diêm Vương thoải mái nhận lấy.
Là một bán thần, tất nhiên anh cũng có mấy thứ như dụng cụ để đồ.
"Có cần anh giúp em giải thích về trận pháp dịch chuyển không?"
"Không cần đâu!" Tô Vân Thiều vội vàng đặt tay lên quyển trục dịch chuyển, trừng mắt với Diêm Vương như một con mèo sắp bị cướp mất cá: "Anh đừng có nói lung tung!”
Cô thật sự không muốn trong lúc mình đang suy nghĩ lời giải cho một vấn đề vật lý vĩ đại thì lại bị người khác tiết lộ đáp án đâu, vậy thì còn giải đề làm gì nữa? Có tìm được câu trả lời cũng chẳng thấy tự hào chút nào cải
Diêm Vương giơ hai tay lên, bày ra tư thế đầu hàng: "Thôi được rồi, trừ khi em hỏi, bằng không anh nhất định sẽ không nhiều chuyện đâu.”
Tô Vân Thiều hài lòng, quay đầu tiếp tục quan sát quyển trục dịch chuyễn.
Bách Tinh Thần cũng không khuyên cô nữa, chỉ nói với Diêm Vương: "Bé rái cá biển vẫn còn đang ở chỗ đội trưởng Cao, hay là anh thiết lập một trận pháp dịch chuyển để sau này nó dễ dàng qua lại giữa biển và chỗ này đi?"
Với Diễm Vương mà nói, chuyện này thật dễ như trở bàn tay, nhưng anh vẫn hỏi ý Tô Vân Thieu trước: "Vân Thiều?"
Tô Vân Thiều: "Được đấy, anh làm đi."
Không cần cô nhúng tay, Bách Tỉnh Thần lập tức gọi cho Cao Nhiên, còn Diễm Vương thì xác định địa điểm thiết lập trận pháp dịch chuyển, mượn cá Thái Cực Dương để dịch chuyển bé rái cá biển. Dưới sự hợp tác của ba bên, chuyện này đã được hoàn thành rất nhanh chóng.
Thậm chí, bé rái cá biển còn mang theo không ít nhím biển và bào ngư làm quà, người, yêu, quỷ nào trong vườn cũng có phần, không ai bị bỏ sót hết.
Điều phiền phức duy nhất là... thành viên gia đình rái cá biển đã tăng lên rồi, vì rái cá nước ngọt cũng tới.
Chẳng biết rốt cuộc Diêm Vương thiết lập trận pháp dịch chuyển ở nơi nào nữa.
Đối mặt với chuyện này, đám người, yêu, quỷ lại cảm thấy rất VUI.
Tô Vân Thiều vùi đầu nghiên cứu quyển trục dịch chuyển, cuối cùng xem như cũng có chút tiến triển. Cô giao thành quả cho Bách Tỉnh Thần, dặn cậu ấy khi nào gặp nguy hiểm chỉ cần xé nó đi thì sẽ ngay lập tức được dịch chuyển đến nhà trúc trong sân nhà họ Tô. Vi không thể nào nhảy một phát đến nơi cô đang ở cách đó tận may tỉnh thành, nên sân vườn của nhà cô — nơi một đám yêu quái và quỷ sai đang sinh sống, chính là nơi an toàn nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận