Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 243:

Chương 243:Chương 243:
Chương 243:
Tô Vân Thiều siết chặt nắm đắm.
Người nọ tốt nhất là nên cầu nguyện đừng để gặp vận xui mà rơi vào trong tay cô, nếu không nhất định cô sẽ dùng chín chín tám mươi mốt lá bùa sét trời thượng hạng thăm hỏi gã cho thật hoành tráng.
Trên thực tế, báo ứng của người nọ đã đến.
Ngay lúc Diêm Vương nhẹ nhàng phá giải thuật pháp âm tà cố định hồn phách của Mễ Tư Thân thì phản phệ sinh ra cũng đã khiến người đứng sau bị thương hộc máu. "Chết tiệt!" Người nọ nguyền rủa chửi một tiếng: "Rõ ràng mình đã tính ra đám người kia sẽ thất bại thảm hại, đã thế lại còn có thể thuận lợi giải quyết tên Cao Nhiên, giết sạch một đám đệ tử huyền môn mà, rốt cuộc là kẻ nào đã chó ngáp phải ruồi phá giải được thuật pháp của mình cơ chứ?"
Ông ta bắm bám đốt ngón tay, ngay giây sau, trong miệng “phụt” một phát phun máu day đắt.
Ông ta nhất quyết không tin bám đốt ngón tay tính lại lần hai, thế là hộc ra càng nhiều máu hơn, cuối cùng đành cắn răng không tính nữa.
Thế mà lại có người ông ta không thể bói được ư?
Rốt cuộc đó là kẻ nào?! Không được! Ông ta phải nghĩ cách hỏi thăm một chút mới được.
Tại trần Bàn Thạch.
Vẫn là gian phòng kia, Tô Vân Thiều dẫn theo Mễ Tư Thần cùng tham gia cuộc họp.
Mọi người nhìn Mễ Tư Thần mặc bộ đồ con thỏ đáng yêu, đầu đội lỗ tai thỏ lông xù, khuôn mặt lộ vẻ vui mừng khôn xiết, trông ngọt ngào, ngoan ngoãn đến khó tả.
Quách Uyễn Thanh che đôi mắt đau nhói: "Em gái à, khiếu thẩm mỹ của em đã nâng lên một tằm cao mới rồi hả?"
Oan uỗng quá, Tô Vân Thiều vội vàng thanh minh cho mình: "Bộ này là do tôi dẫn cô ấy đi trung tâm thương mại, tự tay cô ấy chọn đấy, không liên quan gì đến tôi đâu nhai!"
Cô là thên sư đoan chính, nghiêm chỉnh, không thèm có mấy cái kiểu ham mê kỳ lạ này đâu nhai
Cao Nhiên giả vờ ho khan hai tiếng, nin cười nói: "Được rồi, mọi chuyện đã được giải quyết, sau chuyện này sẽ căn cứ vào tỷ lệ đóng góp của mọi người để tính thù lao rồi chuyển vào thẻ của mọi người nhé."
"Riêng tôi thì không cần chuyển." Phương Hữu Đức là người đầu tiên bày tỏ: "Quỷ sai của tôi được Tô Vân Thiều cứu, trong cả quá trình cũng chẳng đóng góp được gì, không cần thù lao gì đâu.”
Quách Uyễn Thanh là người thứ hai tiếp lời: "Nếu không có bùa bình an và Kim Chung Tráo của em gái thì không biết bây giờ tôi đã bị thương thành thế nào nữa. Phần của tôi cứ chuyển cho em gái nhé."
Hằng Thuật: "Ban đạo cũng vậy."
Tuệ Tâm: "Tiểu tăng cũng vậy."
Mấy người ra sức nhiều nhất trong lần này đều không đòi thù lao, đương nhiên những người khác chẳng dám nhận, huống chỉ tự dưng bọn họ còn được nhận một mớ bùa bình an, bùa sắm sét, bùa lửa, hàng chất lượng để khử thi khí đã vậy còn được kết thân với người thay trời hành đạo thì làm sao mà mở miệng đòi thù lao cho được.
Thấy mọi người thống nhất ý kiến, Cao Nhiên cũng nghĩ như vậy nên không khuyên bảo thêm nữa.
"Nếu như tất cả mọi người đều đồng ý, vậy thì tôi sẽ đưa hết thù lao cho Vân Thiều nhé?"
"Cứ tự nhiên." Mọi người gật đầu.
"E là không được." Tô Vân Thiều trái lại đã mở lời từ chối, không phải là vì cô không được có quá nhiều tiền, mà là vì...
"Chúng ta đã phá hủy kế hoạch của đối phương, không được để lộ mặt.”
Qua sự nhắc nhở của cô, mọi người cũng hiểu rõ.
Bọn họ nghe nói bên trong có một huyết thi ngàn năm rất lợi hại, lựa chọn đánh trước chiếm lợi thế, đương nhiên gặp mặt là chào hỏi luôn. Mà váy của Mễ Tư Thần bị phá hỏng, buộc phải trần như nhộng mà chạy trốn, cuối cùng không chịu nổi nữa mà nỗi trận lôi đình, hai bên nói chuyện với nhau không được nên đành phải đánh nhau cho ra một kết quả.
Mễ Tư Thần nắm giữ cơ thể huyết thi chưa lâu, chưa đánh nhau với ai bao giờ nên tứ chi không phối hợp, không khống chế được sức lực, mà lại bị nhiều người bao vây tấn công như vậy, không cần thận một cái là sẽ làm chết người. Nếu như lần hành động này không có Tô Vân Thiều và bùa của cô thì sao?
Quách Uyễn Thanh sẽ bị bỏng, vai trái của Hằng Thuật bị trúng đòn nghiêm trọng, quỷ sai của Phương Hữu Đức trúng thi độc, Cao Nhiên không bị thi khí ảnh hưởng thì cũng bị huyết thi đập chết... Những người khác thì càng không cần phải nói.
Kết quả có thể tưởng tượng được, huyền môn sẽ phải gánh chịu tổn thất lớn đến thế nào.
Cao Nhiên: "Tôi nảy ý muốn nhất thời mới tìm đến Vân Thiều, sau khi mọi người đến hai giờ thì cô ấy mới đến, khi đó chúng ta đã họp rất lâu rồi."
Quách Uyễển Thanh: "Em gái còn nhỏ tuổi, trong giới không có lời đồn nào về Tô Vân Thiều, có lẽ vì vậy mà đối phương đã bỏ sót cô ấy."
Tuệ Tâm: "Hẳn là người kia đã tính ra sự xuất hiện của Tô đạo hữu, ông ta kiêng dè sư thúc Viên Thuần, trước mắt chúng ta không thể đưa sự tồn tại của Tô đạo hữu ra ngoài ánh sáng được.”
Hằng Thuật: "Ban đạo có một đề nghị..."
Phương Hữu Đức: "Tôi cũng có một đề nghị..."
Sau khi cuộc họp kết thúc, một tin tức bỗng truyền khắp huyền môn với tốc độ trước nay chưa từng có.
Huyết thi ngàn năm hiếm thấy trên đời đã bị một người áo đen cướp đi rồi!
Cuộc họp cham dứt, sau khi mọi người trao đổi phương thức liên lạc với nhau thì tự tản ra khắp bốn phương tám hướng trong nước.
Chuyện của Mễ Tư Thần hệt như cây búa nặng ngàn cân giáng thẳng xuống đầu mọi người một đòn thật mạnh, không chỉ đập tan sự tự cao tự đại của họ mà còn đánh tỉnh họ, khiến họ đề cao cảnh giác.
Có người dám ở ngay dưới tầm mắt của họ mà tìm kiếm nữ thuần âm, cố ý hãm hại cô ấy hòng chế tạo ra cái thứ âm tà, ngoan độc, chuyên mang tới tai họa và rắc rối cho trần gian như huyết thi, thế nhưng bọn họ - những người tự nhận là đệ tử huyền môn xuất sắc nhất đương thời lại chẳng hề hay biết gì cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận