Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 272:

Chương 272:Chương 272:
Chương 272:
Người nhà họ Hứa bị canh giữ như những kẻ trộm: "..." Thật quá đáng!
Họ muốn nói: Đó là con cháu của nhà chúng tôi!
Nhìn thấy Trường Tôn Thụy được các chàng trai và các cô gái mới quen bảo vệ như vậy, trong lòng vừa cảm thấy âm áp vừa kiêu ngạo: Con cháu nhà chúng tôi chính là được người yêu thích như vậy đấy!
Tô Vân Thiều không thèm nhìn Bách Tinh Thần và Ngọc Bạch Y nữa. Cậu ta đã hứa là sẽ nhìn Tần Giản. Nhưng hiện tại Tần Giản đào một cái hố, bọn họ còn phụ trách đưa những người khác đến lấp đát!
Nhưng các bạn nhỏ này đã làm rồi, cô chỉ có thể căng da đầu kiên trì làm chỗ dựa vững chắc cho bọn họ, cố gắng đem hành vi trộm con của bọn họ hợp lý hóa.
"Tôi nhìn thấy trên người của mấy người không có nghiệt nợ. Chắc hẳn ngày thường đã làm rất nhiều việc thiện và chưa từng làm chuyện ác, trong chuyện này hoặc là có nguyên nhân hoặc là bị người lừa gạt.
"Bị lừa gạt? Không phải, tôi còn muốn cảm ơn ông ấy." Hứa Lâm Lang cười lạnh nói: "Không có ông ấy làm sao tôi có thể giữ lại được đứa con tôi mang thai 9 tháng 10 ngày ở bên người được chứ?" Nếu điều tương tự này xảy ra với Hứa phu nhân, bà cũng sẽ đưa ra lựa chọn tương tự cho nên bà rất hiểu suy nghĩ của con gái mình.
"Tô tiểu thư, cô còn trẻ, không biết tâm tình của một người làm mẹ là như thế nào. Chúng tôi nuôi nắng thằng bé từng chút từng chút một, bỏ ra bao nhiêu tâm huyết và tình thương làm sao nỡ để thằng bé biến thành một cỗ thi thể lạnh như băng và rời khỏi chúng tôi chứ?”
Trong ba người nhà họ Hứa chỉ có Hứa Nặc là chưa tỏ thái độ. Tô Vân Thiều nhìn Hứa Nặc chờ đợi câu trả lời từ ông ta.
Vị tỷ phú oai phong một cõi trên thương trường thở dài: "Người đầu bạc tiễn người đầu xanh thật sự quá thống khổ. Tôi đã từng tiễn con trai một lần, hiện tại không thể trơ mắt nhìn cháu ngoại rời đi, sau đó lại mắt đi con gái của tôi."
Năm nay Hứa Nặc đã hơn sáu mươi tuổi. Ánh mắt trong veo, mái tóc hoa râm, khuôn mặt già nua tựa như đã hơn bảy mươi tuổi. Có thể thấy được việc con trai và cháu ngoại qua đời đã đả kích ông đến mức nào.
Nếu không có cách nào giữ cháu trai mình lại Hứa Lâm Lang sẽ không thể chấp nhận được chuyện con trai mình đã xảy ra chuyện và rời đi. Liên tục gặp những đả kích lớn như vậy, có khả năng Hứa Nặc không sống được bao lâu. Tình hình hiện tại chính là Trường Tôn Thụy rất vui khi có thể ở bên cạnh mẹ và ông bà ngoại. Nhà họ Hứa rất thỏa mãn trạng thái như vậy, xem ra đây chính một kết thúc có hậu cho tất cả mọi người.
Đương nhiên, điều kiện đầu tiên là Yếm bùa có thể kéo dài thì sẽ không thành vấn đề.
Không may là...
Tô Vân Thiều: Mọi người không hoài nghi vì sao đối phương lại đưa ra biện pháp như vậy sao?”
Tô Vân Thiều và các bạn nhỏ đã đợi rất lâu nhưng không thấy ba người nhà họ Hứa có ý muốn giải thích. Bọn ho không nói, Tô Van Thiều cũng không miễn cưỡng, cô tự mình nói chuyện cũng không quan tâm đến suy nghĩ của người khác.
"Các người không phải chưa từng hoài nghi, chỉ là không cách nào cưỡng lại được dụ hoặc muốn giữ Trường Tôn Thụy ở lại trên nhân dân, cố gắng không nghĩ tới, càng không biết Yếm bùa lên hồn phách sẽ có ảnh hưởng gì đối với cậu ta."
Tô Vân Thiều dựa lưng vào trước người của Cùng Kỳ, một trong bốn con hung thú trong truyền thuyết thần thoại cổ đại, nó dang rộng đôi cánh, như thể đang bảo vệ cô gái ở trước mặt.
Việc Yếm bùa không phân biệt được thiện và ác, nó phụ thuộc vào phương pháp của người sử dụng. Tựa như Cùng Kỳ làm chuyện ác, có người sẽ lợi dụng việc Yếm bùa để trần áp Cùng Kì, ngăn cản nó gây hại cho nhân gian, việc này đối với nhân gian là chuyện tốt, nhưng đối với hung thú thì nó hoàn toàn tương phản."
Tình huống của Trường Tôn Thụy không khác gì Cùng kì bị Yếm bùa, điểm khác biệt duy nhất chính là Trường Tôn Thuy không làm chuyện ác.
Người nhà họ Hứa trong lòng bắt đầu phát run.
Trong hai năm này, Trường Tôn Thụy không có bất kỳ biểu hiện không ổn nào, họ càng ngày càng tin rằng Yếm bùa cũng không sao, nhưng... theo cách nói của Tô Van Thiều, có vẻ như không phải như vậy?
Người nhà họ Hứa còn chưa kịp nói chuyện, Tần Giản không đợi được nữa đã hỏi: "Van Thiều, có phải Thụy Thụy đã xảy ra chuyện rồi không?"
"Tôi không sao ” Trường Tôn Thụy giật giật áo thun của Tần Giản,"Anh Tần Giản, anh đừng lo lắng, em thật sự không sao.
Sợ mọi người không tin những gì mình nói, Trường Tôn Thụy nhanh chóng đưa ra một ví dụ: "Khi tôi vừa mới chết vẫn còn khá suy yếu, thường xuyên ngủ thiếp đi. Sau hơn hai năm, hiện tại tôi đã có thể xuất hiện ở trước mặt những người bình thường, không phải đã chứng minh đó là chuyện tốt sao?"
Nghe thì có vẻ là chuyện tốt, có thể nói là hoàn toàn không bị ảnh hưởng, trừ phi là Tô Vân Thiều nói, nếu không Tân Giản và những người khác đều không tin.
Ngay cả người nhà họ Hứa, những người biết rất ít về Tô Vân Thiều, trong tiềm thức cũng nghĩ như vậy.
Lúc này Trường Tôn Thụy còn muốn an ủi người khác, cậu thật sự là một đứa trẻ quá hiểu chuyện.
Tô Vân Thiều nhẹ nhàng hỏi: "Vậy cậu có biết tại sao bản thân lại trở nên mạnh hơn không?”
"Đây không phải là chuyện đương nhiên sao?" Trường Tôn Thụy hỏi ngược lại.
Tất cả mọi người đều tim đập thình thịch, làm sao sức mạnh có thể vô cớ tăng lên? Có lẽ Trường Tôn Thụy và người nhà họ Hứa đã bị người khác tính kế.
Tô Vân Thiều: "Tôi có ba quỷ sai, mỗi người trong số họ sau khi đi theo tôi đã được hướng dẫn tu luyện để nâng cao tu vi. Trước khi theo tôi, họ hành động dựa theo bản năng, còn cậu thì sao?”
Vân Khê mang trong mình sự oán hận và chấp niệm muốn đi tìm công lý cho chính mình và người bạn thân nhất, Nguyễn Mai muốn trừng phạt tất cả những người đàn ông bạo lực gia đình và chờ đợi Hồ Bình Bình khôi phục, Cát Nguyệt là âm nữ cộng thêm việc hiến tế, ba người họ đều là những ác quỷ nửa vời, còn Trường Tôn Thụy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận