Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 330:

Chương 330:Chương 330:
Chương 330:
Ba Thời hỏi: "Đại sư, rút ngắn thời gian tỉnh lại như vậy, có hại đến sức khỏe của tiểu Thời không?"
Sau khi được nhắc nhở, mẹ Thời mới nhớ ra và lo lắng nhìn Tô Vân Thiều: "Đại sư?"
Tô Vân Thiều: "Lúc trước tôi đã nói rồi, thân thể rơi vào hôn mê là cơ chế tự bảo vệ, nếu chưa tỉnh lại thì có nghĩa là cơ thể chưa hồi phục hoàn toàn. Truyền nguyên khí có thể giúp rút ngắn thời gian tỉnh, nhưng sau đó sẽ có chút mệt mỏi, mọi người tăng cường bổ sung dinh dưỡng cho anh ấy, tích cực vận động, chậm rãi điều trị."
Sau khi giải thích rõ ràng như vậy, người nhà họ Thời thấy việc tỉnh lại sớm cũng không có hại gì nhiều, chỉ là điều dưỡng thêm một chút thì đã quyết định làm cho Thời Luyện tỉnh dậy sớm.
Thời Luyện nằm xuống quá đột ngột, nhiệm vụ được giao vẫn chưa hoàn thành xong.
Người của nhà họ Thời: "Vậy làm phiền đại sư."
Tô Vân Thiều gật đầu, tay bám quyết niệm thần chú, tập hợp nguyên khí của trời đất và thông qua sự tiếp xúc giữa đầu ngón tay và cổ tay của Thời Luyện chậm rãi dẫn vào cơ the của anh ta.
Cơ thể thiếu nguyên khí đã lâu giống như một cái bao tải mở to miệng, đón nhận bắt cứ ai đến. Ở trong bóng tối lạnh lẽo đã lâu, Thời Luyện mệt mỏi đến mức gần như sắp ngủ thì bỗng nhiên nhận được một luồng ánh sáng mang theo hơi ấm, thân thể cùng ý thức đều chậm rãi tỉnh táo lại.
Anh cứ chạy về hướng có luồng ánh sáng ấm áp đó nhưng ngay khi sắp đến đích, mọi thứ bỗng vụt biến mắt và bóng tối lại ập xuống.
Trong nháy mắt đó, Thời Luyện đột nhiên dùng sức giơ tay nắm lấy tay trái của Tô Vân Thiều, dùng sức kéo vào trong lòng mình.
Tô Y Y vội che miệng lại, hệ thống ở trong đầu gào thét: [ A a a đây là cốt truyện tiêu chuẩn của phim thần tượng, lúc này nữ chính sẽ ngã vào lòng nam chính, ánh mắt của hai người sẽ nhìn nhaul ]
Thậm chí Tô Y Y còn không có thời gian để phàn nàn về hệ thống thân là một hệ thống học bá, từ khi nào đã có sở thích xem phim thần tượng cau huyết, ánh mắt sáng quắc nhìn Tô Vân Thiều và Thời Luyện.
Nhưng mà Tô Vân thiều cũng không phải là một cô gái yếu ớt, mỏng manh dễ bị đây ngã, cô vẫn giữ được trọng tâm on định, mặc kệ Thời Luyện có kéo như thế nào, cô ấy vẫn đứng vững như núi.
Tình huống này có chút xấu hổ.
Thời Luyện mở mắt ra, đầu tiên là nheo mắt lại để thích ứng với ánh sáng trong căn phòng, sau đó nhìn toàn bộ tình huống đang diễn ra ở trước mắt.
Ba mẹ, ông nội, em trai, quản gia, cháu họ và cấp dưới đang lo lắng nhìn anh cách đó không xa, trong phòng còn có hai cô gái không quen biết.
Trong đó có một người đang nhìn anh ta với vẻ mặt hóng chuyện, giống như vẻ mặt của mẹ Thời lúc xem phim truyền hình cầu huyết.
Một người khác đứng ở bên mép giường, ánh mắt lãnh đạm.
Xem xét dáng vẻ khuôn mặt, rõ ràng là một cô gái trẻ, nhưng khí chất toàn thân và ánh mắt nhìn qua lại không giống như vậy.
Thời Luyện thấy mình đang nằm lấy tay cô gái này thì vội vàng rút tay lại "Xin lỗi."
Lời vừa nói ra khỏi miệng, anh ta phát hiện cổ họng khô khốc, kêu một tiếng liền đau, giống như đã lâu không được uống nước, không nói chuyện, cho nên nhịn không được mà ho khan vài tiếng.
Mẹ Thời vội vàng rót một ly nước, ngồi bên giường đút cho con trai: "Thời Luyện, con đã hôn mê nửa năm chỉ vừa mới tỉnh lại, từ từ uống, không nên gấp quá."
Hôn mê nửa năm?
Cuối cùng Thời Luyện cũng hiểu tại sao lại có nhiều người đứng chờ trong phòng của mình như vậy, anh ta hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, nên tạm thời uống chút nước trước. Người đã tỉnh thì có thể ăn cơm, quản gia xuống lầu phân phó dì giúp việc nấu một chút cháo dễ tiêu hóa và bổ dưỡng mang lên.
Người nhà họ Thời, đội phó và những người khác thì nhanh chóng giải thích ngắn gọn về chuyện này, còn những gì cụ thể hơn thì còn phải đợi cho đến khi Thời Luyện tỉnh lại vào lần sau.
Họ không quên Tô Vân Thiều đã nói rằng lần này thức dậy chỉ là tạm thời và thời gian cũng có hạn, vì vậy họ phải chọn ra những điểm mau chốt để nói.
Thời Luyện, người vừa tỉnh dậy đã buộc phải trải nghiệm "Không phải thế giới tôi đang sống là một thế giới vật chất sao?" "Có ma quỷ trên thế giới này?" "Tại sao mọi người đều chấp nhận nó nhanh như vậy?" Cổ không phải là thứ chỉ có ở trên phim thôi sao?” Đang chờ thế giới quan không ngừng vỡ vụn trong lúc tiếp nhận.
Nói cách khác, anh ta quanh năm đi làm nhiệm vụ, có kinh nghiệm dày dặn và tâm lý rất vững vàng, nếu không nhất định sẽ ngất đi.
Thời Luyện nhìn qua nữ đại sư trẻ tuổi, người được cho là bạn học của cháu họ Bách Tinh Thần.
"Đại sư, tại sao tôi lại bị trúng cổ vậy?"
Trước đó đội phó cũng đã hỏi vấn đề này, nhưng Tô Vân Thiều không trả lời, lần này Thời Luyện hỏi lại, nhưng cô ấy vẫn không có cách nào trả lời được. "Tôi không biết đã xảy ra chuyện gì, anh tự mình tìm hiểu đi. [rước khi hôn mê anh có ăn hay đụng vào cái gì không?”
Thời Luyện suy nghĩ một chút, đội phó và nhóm quân nhân cũng đang suy nghĩ.
Cùng làm nhiệm vụ nhưng bọn họ không trúng cổ, chỉ có Thời Luyện trúng, điều đó có nghĩa là Thời Luyện đã chạm vào thứ gì đó mà họ không biết.
Nửa năm đã trôi qua, một số ký ức đã trở nên mơ hồ, muốn nhớ lại toàn bộ cũng phải mất một khoảng thời gian.
Đội phó nói về viên đá nhỏ,"Đội trưởng, viên đá mà anh bảo tôi giữ là cổ, anh có chạm vào thứ gì tương tự không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận