Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 104:

Chương 104:Chương 104:
Chương 104:
Nam quỷ đeo kính: "Trước đó, vấn đề về hóa học 30 điểm, vật lý 40 điểm như lửa sém lông mày."
Nam quỷ đầu đỉnh: "Tôi cảm thấy vấn đề của Tiểu Đào Yêu vẫn quan trọng hơn một chút."
Bốn quỷ một hệ thống đồng loạt quay đầu, Tiểu Đào Yêu một tuổi đang ngủ say ở trên giường.
Chủ nhật tuần trước, lúc Tiểu Đào Yêu vừa mới tới mọi người đã gặp qua một lần, rõ ràng là bộ dạng hai ba tuổi, có thể tự lo được, ai ngờ đến tối thì thu nhỏ lại hơn phân nữa.
Cũng không biết chỗ nào đã xảy ra vẫn đề. Bốn con quỷ chưa từng nuôi yêu, liên lạc với Tô Vân Thiều thì cũng không thành vấn đề nhưng bọn họ sợ bị người của nhà họ Tô phát hiện, ngoại trừ việc đắp chăn cho Tiểu Đào Yêu, đút chút nước, đến sữa cũng không dám trộm.
Nửa giờ sau, Tô Vân Thiều trở về phòng. Tiểu Đào Yêu chật vật dựa vào chăn và gối ôm đã được gấp lại, khuôn mặt non nớt âm u, nhìn thấy cô thì trong nháy mắt đã mặt bày ra bộ dạng cô vợ nhỏ đang giận chồng: "Cô còn biết đường trở về?!"
"Sao cậu lại trở nên nhỏ thế này?"Thời điểm Tô Vân Thiều bố trí tụ nguyên trận, trong phòng chỉ có bốn con quỷ đang đánh bài Poker, Tiểu Đào Yêu không có ở đây.
"Là cô kêu tôi dùng nguyên khí để trùng tu, cô phải chịu trách nhiệm đến cùng!" Tiểu Đào Yêu nho nhỏ tức giận đến mức phun ra một ngụm... nước bọt, trầm mặc hai giây, Tiểu Đào Yêu cảm thấy sống còn gì luyến tiếc rồi vùi người vào trong chăn.
Tô Vân Thiều làm bộ như không nhìn thấy, còn nháy mắt với bốn quỷ, bảo bọn họ đừng cười."Biệt thự có tứ tượng trấn giữ cùng tụ nguyên trận, nguyên khí dư thừa, cậu cứ an tâm ở lại đi, sớm muộn gì cũng có thể khôi phục thành bộ dáng ban đầu."
Tiểu Tiểu Đào Yêu xoay xoay mông, rau rr nói: "Dẫn tôi ra ngoài chơi đil" "... Tôi không muốn làm mẹ."
Tiểu Đào Yêu: "Cô cầm cành đào bị sét đánh của tôi!"
Thứ bảy, Tô Vân Thiều từ bỏ tạo hình đuôi ngựa đơn giản tiện lợi, búi tóc lên và cài bằng một cây trâm gỗ đào tinh tế.
Lúc cô đến khách sạn, Bách Tỉnh Thần đang làm thủ tục nhận phòng ở đại sảnh: "Bọn họ còn đang mua đồ, sẽ đến muộn một chút, chúng ta đi lên trước?”
Tô Vân Thiều: "Được."
Làm xong thủ tục, hai người sóng vai đi về phía thang máy.
Cùng lúc đó, Phó Diệp di vào khách sạn nhà mình, thấy được hai người bọn họ, anh ta không hề nghĩ ngợi liền lấy điện thoại di động ra an nút gọi 110.
Một giây trước khi ấn nút, anh ta lựa chọn thả cho chị vợ tương lai một con ngựa, mật báo cho Tô Y Y: [ Chị gái của em cùng người khác tới thuê phòng, mau tới đây đi! ]
Tác giả có lời muốn nói: Tô Vân Thiều: Tôi muốn đưa em rễ tương lai vào cục cảnh sátI
Phó Diệp: Tôi muốn đưa chị vợ tương lai vào cục cảnh sát!
Đến đây, xâu xé lẫn nhau đi, xem ai vào đồn cảnh sát trước!!!
xxxxxxxxkxxxx%xx%x+xx%+*%
Nhận được tin nhắn, Tô Y Y vội vàng xin địa chỉ để bắt xe qua đó.
Phó Diệp đứng chờ cô ở sảnh lớn của khách sạn, vừa nói vừa đi về hướng thang máy,"Người đăng ký tên là Bách Tinh Thần, đặt một phòng tổng thống vườn sắc xuân, đã lên phòng được nửa tiếng rồi."
"Bách Tinh Thần?" Sắc mặt của Tô Y Y trở nên kỳ quái, "Hai người họ gặp nhau từ khi nào?"
Phó Diệp: "Em quen cậu ta à?"”
"Cậu ấy lớn lên đẹp trai, chơi thể thao giỏi, biết nhu đạo, gia thế tốt, là học sinh thuộc top đầu trong trường học, cũng đã từng tới nhà em chơi một lần." Mỗi một lan Tô Y Y kể ra một ưu điểm của cậu ta, ánh mắt của Phó Diệp lại thay đổi một chút, trong không khí thoang thoảng mùi dam.
Cho đến khi Tô Y Y nghiến răng nghiến lợi, lời nói an chứa mùi dam chua nồng nặc: "Chị gái của em còn không ngừng khắc tượng gỗ cho cậu ta, còn muốn tặng cậu ta mấy miếng ngọc nữa! Trong khi em chỉ có đúng một miếng ngọc, hừ!”
Phó Diệp: 222
Vậy, tôi phải ăn dấm (ghen tuông) của ai đây?!
Định - thang máy đi thẳng tới phòng tổng thống.
Phó Diệp quét thẻ, trước khi cửa thang máy khép lại, có vài người chạy tới chỗ hai người, một người trong số họ lên tiếng: "Bọn họ đã tới rồi."
Giọng nói kia nghe rất trẻ, cũng có chút quen thuộc.
Người có người giống nhau, giọng nói cũng vậy, Tô Y Y không thèm để ý tới mà nhìn chằm chằm vào màn hình tầng lầu.
Nửa tiếng đồng hồ không đủ để làm được nhiều chuyện, hiện tại là ban ngày ban mặt, hai người còn ở độ tuổi vị thành niên, rất có khả năng họ chỉ nắm tay, ôm hôn mà thôi.
Đáng ghét! Cô còn chưa được ôm hôn chị gái đâu, tên nhóc thối tha kia dựa vào đâu dám hớt tay trên của côi
Phó Diệp bất lực nhìn chằm chằm hình bóng phản chiếu của Tô Y Y trên cửa thang máy, không biết cô đang nghĩ cái gì mà ánh mắt lộ ra sự hung dữ, tay siết chặt thành nắm đấm, anh đành lặng lẽ lùi về phía sau một bước.
Cùng lúc đó, trong phòng tổng thống vườn sắc xuân ở tầng cao nhất, Bách Tinh Thần nhận được điện thoại của Tần Giản: "Tinh Tỉnh, mau xuống dưới đón bọn tớ."
Bách Tinh Thần ngắt điện thoại, nói với quản gia 24 giờ đang đứng gần mình: "Tôi có mấy người bạn đang ở dưới tầng."
"Tôi sẽ lập tức cho người đi đón." Quản gia rời khỏi phòng khách, đi tìm người đón bọn Tân Giản lên tầng.
Đỉnh - cửa thang máy vừa mỏ, Tô Y Y vội vã xông ra ngoài.
Có hai nhân viên bảo vệ đứng trước cửa, thấy bảo vệ muốn tiến tới chào hỏi, Phó Diệp lắc lắc đầu, bảo vệ cũng biết anh nên đứng yên ở vị trí của mình, tiếp tục canh gac.
Tầng này chỉ có bốn căn phòng tổng thống, mang đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông.
Căn phòng vườn sắc xuân nằm ở hướng đông, trên biển số phòng khắc một cành mai xuân, lấy ý tưởng từ hai câu thơ trong Du viên bắt trị) của Diệp Thiệu Ông: Sắc xuân đầy vườn không khoá được, kìa nhành hạnh thắm vượt tường nghênh.
Tô Y Y tức giận nhìn chằm chằm cành hồng hạnh chướng mắt, hít một hơi thật sâu rồi bam chuông cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận