Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 624:

Chương 624:Chương 624:
Chương 624:
Về điều này, Cao Nhiên đúng là không biết thật.
Người trong đội đặc biệt chỉ phụ trách tham vấn về những sự kiện hoặc tin tức có liên quan đến các vấn đề thần quái, còn những chỉ tiết không liên quan họ sẽ không để ý tới.
"Dưới tác dụng của bùa nói thật do em vẽ ra, họ không có khả năng nói dối được."
Tần Sóc vuốt cằm nói: "Vậy có hai khả năng, hoặc là bọn họ đang cố ý che giấu điều gì đó, hoặc là những người dân bình thường cũng không biết người nọ tới thôn là vì điều gì, chỉ có một mình trưởng thôn mới biết được sự thật."
Cá nhân Tô Vân Thiều nghiêng về về sau hơn: "Đã thẳm vấn Vân Gia Thụ và Vân Lệ Lệ chưa?"
Cao Nhiên: "Chưa."
Tần Sóc: "Vẫn chưa."
"Vậy đi thẩm vấn họ thôi." Tô Vân Thiều cảm thấy mình có thể lại dùng cách tạo ra ảo trận như đã làm trên người Vương Thúy Hoa và dì Hồng, để hai người kia ( ý là Vân Gia Thụ và Vân Lệ Lệ ) nhớ lại một số ký ức đau khổ nhất mà cả đời này họ cũng không muốn nhớ lại.
Khi còn là những đứa trẻ, Vân Gia Thụ và Vân Lệ Lệ đã nhìn thấy cha mẹ và những người lớn mua phụ nữ từ bên ngoài về như thế nào, cả cách bọn họ "huấn luyện” những người phụ nữ mới bị bán tới thôn Vân, từ khi những người phụ nữ ấy còn sống chết không chịu ở lại cho đến khi họ cam tâm tình nguyện ở lại, cho dù bị người khác đưa di cũng sẽ tự mình quay trở lại thôn.
Nếu có người lạc đường tới thôn Vân, bọn họ lại nghĩ cách để giữa người bị lạc kia ở lại một cách hợp tình hợp lý.
Một người đàn ông xa lạ rất khó sinh ra lòng trung thành với thôn Vân, cho dù có bao nhiêu lợi ích thì đàn ông cũng sẽ chỉ nhận lấy lợi ích rồi bỏ đi, nhưng phụ nữ thì khác.
Họ sẽ thương tiếc cho đứa trẻ mình mang thai chín tháng mười ngày, chỉ cần sớm đem gạo nấu thành cơm, khiến bọn họ mang thai, vậy cơ bản đã giữ được những người phụ nữ này rồi, bởi vậy thôn Vân chỉ giữ lại phụ nữ thôi.
Sau nhiều lần khám phá và cố gắng, các trưởng lão của thôn Vân đã viết một cuốn bí tịch bắt người, mỗi người dân tại thôn Vân này đều phải học thuộc làu làu.
Vân Gia Thụ và Vân Lệ Lệ đã quá quen thuộc với quá trình đó, họ cũng quan sát cách người lớn trong thôn đối phó với cảnh sát và họ đã quen thuộc với các thủ tục liên quan, cho nên họ không bao giờ nghĩ tới chuyện sẽ bị người ta dùng cách tương tự để diệt trừ toàn bộ thôn Vân.
Ke từ khi bị cảnh sát bắt và đưa xuống núi, họ đã điên cuồng suy nghĩ trong lòng cách trả lời những câu hỏi có thể được hỏi để có lợi cho mình nhất, liệu họ có nên giả vờ vô tội để thoát khỏi chuyện này không.
Và... Nếu đẩy hết trách nhiệm liên quan cho người khác liệu bọn họ có thoát tội được không.
Rất tiếc, câu trả lời là không.
Nguyên nhân chính là vì Vân Gia Thụ và Vân Lệ Lệ đã sống ở thôn Vân nhiều năm, cho nên bọn họ hiểu rất rõ về những người khác trong thôn.
Khi tất cả mọi người là một cộng đồng lợi ích, mọi người có thể hợp tác với nhau và chia sẻ một chút lợi ích.
Nhưng khi quyền và lợi ích của bản thân bị tổn hại, họ đều sẽ trở thành những kẻ vô cùng ích kỷ và họ sẽ chỉ cố gắng hết sức để bảo vệ bản thân mình mà không ngần ngại phản bội người khác cùng toàn bộ thôn Vân.
Chưa kể, trong thôn còn có một Đinh Thục Uyễn mới được cứu, họ sợ rằng người phụ nữ đó sẽ kể ra những gì mắt thấy tai nghe bao năm qua.
Cho dù Đinh Thục Uyễn không biết được gì nhiều, nhưng những gì mà người phụ nữ đó tiết lộ ra cũng đủ để toàn bộ thôn Vân của họ ngồi tù mọt gông.
Biết khó tìm được đường Iui, Van Gia Thuva Van Le Lelien bo CuU6c.
Luc nay,T6 Van Thieu,Cao Nhiên và Tần Sóc đang ở phòng điều khiển, quan sát phản ứng của Vân Gia Thụ và Vân Lệ Lệ thông qua cameras giám sát.
Những người dân khác bị bỏ mặc trong phòng thẩm vấn đều thấp thỏm lo lắng, họ lo về những câu hỏi mà họ sẽ được hỏi, lo cho tương lai của chính họ, chỉ có Vân Gia Thụ và Vân Lệ Lệ dường như chẳng lo gì.
Không biết là do hai người này không có gì de sợ, hay là sau lưng họ còn giấu trò gì nữa đây.
Mặc dù họ đã uống canh Mạnh bà, không còn ký ức của những kiếp trước, nhưng có vẻ Vân Gia Thụ và Vân Lệ Lệ cũng chẳng khác trước đây là bao.
Tô Vân Thiều không chắc có phải vì họ không phải chịu trừng phạt ở mười tám tầng địa ngục và không nếm trải quả báo khi làm việc xấu, nên tới tận kiếp này rồi hai người này vẫn không chịu thay đổi bản thân.
Quan sát được một lát, Tần Sóc giơ tay đầu hàng: "Dựa trên kinh nghiệm phá án nhiều năm của tôi mà nói, hai người này chính là hai cục xương cứng rất khó xơi, nếu muốn cạy miệng ra trong thời gian ngắn để lấy được thông tin mà mọi người muốn, có thể sẽ cần dùng tới một chút thủ đoạn đặc biệt."
Cao Nhiên theo trường phái vũ lực: "..."
"Chỉ có thể dựa vào Vân Thiều thôi."
Dẫu sao thì đội đặc biệt vẫn nằm trong hệ thống cảnh sát, anh ấy không thể đánh chết người ngay trong phòng thâm vấn được, nếu anh ấy làm ra loại chuyện đó thì cái ghế đội trưởng này sẽ bị người ta vác đi chỉ trong vài tiếng đồng hồ nữa.
Tô Vân Thiều gật đầu: "Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận