Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 672:

Chương 672:Chương 672:
Chương 672:
Sau khi săn báo tuyết và lấy được lông, chúng sẽ được giao cho những người am hiểu về da, những bộ lông xấu sẽ được bán cho các nhà phân phối, còn những bộ lông tốt nhất và thượng hạng sẽ được giao cho người khác.
Là những người chạy việc vặt ở cấp thấp nhất, bọn chúng chỉ được tiếp xúc nhiều nhất với những người xử lý da lông thú, vì vậy chúng không biết chính xác những bộ lông thú tốt nhất và hàng đầu đã bị bán đi như thế nào.
Ai cũng đều biết rằng săn trộm động vật được bảo vệ là trái pháp luật, vì vậy những kẻ cấp cao không cần nói nhiều cho những tên chạy vặt biết, mà những người đó cũng sẽ không mạo hiểm làm những việc đó.
Trước mặt nhóm của Tô Vân Thiều là một dãy lều bạt dài, bên ngoài trang trí một số đồ trang trí thủ công để ngụy trang, thực chất những người sống bên trong đều là đồng phạm, bao gồm cả những kẻ săn trộm và người xử lý da lông.
Nhóm người này đã làm những việc phi pháp, nhưng bọn chúng vẫn chia ca và tiền thưởng khi làm việc, khiến ai không biết mà nhìn vào còn tưởng bọn chúng đã làm những công việc nghiêm túc như bao người khác. Khi được hỏi tại sao, một trong bốn kẻ săn trộm nói: "Gia đình tôi không biết chúng tôi đang làm việc này, tôi cũng đâu thể nói cho họ biết rằng tôi đang coi công việc này như một công việc nghiêm túc được chứ."
Tô Húc Dương tức giận đến suýt chút nữa quất roi đánh đối phương: Biết chuyện săn trộm là sai cho nên anh muốn giấu người nhà, nhưng biết sai mà cuối cùng vẫn làm, không chịu sửa đổi!
Khi được hỏi tại sao lại trốn trong lều thay vì trốn ở nơi vắng vẻ hơn, chẳng hạn như nhà hoang, tên săn trộm nọ nói: "Trước đây chúng tôi có trốn trong may căn nhà hoang, nhưng đều bị cảnh sát biết nên thường xuyên đến đó lùng bắt. Chúng tôi đành phải tìm một nơi khác, thuê cả người theo dõi tất cả các đồn cảnh sát. Chỉ cần họ có một chút động tĩnh gì là chúng tôi sẽ bỏ chạy. Chỉ cần chúng tôi chạy đủ nhanh, cảnh sát sẽ không bao giờ bắt được chúng tôi."
Quả là một lũ công dân tốt! Dám thuê cả gián điệp để theo dõi cảnh sát và bắt đầu một cuộc chiến tranh du kích với họi
Khi đến nơi, dựa vào việc không ai có thể nhìn thấy mình, Tuyết Phong vào trong túp lều để kiểm tra xem có ai ở đó không, rồi lập tức ra ngoài báo cáo.
"Có tất cả bảy túp lều lớn, bên trong mỗi túp lều có hơn hai mươi người, một số đang ngủ, một số đang xử lý lông thú."
Trong số hơn một trăm người đang ở trong những túp lều kia không có ai là vô tội, vì vậy Tô Vân Thiều đã lựa chọn gọi cho cảnh sát trước.
"Xin chào đồng chí, tôi đã gặp phải hơn một trăm năm mươi kẻ săn trộm và người có liên quan, xin hãy liên lạc với những đồn cảnh sát gần nhất để đến giải quyết."
Phía đầu dây bên kia nghe được như vậy thì rất sốc.
"Hơn một trăm năm mươi tên săn trộm sao? Cô đi nhằm vào hang 6 của bọn chúng à?"
Một tiếng gầm lớn bat ngờ vang lên khiến cho tất cả những người trong đồn cảnh sát đều bị sốc.
Cơn buồn ngủ giữa buổi trưa mùa thu ư?2 Có là gì chứ! Làm sao mà so sánh được với khối u ác tính và tiền thưởng được, họ phải lập tức lên đường, tung lưới bắt sạch một mẻ, không được để lọt một con cá nào!
Viên cảnh sát kích động, nhưng vẫn dặn dò thêm vài câu: "Nhiều người như vậy, mà cô còn là một cô gái trẻ, không nên làm càn, bọn săn trộm có súng, tuy rằng bắt bọn chúng là một việc quan trọng, nhưng an toàn của bản thân cô cũng vô cùng quan trọng. Cô nói cho tôi biết vị trí cô đang ở, tôi sẽ liên lạc với cục cảnh sát gần nhất."
"Đồng chí không cần lo cho tôi, chúng tôi có một vũ khí bí mật ở đây." Tô Vân Thiều cảm thấy nếu phải mô tả những đặc điểm đặc biệt của nơi mà mình đang đứng bằng lời thì thật là bất tiện, cả tuần nay cô đã làm việc này rất nhiều lần rồi, vì thế cô nghĩ một cách tiện lợi hơn.
"Vui lòng thêm bạn Wechat với tôi, tôi sẽ gửi vị trí cho đồng chí. Nhân tiện, tôi đã hỏi từ trong miệng của những kẻ săn trộm trước đó, bọn chúng nói rằng bên ngoài mỗi đồn cảnh sát đều có gián điệp được phái đến giám sát, chỉ cần có một động tĩnh nhỏ thì bọn chúng sẽ bỏ chạy hết, cho nên các đồng chí nhớ chú ý tới những kẻ có dấu hiệu khả nghi."
"Được, tôi hiểu rồi." Sắc mặt của viên cảnh sát trở nên tái nhợt, chẳng trách, cho dù bọn họ đã nỗ lực đến như vậy, có cảnh sát thậm chí còn không về nhà mà ở lại đồn tuần tra thảo nguyên liên tục, nhưng mãi vẫn chưa bắt được những khối u ác tính này.
Dám thuê gián điệp theo dõi và báo cáo lại hành động của cảnh sát, mưu kế của bọn săn trộm này quả là cao tay!
Sau khi Tô Vân Thiều gọi điện xong, cô đưa điện thoại di động cho Diêm Vương và để cho anh xử lý nốt phần còn lại, trong khi ấy cô bắt đầu tự mình hành động, cố gắng dọn xong chỗ rác rưởi này trước khi đi ngủ mới được.
Cô không giả vờ làm một khách du lịch muốn mua thứ gì đó nữa, cứ để cho bọn chúng nhận lấy mây quả lựu đạn khi chưa kịp phòng bị đi.
"Sét tới"
Đầu tiên, cô "chia" cho mỗi túp lều bạt một tia sét, phá vỡ nơi ẩn náu của bọn săn trộm, cố tình gây ra tiếng động lớn để bọn săn trộm phải đi ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận