Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 168:

Chương 168:Chương 168:
Chương 168:
Thay vì giữ lại ở nhân gian quá lâu, chi bằng đầu thai sớm một chút, nói không chừng kiếp sau nó có thể gặp được một con sen tốt, được nâng niu trong lòng bàn tay mà lớn lên, cả đời không buồn không lo.
Nhưng Tô Vân Thiều không cách nào nói ra dự tính này được.
Đối mặt với câu hỏi của Đào yêu nhỏ, cô chỉ cười nói: "Thích không nhất thiết là phải có được."
Đối với câu trả lời này, Đào yêu nhỏ rất muốn buông lời cay đắng.
Cậu biết nhưng cậu không đồng ý với quan điểm này. Khi còn là người thì chẳng có thời gian, không gian và hơi sức đâu để nuôi mèo, đến khi là quỷ, nuôi được mèo rồi thì chưa nuôi được bao lâu đã phải rời xa, thật đáng tiếc!
"Chủ nhân nói đúng! Nhưng vì tôi rất thích mèo cam nhỏ cho nên mới hy vọng nó có thể tìm thấy một người chủ tốt hơn, yêu thương nó hơn."
Vân Khê là một trong năm con quỷ chăm sóc cho mèo cam nhỏ nhiều nhất, nghe nói sắp phải đưa mèo cam nhỏ rời đi, cô ấy buồn bã vô cùng, nay lại mỉm cười.
"Quyết định của chủ nhân là sắp xếp tốt nhất cho mèo cam nhỏ."
Tô Vân Thiều lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn Wechat cho Hắc Vô Thường: Tối mai anh có rảnh không?
Hắc Vô Thường nhận được tin nhắn mà suy sụp hoàn toàn, tay cầm điện thoại run lên ban bật như là mắc hội chứng Parkinson, chỉ hận không thể vứt luôn cái điện thoại cho nó hỏng luôn, tôi không đọc được tin nhắn gì hét!!!
Dựa vào mức độ để ý của Diêm Vương về Tô Vân Thiều thì tương lai cô ấy ngồi lên ngai vàng "Phu nhân Diêm Vương” vô cùng lớn, cậu ta cũng không có gan dính líu tới cái người này.
Nhưng phu nhân Diêm Vương tương lai đã gửi tin nhắn tới đây thì cậu ta không thể không trả lời, như thế là không được cung kính, nhỡ đâu người ta thổi gió bên tai Diêm Vương thì cậu ta chết chắc. Hu hu hu, muốn làm "người" cũng khổ sở quá col
Mỗi cái chuyện đấu tranh có trả lời hay không mà Hắc Vô Thường đã mất cả phút rồi, sau khi quyết định xong thì lại tiếp tục phân vân xem nên trả lời với thái độ như thế nào.
Hắc Vô Thường cần thận hỏi lại: Chuyện công hả?
Tô Vân Thiều đáp: Vẫn là chuyện hồi trước tôi nhờ anh đó, đưa mấy bé mèo nhỏ đến địa phủ thôi, làm phiền anh rồi.
Hắc Vô Thường vui đến chảy nước mắt ròng ròng: Không phiền chút nào cả!
Tô Vân Thiều gửi vị trí rồi hỏi: Ngày mai lúc mười một giờ đêm có tiện cho anh không?
Hắc Vô Thường: Tiện!
Chuyện phu nhân Diêm Vương tương lai giao cho, không tiện cũng phải tiện!
Hắc Vô Thường vô cùng tự tin mà trả lời lại, sau đó mở vị trí ra thì thấy... o sao lại ở trong tiểu khu?
Mial
Chẳng lẽ là tiểu khu nơi ở của nhà họ Tô?
Vì chuyện công nên Hắc Vô Thường cũng không dám hỏi lại chuyện này.
Phải biết là lần trước cậu ta dựa theo phân phó của Diêm Vương đi làm việc cho Tô Vân Thieu, lúc về nhận được chút bạc lẻ cô đưa đã bị Diem Vương lườm nguýt xem chút cháy da cháy thịt luôn.
Hắc Vô Thường cảm thấy chuyện này mình không nên tự làm, thế là cậu ta hào hứng đi tìm Bạch Vô Thường: "Lão Bạch, giúp tôi chuyện này vớiiiii."
Bạch Vô Thường: "Chuyện gì?”
"Thì đi đón mấy bé quỷ mèo ấy mà, đơn giản lắm." Hắc Vô Thường cơ trí mà giấu đi tin tức quan trọng.
Bạch Vô Thường này ngốc lắm sao?
Nhiệm vụ đơn giản thế này Hắc Vô Thường có thể tìm bừa một âm sai khác đi làm chứ không cần phải nhờ tới y, nhất định phải có gì đó mờ ám ở đây! "Thời gian, địa điểm?"
Hắc Vô Thường tưởng là Bạch Vô Thường đồng ý cả rồi, nhanh chóng nói thời gian và địa điểm rồi vui vẻ rời đi.
Chờ khi cậu ta vừa mới rời khỏi, Bạch Vô Thường đã lập tức kiếm một âm sai đi tới chỗ đó.
Sau khi biết được tin tức cụ thẻ, y kinh ngạc đến hít một ngụm khí lạnh, hay quá, đấy lại còn là nhà của phu nhân Diêm Vương tương lai cơ đấy!
Gan của Hắc Vô Thường cũng to thật đầy.
Chuyện kiểu này lại còn không báo cáo đàng hoàng tạo cơ hội gặp mặt cho Diêm Vương, lại còn dám đẩy cái nồi này sang cho cậu ta cơ 8l
Bạch Vô Thường cười âm hiểm, quay đầu mách lẻo với Diêm Vương.
Khi Diễm Vương biết tin: "..."
Lần trước Tô Vân Thiều chủ động liên lạc với anh là để xin Wechat của Hắc Vô Thường, lần này có việc lại tìm Hắc Vô Thường, Hắc Vô Thường đẹp trai hơn so với người đứng đầu Địa phủ là anh ta hay sao hả?
Tiêu chuẩn tìm người yêu của con gái ở nhân gian đều là cao to, giàu có, đẹp trai. Bản thân anh có cả ba lại không sánh bằng một tên Hắc Vô Thường ư?
Không được, anh không thể nào chờ được nữal Tại nhà họ Tô.
Cửa số trong phòng Tô Vân Thiều bỗng vang lên tiếng gõ. Vân Khê đi tới vén rèm, mở cửa sỗ ra, vừa ngước mắt lên thì nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai mặc đồ cổ trang màu đen bước vào.
Vân Khê khẳng định người đàn ông trước mặt đang nở nụ cười nhạt, lúc nhìn thấy cô ấy thì sắc mặt đã trở nên lạnh lùng hẳn, chỉ với một ánh mắt thôi mà đã làm cho Vân Khê sợ hãi đứng nguyên tại chỗ không dám nhúc nhích rồi.
Diêm Vương đi tới đằng sau Tô Vân Thiều, thấy cô đang làm cái gì đó thì lạnh giọng nói: "Dao này cô lười biếng lắm đấy nhé!"
Không hề nhớ ra là lâu rồi chưa có nói chuyện với anh ta à?! Tô Van Thiều tưởng là Diêm Vương đang nói tới chuyện công đức, cô lấy cái bút kia đưa cho anh ta: "Lúc ngài đưa cho tôi thì nó còn vỡ nhiều hơn, giờ nó đã đỡ hơn nhiều lắm rồi."
Cho nên không thể tính là cô lười biếng được.
Diêm Vương nhận lấy cây bút, đầu ngón tay sờ trên bút một lúc, tùy tiện nhìn qua rồi đưa lại cho cô: "Nhanh tay nhanh chân lên!"
Vân Khê và Nguyễn Mai núp ở trong góc, cố gắng giảm cảm giác tồn tại của mình xuống.
Quỷ hồn sợ Diêm Vương là trời sinh, cho dù trước đây họ chưa từng gặp anh ta lần nào, cũng không biết thân phận thật của Diêm Vương ra sao nhưng hai người họ cảm thấy khí thế tỏa ra từ người đàn ông đẹp trai mặc đồ cổ trang này khiến cho chúng quỷ không tự chủ được mà run như cay sấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận