Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1130:

Chương 1130:Chương 1130:
Chuong 1130:
"Con cũng muốn nhà mình trồng nhiều chanh như vậy."
Phan Tây Tây Phan Bối Bối: "Trồng! Quay về liền trồng ngay!"
Nhà họ Phan không thiếu tiền, phòng ốc trong nhà còn lớn hơn so với nhà họ Tô, chỉ là muốn trồng trong sân nhà mấy cây chanh thôi mà, vậy không phải là rất đơn giản hay sao?
Phan Manh Manh nhìn thấy nhà họ Tô quá rộng lớn liền ghen tị đến mức thiếu chút nữa rơi cả nước mắt, chua đến mức hại ba Tô và Phan Hồng Viễn suýt bỏ chạy.
"Nhưng nhà chúng ta không rộng như vậy.”
Cả Lữ Thư Nam lẫn Phan Hồng Viễn cũng không cảm thấy xấu hổ.
Dường như khi cô con gái là Chanh tỉnh nhìn thấy đồ nhà người khác đều sẽ cảm thấy vô cùng ghen tị. Những thứ khác có lẽ chỉ cần tốn chút tiền thì có thể làm được, nhưng cái sân này của nhà họ Tô quả thật khiến họ bó tay, bọn họ chắc chắn không thể nào bảo Tô Vân Thiều đến nhà họ một chuyến để làm thêm một cái được?
Mẹ Tô không nỡ để một cô bé dễ thương đến vậy phải cảm thấy buôn lòng bèn nói với Phan Manh Manh: "Nếu Manh Manh thích sân nhà dì vậy Manh Manh có thể thường xuyên tới đây chơi. Nhà dì trồng rất nhiều cây ăn quả, chỉ thiếu mỗi chanh thôi, nếu Manh Manh đồng ý thì có thể trồng chanh ở đây mà."
Chanh tinh không còn ghen tị nữa: "Cảm ơn di ạt"
Sau đó liền vội vàng dẫn theo Phan Tây Tây và Phan Bối Bối đi tìm một nơi có đầy đủ ánh mặt trời và nguồn nước để trồng chanh.
Ba Iô mẹ Tô lái xe đưa Lữ Thư Nam cùng Phan Hồng Viễn đi lang thang khắp nơi trong sân vườn. Quả thật đoạn đường này quá xa, nếu chỉ dựa vào hai chân mà đi đi về về thì ngày mai mấy người họ không đi bộ noi nữa.
Bởi vì Lữ Thư Nam tìm thấy con gái bảo bối đã mắt tích nhiều năm nên vô cùng biết ơn Tô Vân Thiều và mẹ Tô. Nhìn thấy ở đây còn có nhà trúc, ao hồ bèn cảm thán nói: "Nhà của hai người hiện đã biến thành một trang viên rồi. Nếu lại khai khẩn một ft đất trồng rau nuôi gà, rồi trồng một ít nho, lựu, quýt thì nơi đây sẽ biến thành nơi vô cùng thích hợp để dưỡng lão đấy."
Mẹ Tô: "Đúng vậy, cũng may có Vân Vân. Com bé biết tôi thích trồng hoa, nên đã lập rất nhiều trận pháp, giúp tôi đến cả nhà kính cũng không cần phải làm. Chỉ là tôi vẫn luôn muốn làm một căn nhà kính trồng hoa, đáng tiếc hiện giờ không thể để công nhân vào trong làm được, chỉ có thể trồng như vậy mà thôi."
Suốt dọc đường, bọn họ đều nhìn thấy từng mảng hoa cỏ thật lớn, chúng kết hợp lại tạo thành những mảnh ruộng hoa. Thật sự khó có thể tưởng tượng ra một nơi như thủ đô lại có thể nhìn thấy những cảnh này.
Lữ Thư Nam: "Hoa cỏ thì chưa tính tới, chỉ là nhà hai người trồng nhiều cây ăn quả như vậy mà lại không có ong mật thì làm sao kết quả?"
Trái lại mẹ Tô lại không nghĩ tới vân đề này.
"Những thứ sinh trưởng ở đây, hẳn là sẽ có ong mật con bướm bay vào chứ?”
Đang trong lúc nói chuyện, thì chiếc xe đã chạy đến gần căn nhà trúc, ba anh em Tô Vân Thiều và may bé yêu quái cùng nhóm quỷ sai đều đang bận rộn ở chỗ này. Vợ chồng Lữ Thư Nam, Phan Hồng Viễn nhìn thấy gấu trúc, hồ ly trắng, rắn lớn đang giúp đỡ khiêng cây trúc,"..."
Nhìn một hồi mới phát hiện nhà họ Tô cũng không có nhiều động vật, nhưng con nào con nấy đều là những động vật cần bảo tôn.
Đang nghĩ ngợi thì từ đâu có một con báo tuyết nhỏ lăn tới.
Nói là lăn, thật ra là bởi vì con báo tuyết kia quá nhỏ, tứ chi quá ngắn, lại thêm dáng vẻ béo phì nên không đi nhanh được, thoạt nhìn liền cảm thấy giống như nó đang lăn vậy.
Lữ Thư Nam: ".. Oản Oản, chúng ta sẽ không bị song sắt ngăn cách khi tớ đi thăm cậu đấy chứ?” "Ha ha ha..." Mẹ Tô bật cười: "Không đến mức đấy đâu, Vân Vân đều đã làm chứng minh thư cho bọn chúng rồi, là đường đường chính chính làm ở đội đặc biệt của quốc gia."
Lữ Thư Nam nhớ tới Phan Manh Manh cũng từng làm thẻ căn cước công dân. Hóa ra chỉ cần có thẻ căn cước, thì cho dù có là động vật được bảo tồn thì cũng có thể nuôi được! Đúng là được mở mang tằm mắt mài
Sau khi nhà họ Phan tìm được hai cô con gái bị thất lạc bao năm thì lại có thêm một cô con gái nữa, Tết Nguyên Đán năm nay chắc chắn sẽ vô cùng náo nhiệt. Vậy nên Lữ Thư Nam và Phan Hồng Viễn mới dẫn theo ba cô con gái đến thăm nhà họ Tô sớm một chút.
Lúc này đã gần đến Tết Nguyên Đán, hai vợ chồng họ cũng rất bận nên ngồi đây một lát rồi rời đi ngay.
Các bạn nhỏ bận rộn cả một ngày trời, Tô Vân Thiều cũng ngại để chúng ôm bụng đói về nhà, nên đã chỉ huy người giấy nhỏ nấu không ít đồ ăn. Trong số đó có không ít món ăn mà chúng đòi ăn như gà nướng Giang Tô, tôm hùm lớn, hàu nướng, sò điệp hấp tỏi...
Từ khi trong nhà có cá Thái Cực Dương và cá đen nhỏ, nhà họ chưa bao giờ thiếu những món ăn tươi ngon được chế biến từ thuỷ sản. Hai người bọn nó cũng rất có chừng mực, không hề bắt cá ở những ao cá có chủ, số cá kiếm được đều là bắt ở bên ngoài tự nhiên, nên người nhà họ Tô cũng không mang theo gánh nặng tâm lý khi ăn những món ăn này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận