Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 970:

Chương 970:Chương 970:
Chương 970:
"Coca đã trả tiền cho lá bùa đó rồi."
Bốn người còn lại bừng tỉnh, hoá ra con mèo Anh chân ngắn bé nhỏ này lại có âm mưu như vậy!
Trong lúc nhất thời không biết nên nói nó thông minh hay là gian xảo đây.
Sắc mặt người đàn ông được mèo nhỏ bảo vệ trở nên phức tạp,"... Tôi hẳn phải cảm thấy vui vẻ đúng không?"
Anh ta cảm thấy một con sen như mình thật thất bại khi làm cho mèo nhỏ nhà mình phải lo lắng như vậy.
Trần Tinh Nguyên cười: "Thế này không phải khá tốt sao? Chứng tỏ là Coca nhà anh đã đặt anh ở vị trí rất quan trọng trong trái tim, cũng chứng minh là ngày thường anh đối xử với Coca rất tốt, cho nên bây giờ nó mới dùng trăm phương ngàn kế để cứu anh."
"Đúng vậy." Sắc mặt người đàn ông đã trở nên bình thường hơn.
Nhưng anh ta là một người trưởng thành đánh tin cậy, không thể nào vì Tô Vân Thiều nói đã sờ Coca thay cho tiền thù lao mà thật sự không trả gì cho cô cả, anh ta lấy di động ra muốn chuyển khoản, còn muốn xin cách liên lạc với Tô Vân Thiều để nhỡ có việc còn nhờ cô trước.
Tô Vân Thiều nói sẽ cho anh ấy phương thức liên lạc của mình, còn tiền thì thì bốn người các cô tất nhiên sẽ không lấy.
Thấy thái độ của bốn người bọn họ rất kiên quyết, người đàn ông đành phải chạy tới phòng bếp xách hai hộp trái cây, sau đó vào phòng sách mang ra một xấp truyện tranh.
"Tôi là tác giả truyện tranh, chỗ này đều là tác phẩm của tôi, mọi người cứ cầm về tuỳ tiện đọc truyện giết thời gian rảnh đi."
Đều là hàng xóm, đồng hương với nhau, nếu cái gì họ cũng không lấy, sẽ khiến cho người đàn ông này càng thêm khó xử, Tô Vân Thiều bèn gật đầu.
Tiếp theo họ còn có việc phải làm, cho nên bốn người chỉ ngồi xuống một chút rồi liền rời đi, lần này thì con mèo Anh chân ngắn kia không ngăn Tô Vân Thiều lại nữa.
Người đàn ông nọ tặng hơi nhiều đồ, Bách Tinh Thần và Trần Tinh Nguyên không để cho hai cô gái cầm được, mà gọi điện thoại cho Tần Giản xuống giúp, các chàng trai bê toàn bộ trái cây và truyện tranh lên đầu.
Mọi người vừa quay về căn hộ chưa bao lâu thì Ngọc Bạch Y đã phong trần mệt mỏi chạy tới.
Cậu ấy vừa xuống máy bay, đến nhà còn chưa kịp về mà đã chạy tới đây, Ngọc Bạch Y mệt đến nỗi ngồi ngã trên sô pha,"Sáp ong quanh khu vực tớ đóng phim có rất nhiều, cho nên tớ mua về một ft các cậu tự chọn nhé."
Đổng Hướng Dương đã lâu không gặp đã vội chui ra khỏi vòng tay gỗ hoè bị sét đánh, mở vali hành lý ra, lấy ra mấy cái túi nhỏ, mở mấy túi nhỏ ra thì có đủ loại sắp ong lớn nhỏ rồi đặt trên bàn trà, giải thích cặn ke tên của từng miếng sắp ong, còn gợi ý cho mọi người nên chế biến sáp ong như thế nào.
Nhìn dáng vẻ của Đồng Hướng Dương, trông anh ta giống trợ lý hơn là vệ sĩ.
Các bạn nhỏ cũng không biết mình có nên hâm mộ Ngọc Bạch Y không, vì cậu ấy là người duy nhất trong số họ có được quỷ sai bên người.
Tô Vân Thiều lo lắng cho người ban cung ban cua minh, quan tam hỏi một câu: "Sao cậu lại mệt mỏi đến mức này?"
Ngọc Bạch Y thở dài: "Có mấy diễn viên đến đoàn phim, hoặc là lấy thù lao để làm diễn viên đóng thế, hoặc là tự mình đóng nhưng chỉ đọc số chứ không thuộc thoại, làm cho quá trình quay phim rất mệt mỏi, đến cả đạo diễn và các vị tiền bối cũng không nói gì, tớ chỉ là người có vai ve thấp, càng không thể nói được lời nào, dù sao thì cả tinh thần và cơ thể đều mệt mỏi."
So với những điều đó, sự mệt mỏi do hành trình dài gây ra chẳng là gì cả.
"Tớ đã làm tăng ca thêm giờ, nhưng đó là phần diễn của tớ nên phải làm cho xong, đến nỗi sinh nhật của cậu tớ cũng không thể xin nghỉ được." Ngọc Bạch Y xoa bóp bả vai, đắm eo lưng, bỗng nhiên cậu ấy nhìn thấy một đống truyện tranh.
"Ấy? Các cậu thích đọc truyện tranh từ khi nào thế?"
Chủ đề đã được khơi mào, Bách Tinh Thần và Trần Tinh Nguyên cũng thuận thế kể ra câu chuyện người hàng xóm ở tầng dưới mà họ gặp phải.
Ngọc Bạch Y nghe xong thì líu lưỡi: "Ôi, bây giờ mấy con mèo được nuôi trong nhà đều thành tinh hết rồi hả, lại còn biết bảo vệ cả chủ nữa? Là bản "Trẫm vì cái nhà này mà rầu thối cả ruột mèo" sao?" Lời này khiến các bạn nhỏ nghĩ tới Trần Tinh Nguyên theo bản năng, con mèo của Trần Tinh Nguyên sau khi chết cũng muốn ở lại để bảo vệ chủ.
Dù mắt đi chú mèo con yêu quý, Trần Tỉnh Nguyên vừa đau lòng đồng thời cũng cảm thay rất hạnh phúc, trên đời này có mấy con sen được "hoàng thượng” ( ở đây chỉ mèo ) bảo vệ như vậy đâu?
"Lại nói, Chúc Dân Học kia thế nào? Chó không đổi được tật ăn phân, tớ không tin cậu ta đã lập tức sửa lại được thói xấu ngược đãi mèo của mình." Ngọc Bạch Y lộ ra biểu cảm ghét bỏ.
Tô Vân Thiều: "Yên tâm đi, nhóm quỷ sai sẽ thi thoảng đi qua chăm sóc cậu ta một chút." Cùng là động vật họ mèo, sau khi Tuyết Phong nghe được Chúc Dân Học có lịch sử ngược mèo, nên thi thoảng anh ta có rảnh cũng qua thăm cậu ta, tin chắc rằng đến trước khi chết Chúc Dân Học cũng không thể thoát khỏi sự "quan tam đặc biệt này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận