Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 276:

Chương 276:Chương 276:
Chuong 276:
Cao Nhiên vội vàng trả lời: [ Bình thường mà nói thì không thể nào, nhưng anh đã từng nghe qua một câu chuyện xưa, sau khi con trai chết, người mẹ vô cùng đau khổ, người con trai đã báo mộng cho mẹ mình, nói rằng chỉ cần mẹ sống tốt, con có thể gặp lại mẹ. ]
Cao Nhiên: [ Nghe có vẻ như đây là một cái cớ, không thể thực hiện được, nhưng Diêm vương đã cảm động trước sự hiếu thuận của người con trai, đã làm cho người con đầu thai vào bụng của mẹ mình một lần nữa để cho hai mẹ con đoàn tụ. ]
Tô Vân Thiều: [.. quá buồn cười. 】
Cao Nhiên: Í Với dân số và số lượng quỷ ở hiện tại mà nói, xếp hàng chờ đầu thai ít nhất phải chờ máy chục năm mới đến lượt mình, đây là việc không khả thi, nhưng ở hoàn cảnh cổ đại thì vẫn có thể, đúng không? 】
Tô Vân Thiều: [ Diêm vương thông tình đạt lí như vậy à, anh ta sẽ làm việc trái pháp luật sao? ]
Cao Nhiên: [ Anh không biết, anh không phải là Diêm vương. 】
Tô Vân Thiều đã chụp màn hình cuộc trò chuyện giữa cô và Cao Nhiên đến dòng chữ [ Diêm Vương thông tình đạt lí như vậy à. ] gửi cho Diêm Vương.
Tô Vân Thiều [ Có thể không? 】
Diêm Vương trả lời trong vài giây: [ Không thẻ. ]
Tô Vân Thiêu: [ Em cũng nghĩ vậy, nhất định là em tính sai rồi. ]
Diêm Vương: [ Từ góc độ của Diêm Vương, trừ phi sự đầu thai của người đó quan trọng hơn trật tự của địa phủ, nếu không thì không thể có ngoại lệ. ]
Tô Vân Thiều: [ Cho nên, vẫn có thể thực hiện. 】
Diêm Vương: [ Đúng, nhưng rất phiền phức, căn bản là không có khả năng]
Câu trả lời của Hằng Thuật đã đến.
Hằng Thuật : 【 Trên nguyên tắc, trong khoảng thời gian ngắn từ mười đến hai mươi năm đã đầu thai hai lần, còn đầu thai vào trong bụng cùng một người mẹ là không thể, nếu thật sự có nhân duyên này, chính là do trời cao đã rủ lòng thương, thiên đạo ban cho cơ hội.. ]
Hằng Thuật: [ Tô đạo hữu đã gặp phải vấn đề như vậy? ]
Tô Vân Thiều: [ Ngày mai đạo trưởng cũng sẽ gặp phải. 】
Hằng Thuật : [... ]
Vào lúc này, Hằng Thuật đã một đống tuổi đặc biệt muốn lật lọng một lần, tạm thời thay đổi hành trình đến thành phố S, không muốn đi sửa chữa hơn một nghìn trận pháp kia.
Những người có nhân duyên đặc biệt như vậy hoặc là con của trời hoặc là nguồn gốc của tai họa, tiếp xúc nhiều sẽ không tốt cho việc tu hành của bản thân.
Quên đi, nếu người thay trời hành đạo gặp phải cơ duyên như vậy, ông cũng nên thuận theo lựa chọn của thiên đạo mà giúp đỡ một phen.
Hằng Thuật : [ Tô đạo hữu có thể chờ ngày mai ban đạo đến rồi mới quyết định không? 】
Tô Vân Thiều: [ Làm phiền đạo trưởng rồi ]
Hằng Thuật : [ Không phiên. 】
Lúc này, tin tức của Diêm Vương cũng đến.
Diêm Vương: [ Em bói toán luôn rất chuẩn, hiếm khi phạm sai lầm. ]
Diêm Vương: Í Đã xảy ra chuyện gì? Em có cần anh giúp không? 】
Tô Vân Thiều gửi tên và sinh thần bát tự của Trường Tôn Thụy:
[ Giúp em tra nguyên nhân cái chết của cậu ta. ]
Diêm Vương trả lời lại sau vài giây: [ Tự tử. ]
Tô Vân Thieu:? 2 2
Tô Vân Thiều tự mình kiểm tra lại tên tuổi và sinh thần bát tự mà anh gửi cho cô một lần nữa, tất cả đều đúng hết.
Tô Vân Thiều: Í[ Anh chắc chắn chứ? ] Diêm Vương: 【 Chắc chắn! 】
Tô Vân Thiều: [ Làm sao lại có thể tự tử được chứ? ]
Diêm Vương: Í Em có cần xem S6 Sinh Tử không? ]
Tô Vân Thiều: 【 Em không phải Diêm Vương, làm sao có thể xem Số Sinh Tử được. 】
Diêm Vương: Í Người khác thì không được, nhưng em thì được. 】
Tô Vân Thiều không buồn để ý tới anh ta, mọi sự chú ý của cô đều đặt hết lên nguyên nhân cái chết của cậu nhóc kia.
Hoá ra là dương thọ của Trường Tôn Thụy chưa hết mà đã chết, cách chết lại còn có chút kỳ lạ, cô muốn hỏi Diêm Vương một chút, để xem có phải là do tên thiên sư kia động tay động chân hay không.
Ai mà ngờ lại hỏi ra một bí mật như vậy!
Trường Tôn Thụy thế mà lại tự tử?
Tô Vân Thiều không hiểu nổi, quay đầu nhìn lại, cô thấy Tần Giản vừa cõng Trường Tôn Thụy trên lưng vừa chạy đến mức mặt mũi đỏ bừng, thở hồng hộc, mệt như chó chết, vì thế Hứa Đôn đã thay cậu ấy nhận lấy nhiệm vụ chơi cùng Trường Tôn Thụy.
Sau khi bàn bạc xong cách đối phó với Trường Tôn Triết, các bạn nhỏ càng thấy thương cho Trường Tôn Thụy hơn, Hứa Đôn cong Trường Tôn Thụy, bọn họ liền chạy quanh hai người để gia tăng độ khó khăn.
Trường Tôn Thụy chết vì bị bệnh tim nên chưa từng được vui chơi như bây giờ, đây là lần đầu tiên có nhiều chị gái và anh trai tới chơi với cậu nhóc thế này, vì thế trên mặt cậu bé luôn giữ nụ cười VUI VẺ.
Có rất nhiều người chơi cùng Trường Tôn Thụy, nên Bách Tinh Thần không tham gia vào cuộc chơi mà lùi lại phía sau mây bước, đi tới đứng bên cạnh Tô Vân Thiều.
"Có chuyện gì vậy? Nhìn cậu buôn rau thế."
Đứng bên cạnh cô ngoại trừ Bách Tinh Thần thì không có ai khác, nói ra cũng không sao, nhưng Tô Van Thiều không tiện mở miệng, đành dùng cách nhắn tin để trả lời cậu ấy.
Tô Vân Thiều: [ Trường Tôn Thụy chết là do tự tử. 】
Bách Tinh Thần: [??? 】
Tô Vân Thiều: [ Tin tức này là do Diêm Vương cung cấp. ]
Bách Tỉnh Thần: Í Vậy thì chuyện này là thật rồi. ]
Bách Tinh Thần: 【 Bảo sao trông cậu buôn rầu như vậy. 】
Tô Vân Thiều gõ chữ được một lúc, cảm thấy chuyện cần nói quá nhiều nếu gõ chữ thì rất rắc rối, vì thế cô lại quay sang nói chuyện trực tiếp.
"Diêm Vương có Số Sinh Tử, tin tức mà anh ấy cung cấp nhất định là tin chính xác, cho dù là bị ma quỷ kéo đi tự tử, hay bị thôi miên mà nhảy lầu, nguyên nhân chết đều sẽ được ghi lại rất chỉ tiết và rõ ràng, chứ không chỉ có hai chữ tự tử."
Bạn cần đăng nhập để bình luận