Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 807:

Chương 807:Chương 807:
Chuong 807:
Cô gái kiên trì giải thích tác dụng của giếng Tỏa Long cho dân làng, có điều không một ai chịu tin cô ấy cả.
Bởi vì cô ấy là nữ cho nên đa phần họ đều không tin và không muốn giúp cô ấy, thậm chí ngay cả người nhà, bạn bè và chồng sắp cưới cũng khuyên cô ấy dừng lại không nên làm những việc vô bổ này nữa.
Lúc ấy cô gái vừa tròn mười bốn tuổi, đã đính hôn và sắp gả đi, nhưng vì muốn xây giếng Tỏa Long, cô ấy đã quyết định dời hôn lễ của mình lại, đi khắp nơi thuyết phục những người giàu có và mong họ có thể góp tiền hoặc góp sức để xây dựng cái giếng, tranh thủ giải quyết dứt điểm tai họa lũ lụt.
Chỉ tiếc là, công sức mà cô ấy bỏ ra lại không được bất kỳ ai thấu hiểu.
Chồng sắp cưới từ hôn với cô gái rồi nhanh chóng cưới em gái thứ của cô ấy, vừa cách một năm đã sinh ra một thằng nhóc kháu khỉnh, hai nhà vẫn gắn bó như keo sơn, chỉ có một mình cô ấy là lạc lõng giữa hai bên.
Cũng từ đó, cô gái quyết định không gả chồng nữa mà dồn hết tâm huyết vào việc xây dựng giếng Tỏa Long.
Cô ấy đi qua biết bao nhiêu núi rộng sông dài, tìm được những người cùng chung chí hướng và những người có tay nghề giỏi. Bọn họ phá núi khoét hang, đào mương xây giếng.
Cô gái này vốn là một tiểu thư đài các được nuông chiều từ bé, nhưng vì không có gia đình hỗ trợ về mặt tài chính nên phải ăn gió nằm sương suốt nhiều năm, lại còn phải dốc hết tâm huyết để xây giếng cho nên thân thể của cô ấy đã vô cùng tàn tạ.
Ngày giếng Tỏa Long được xây xong cũng là ngày cô ấy qua đời.
Năm đó, sông mẹ lại vỡ đê, nhưng điều kỳ lạ là chỉ có khu vực núi Bạch Mi này là không chịu chút thiệt hại nào.
Dân làng nhớ lại những điều mà cô gái từng nói và từng làm, cảm thấy hối hận vì không chịu nghe lời khuyên của cô ấy, có điều lúc này cô gái đã hóa thành một bộ xương khô mất rồi hơn nữa người giúp chôn cất thi thể của cô ấy cũng là những người bạn tốt và các thợ thủ công.
Người đời sau nhớ ơn của cô gái cho nên đã ghi chép lại sự tích của cô ấy bằng cách khắc lên vách đá.
Người thợ thủ công vẽ bản đồ không ghi họ mà chỉ để lại tên của cô ấy, đó là: Vân Nhạc.
Cùng là phái nữ, Khúc Vu Hoa là người xúc động nhất, cô ấy ngạc nhiên than thở: "Không ngờ trên đời này lại có một cô gái tài hoa như thế!"
Tuệ Tâm cũng khen: "Cô ấy đã dùng sức của một người để phổ độ cho cả chục ngàn người, đúng là công đức vô lượng mà."
Nhắc tới công đức, mọi người không khỏi nhìn về phía hình mẫu "công đức vô lượng” ở hiện thực - Tô Vân Thiều, trùng hợp là tên của cô cũng có một chữ "Vân".
Tô Vân Thiều: 22?
Chuyện được ghi lại trên vách đá không biết là thật hay giả, cũng không biết đã qua bao lâu.
Mọi người chỉ coi đó là truyền thuyết, cảm thán một câu "cô gái tài hoa" rồi không bàn luận thêm gì nữa.
Đọc xong lai lịch của giếng Tỏa Long, đoàn người đi tới chỗ tiếp theo. Roi khoi vach da khac cau chuyện xưa, bên ngoài trở nên trống trải hơn rất nhiều, Tuệ Tâm đây một cánh cửa đá có thể di chuyển.
"Có người từng sống ở đây."
Trong phòng này có giường đá, bàn đá, ghế đá, còn có rất nhiều vật dụng được làm bằng gốm, sứ. Trong đó cũng còn sót lại một số vải dệt đã hư hao, chỉ còn một số thứ có thể nhìn ra người sử dụng là nữ giới.
Lúc nhìn thấy kết cục cuối cùng của Vân Nhạc trên vách đá, Khúc Vu Hoa vẫn không hy vọng một người con gái tài hoa như vậy lại mất ngay vào ngày giếng Toa Long xây xong, không được nhìn thấy ngày giếng Tỏa Long phát huy tác dụng của nó.
Nhìn thấy nơi này, Khúc Vu Hoa không khỏi kỳ vọng: "Có khi nào Vân Nhạc năm đó chưa chết mà chỉ là sống một mình ở nơi này, trải qua khoảng thời gian yên bình không?"
Tô Vân Thiều không phải cố ý muốn phá vỡ ảo tưởng tốt đẹp của Khúc Vu Hoa, nhưng mà tiếc là...
"Chắc nơi này là chỗ ở của Vân Nhạc vào những ngày trước khi giếng Tỏa Long được xây xong."
Một người con gái ở thời cổ đại không có việc làm lại còn mắt đi sự ủng hộ của gia đình, không làm ra tiền thì một ngày ba bữa cơm cũng là vấn đề, tất nhiên chỉ có thể ở lại nơi như thế này. Cả năm bon ba ngoài kia, không thể nào chăm sóc bản thân cẩn thận dẫn tới thân thể Vân Nhạc không được tốt, lại còn ở nơi như này không biết là bao nhiêu năm, gắng gượng được tới ngày giếng Tỏa Long được xây xong cũng không dễ dàng gì.
Khúc Vu Hoa cũng biết suy nghĩ của mình không đủ thiết thực, cô ấy chỉ khẽ thở dài: "Phụ nữ trong thời đại nam quyền đúng là khổ sở thật đó. Nếu năm ấy, người đưa ra ý kiến xây giếng Tỏa Long là một người đàn ông thì chưa chắc đã có kết cục thê thảm tới mức này.”
Mọi người im lặng không nói nữa.
Không nói tới tình cảnh của phụ nữ mấy trăm năm trước, tình cảnh của phụ nữ ngày nay lại không gian nan hay sao?
Căn phòng này bé xíu, liếc mắt là có thể bao quát hết tất cả những thứ có trong phòng, nên chẳng có mấy ai có ý định ở lại quan sát thêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận