Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1048:

Chương 1048:Chương 1048:
Chuong 1048:
Các anh trai của cô ta cũng rất thất vọng, vốn hôm nay bọn họ muốn tham gia một lễ hội của hải tộc, nhưng nửa đường biết được em gái mat tích, họ vội vàng chạy về, kết quả chỉ là do em gái ham chơi nên mới chạy ra ngoài, nhưng không hề có một chút áy náy nào vì chuyện của mình đã khiến cả tộc phải vất vả đi tìm cô ta.
Lúc này, phụ vương, mẫu hậu và các anh trai của Ngao Khả Tâm mới nhận ra được bọn họ đã quá yêu thương đứa con gái/em gái không dễ dàng mới được sinh ra này, chiều chuộng thái quá khiến cô ta ỷ sủng mà kiêu căng, cũng không biết gì về sự đời.
Nhưng mà đã không còn kịp nữa rồi.
Tính cách và suy nghĩ của Ngao Khả Tâm đã thành hình, không phải thứ mà bọn họ có thể nhất thời xoay chuyển được, chỉ có thế thực hiện các biện pháp mạnh mẽ hơn để buộc cô ta phải thay đổi theo hướng mà bọn họ kỳ vọng.
Nhưng càng tệ hơn là, dưới cách thức dạy dỗ như vậy, tâm lý phản nghịch của Ngao Khả Tâm càng trở nên nghiêm trọng.
Biết người trong nhà không đồng ý, ngoài mặt thì cô ta tỏ vẻ thuận theo, nhưng thực ra trong lòng cô ta vẫn âm tham lên kế hoạch. Cuối cùng, Ngao Khả Tâm đã chạy thoát.
Cô ta đã sớm quyết định muốn rời bỏ ngôi nhà khiến mình ngột ngạt, cho nên cô ta cố tình học thuật pháp có thể biến đuôi cá thành chân người, rồi biến thành người thường mà lên bờ.
Công chúa người cá nào biết đâu rằng cuộc sống ở trên bờ cũng không hề được tự do như trong tưởng tượng của cô ta chứ?
Cô ta càng không ngờ rằng cuộc sống của con người lại không hề tốt đẹp được như bề ngoài.
Họ làm việc từ lúc mặt trời mọc tới lúc mặt trời lặn, mà vẫn thiếu ăn thiếu mặc, nông dân thì dựa vào ông trời để ăn cơm, ngư dân sống ven bien thì dựa vào biển để tìm cơm, một khi thời tiết xấu thì không thể làm gì được.
Cuộc sống của con người trên mặt đất thực sự rất gian khổ.
Ngao Khả Tâm có vẻ ngoài quá kiêu sa, lại mặc quần áo đẹp, trông như một tiểu thư nhà giàu, cho nên đã bị bọn lưu manh, côn đồ để ý tới.
Ngay lúc cô ta bị bọn lưu manh động tay động chân, thì Cố Trường Trạch xuất hiện, anh ta giúp cô ta đuổi những người kia đi, rồi ân cần muốn đưa cô ta về nhà.
Ngao Khả Tâm không muốn để lộ thân phận người cá của mình, bèn nói mình đã bị người nhà đuổi đi, không thể về nhà được nữa. "Tôi không giải thích rõ ràng nguyên do, anh ta cũng không hỏi nhiều, liền đưa tôi về nhà anh ta."
Nghe thế, Tô Vân Thiều cảm thấy toàn bộ câu chuyện có điểm gì đó không thể giải thích được.
Nói Ngao Khả Tâm thích Cố Trường Trạch sao? Bi lưu manh quấy rối, Cố Trường Trạch lại từ trên trời rơi xuống cứu cô ta đúng lúc ấy, không phải là để cô ta nhớ mãi không quên sao? Nhưng xem ra, hình như trước mắt, câu chuyện tình cảm kia đã bị gạt sang một bên, mà tập trung vào mâu thuẫn giữa cô ta và người nhà của mình thì phải?
"Cô không cảm ơn vì ông ta đã cứu cô thoát khỏi nguy hiểm sao?"
"Nguy hiểm?" Ngao Khả Tâm khó hiểu,"Cho dù tôi học thuật pháp có kém thế nào, nhưng vẫn phải có năng lực xử lý mấy tên người thường kia, làm sao mà gặp nguy hiểm được?"
Tô Vân Thiều: "..." Thôi được rồi.
Hoá ra đây không phải câu chuyện anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân vì báo đáp ơn cứu mạng mà lấy thân để trả rồi, mà là công chúa người cá sau khi trốn nhà ra đi thì không có nơi dung thân, nhân cơ hội này tự đưa mình tới cửa nhà của anh hùng.
Càng nói càng cảm thấy kỳ lạ.
Nhưng nghĩ đến chuyện Cố Trường Trạch đã làm ra nhiều chuyện độc ác như thế, mà năm xưa lại bị cô công chúa người cá thoạt nhìn yếu đuối thế này lừa gạt, Tô Vân Thiều chỉ nghĩ tới một chữ: Sảng khoái!
Ngao Khả Tâm tiếp tục nói: "Người nhà bọn họ đối xử với tôi khá tốt, vốn dĩ họ còn chẳng đủ phòng để ở, những vẫn cố ý thu dọn cho tôi một gian, còn lại vài người trong nhà chen chúc trong một gian phòng."
Tô Vân Thiều không muốn tranh cãi, nhưng cô thực sự không nghĩ cả nhà Cố Trường Trạch lại tốt bụng như vậy đâu.
"Bọn họ hẳn là nhìn vào cách ăn mặc của cô, cho rằng cô là một tieu thư nhà giàu trốn nhà ra đi, một ngày nào đó sẽ trở về nhà mình, cho nên trước tiên mới chiêu đãi cô đồ ngon nước ngọt, de cô cảm nhận được lòng tốt của bọn họ, chờ tới khi người nhà của cô tìm tới đón cô về, họ sẽ nhận được một chút tiền thưởng."
Trước khi nói, Tô Vân Thiều đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị Ngao Khả Tâm ngắt lời giữa chừng, không ngờ Ngao Khả Tâm lại kiên nhẫn mà nghe cô nói hét lời.
Nói xong, Tô Vân Thiều lại chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị Ngao Khả Tâm phản bác lại, không ngờ Ngao Khả Tâm thế mà lại đồng ý với ý kiến của cô.
"Cô nói đúng." Ngao Khả Tâm nhẹ nhàng nói, Nhưng ngay lúc đó tôi nào biết được? Tôi còn chưa gặp được mấy người, chỉ cho rằng loài người ai cũng đều như vậy, họ sẽ đối xử tốt với đồng loại của mình, sẽ đưa những thứ tốt nhất cho tôi một cách vô điều kiện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận