Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1076:

Chương 1076:Chương 1076:
Chương 1076:
Vua người cá: "..."
Tô Vân Thiều cũng cảm thấy buồn cười, lần đầu tiên cô nhìn thấy vua người cá được người trong tộc tôn kính bị chịu thiệt như thế, nghĩ lại thì vua người cá cũng có lòng tốt, cô bèn dùng nguyên khí vẽ ra một lá bùa gọi sét, rồi thử đây qua để thăm dò.
"Vậy hãy coi đây là quà gặp mặt nhé."
Cửa kho báu da mặt dày mà nhận lấy, nhưng cũng không có ý định mở cửa.
"Cô không thể vì thấy chúng tôi còn nhỏ tuổi mà tuỳ tiện bắt nạt đâu, chỉ một lá bùa gọi sét bình thường thì dùng làm gì? Ít nhất cũng phải là bùa thuộc hàng cực phẩm mới đủ cho tôi mở ra một khe hở nhỏ mà thôi!"
Bùa gọi sét cực phẩm nhất chỉ đủ để mở một khe cửa nhỏ, vậy muốn nó mở hẳn cửa nghênh đón chẳng phải là phải dùng tới mấy món có cấp bậc Thần Khí sao?
Các yêu quái không khỏi thắc mắc liệu cánh cửa này có phải đã ăn nhằm gan hùm mật báo rồi không, hay là nó là một cánh cửa từng trải, nên biết nhìn xa trông rộng, vì thế mới coi thường những thứ bình thường.
Hơn hai trăm năm trước, đúng là linh khí có ở khắp mọi nơi, cho nên cửa kho báu này khinh thường một lá bùa gọi sét nho nhỏ cũng chẳng có gì lạ.
Tô Vân Thiều lấy Bút Phán Quan ra, thật sự vẽ ra một lá bùa gọi sét cực phẩm cho nó,"Như vậy đã được chưa?”
Ngay từ lúc mới nhìn thấy Bút Phán Quan, hai mắt của cánh cửa kho báu đã sáng bừng lên, nó nhận lấy lá bùa gọi sét cực phẩm nóng hoi mới ra lò, mà mắt vẫn còn nhìn chăm chăm vào Bút Phán Quan trong tay Tô Vân Thiều.
"Cây bút này của cô cũng không tệ, chỉ là nó đã bị hỏng rồi, khí linh cũng chạy mắt, chắc khi sử dụng cũng không được thuận tay phải không? Nếu cô có thể đặt nó ở chỗ tôi mấy ngày, tôi sẽ tốt bụng giúp cô sửa lại một chút." Tô Van Thieu:???
Cô còn phải dùng công đức để sửa lại Bút Phán Quan, cửa kho báu này sửa lại kiểu gì?
Vua người cá không nhận ra được cây bút kia là bút gì, chỉ biết nếu cửa kho báu đã nói nó tốt thì chắc chắn là một cây bút tốt, anh ta còn lo lắng Tô Vân Thiều sẽ bỏ lỡ cơ hội này.
"Cánh cửa này quả thực có chút keo kiệt, chỉ thích vào chứ không thích ra, cũng bởi vì nó là một cánh cửa kho báu thành tinh nên mới có tính cách như vậy, nói chuyện cũng hơi khó nghe, nhưng nó thực sự có cách để sửa lại cây bút kia."
Giọng nói của Diêm Vương vang lên bên tai Tô Vân Thiều: "Cho nó đi.”
Tô Vân Thiều không rõ lai lịch của cánh cửa kho báu này, đến cả Thần Khí từ thời thượng cổ nó cũng có thể sửa được.
Nhưng nếu Diêm Vương đã lên tiếng, cô cũng không còn nghi ngờ gì nữa, vừa giao lại Bút Phán Quan cho nó vừa nói,"Cây bút này được tôi dùng ngàn vạn công đức để sửa lại, không thể để cậu chịu thiệt được, chỗ tôi còn có một chút công đức, tôi đưa hết cho cậu nhé?"
Cánh cửa kho báu chỉ nghĩ nó không thể để một món báu vật tốt như vậy cứ tiếp tục im lặng được, cho nên muốn cống hiến chút công sức, có thể đánh thức được đồng loại của mình cũng tốt, không ngờ còn có công đức đưa tới tận cửa.
"Được!" Nó run lên, nó cảm thấy mình không bị lỗ, nó cảm thấy máu trong người mình đang Sôi lên!
Tô Vân Thiều chạm vào bề mặt của cửa kho báu và truyền toàn bộ công đức trên người qua cho nó, không giữ lại dù chỉ một chút công đức.
"Cảm ơn, tôi là Tô Vân Thieu, chờ cậu sửa xong bút rồi, tôi lại tặng cậu mấy lá bùa cực phẩm coi như là tiền thù lao."
Cửa kho báu:!H
Trước đây, cả yêu quái và con người đều muốn cướp đồ trong bụng nó, tốt nhất là lấy hết mọi thứ mà không để lại một sợi lông nào, đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy một con người biết điều như vậy, có chút không ne để cô rời đi.
Người khác có thái độ không tốt, thái độ của cửa kho báu còn tệ hơn bọn họ, nhưng khi người khác có thái độ tốt như vậy, nó lại hơi bối rối: "Tôi không thể lấy không của cô nhiều thứ như vậy được, cô vào đi, chọn món đồ mà cô có thể dùng."
Về phần tại sao thái độ của nó với vua người lại kém như vậy, đơn giản chỉ vì cả cái cung điện người cá này chẳng có nổi một tên người cá nào chịu ngồi xuống nói chuyện tử tế với nó cả, cứ thấy chán là lại chạy tới lải nhải khiến nó phiền muốn chết. Nếu tính tình của nó tốt một chút, e rằng nó sẽ trở thành khí cụ duy nhất trong lịch sử Huyền môn bị ép chết.
"Nếu cậu có thể sửa bút lại giúp tôi, đã là ơn lớn rồi, tôi không thể chiếm lợi ích từ cậu được."
Gần đây lịch trình của Tô Vân Thiều rất bận rộn, không tiện tích lũy công đức để sửa chữa lại Bút Phán Quan, còn cả một quá trình dài nữa mới có thể chữa xong Bút Phán Quan, nếu để cô sửa thì không biết phải mắt bao lâu và bao nhiêu công đức nữa, cửa kho báu có thể tiếp nhận công việc sửa chữa này thật sự đã giúp cô một việc lớn.
Cô không cần, cửa kho báu lại không vui, cửa lớn vừa động, hình như nó vừa làm động tác dậm chân thì phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận