Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1297: Trúc Thanh

Chương 1297: Trúc ThanhChương 1297: Trúc Thanh
Chương 1297: Trúc Thanh Dưới sức mạnh không tên, Đào Yêu và Hựu Hựu lần lượt khôi phục ký ức của kiếp trước, Trúc Thanh rất tò mò về điều này nên hỏi chúng: "Tôi có ở đó không?" Bởi vì kiếp này có được happy ending trên mọi phương diện, nên mọi người cũng không gào thét chửi bới sau khi biết cái kết bị thảm không ai còn sống của kiếp trước. Mọi chuyện đã qua rồi, hơn nữa, nghe thật chẳng khác nào chuyện của người khác vậy, mà nếu là chuyện của người khác thì chúng có thể làm gì được chứ? Chỉ có Lôi Long tánh khí nóng nảy tức đến độ muốn lao đi tìm Thiên đạo đánh một trận thôi. Trước kia, Thiên đạo có mặt ở mọi nơi và không có hình dạng cụ thể, mà tới cả kẻ thù ở đâu cũng không biết thì sao mà tìm người ta đánh nhau được.
Nhưng nay Thiên đạo đã giáng trần và nhập vào người Abe Shota, điều này khiến chúng có được mục tiêu rõ ràng để nhằm tới.
Chúng lập hội với nhau, lén lút tìm tới cửa, sau đó trùm bao tải đánh một trận rồi mới trở về, miễn không để lại bằng chứng thì ai có thể nói gì được chúng?
Nếu đến đó bằng quỷ môn của Diêm Vương thì không tiện lắm, vì không nằm trong biên giới Hoa Hạ nên cần phải chuẩn bị một số thứ, nhưng vùng nước liên thông của cá Thái Cực Dương và bé cá đen hoàn toàn thì khác, chúng không cần phải thông báo hay chào hỏi gì cả, muốn đi đâu cũng được.
Cộng thêm huyễn cảnh của Đào Yêu có thể hỗ trợ bằng chứng ngoại phạm cho chúng mọi lúc mọi nơi, chắc chắn không để lại bát kỳ manh mối nào.
Nếu Thiên đạo muốn trả thù thì cứ đến đi, chúng cũng đâu phải chưa từng bị trả thù.
Đào Yêu: "Có."
Hựu Hựu: "Ừm."
Trúc Thanh biết mình không thể theo cô đến giây phút cuối cùng, bởi vì người ở lại đến sau cùng là Hựu Hựu đã tự phát nỗ mà chết, nên nó muốn biết mình đã chết từ khi nao.
Chúng chỉ nói Trúc Thanh chết sau Đào Yêu và trước Hựu Hựu, mà không nhắc đến cách chết của nó.
Có lẽ chúng nghĩ rằng nếu tự mình nhớ lại cũng không sao, còn việc biết được cái kết của bản thân ở kiếp trước thông qua lời miêu tả của người khác thì... không tốt lắm?
Nhưng Trúc Thanh không he bận tâm về điều đó.
Thực ra, người đầu tiên khôi phục ký ức của kiếp trước là Tô Vân Thiều, còn Diêm Vương thì từ đầu đến cuối cũng chưa hề quên đi, nhưng hai người họ cũng không nói gì. Có lẽ họ đều có chung một suy nghĩ, một là không muốn kể cho chúng nghe về những chuyện đau lòng đó, hai là cảm thấy kiếp trước với kiếp này đã đi về hai hướng khác hoàn toàn, biết những chuyện kia cũng chỉ càng thêm tức giận.
Suy đi nghĩ lại, Trúc Tranh cảm thấy khả năng sau lớn hơn.
Không lâu sau, ký ức của nó cũng đột nhiên khôi phục.
Sau khi nhớ lại, nó ít nhiều cũng hiểu được tại sao mọi người lại không muốn nói ra chuyện đó.
Kiếp này, nó và Tô Vân Thiều gặp nhau ở Hoàng cung Vân Quốc nằm dưới đáy sa mạc phía tây, thậm chí còn đánh thức Lôi Long được xem là mắt trận đang ngủ say, đồng thời chuyển toàn bộ Hoàng cung Vân Quốc đến sân nhà họ Tô.
Nhưng ở kiếp trước, mãi đến khi Lôi Long vì bị mắt trận hấp thụ quá nhiều sức mạnh, trở nên yếu ớt đến nỗi không thể đánh lại cương thi và vạn quỷ do Cố Phóng đưa tới, thì Tô Vân Thiều và Diêm Vương cũng chưa từng xuất hiện.
Lôi Long biết rõ Cố Phóng nhắm vào mình, và nó cũng biết mình không thể bảo vệ được Hoàng cung Vân Quốc nữa, thế là nhân lúc hỗn loạn, nó đã đưa Trúc Tranh bị thương ra ngoài.
Lúc đó, Cố Phóng vẫn đang an náu, chưa để lộ thân phận của mình, cho nên Cố Phóng sao có thể đồng ý để Trúc Thanh chạy thoát chứ? Thế là Cố Phóng lập tức cử cương thi và Quỷ vương ra chặn đường.
Lôi Long giúp ngăn cản một bộ phận, dù vậy khó khăn lắm Trúc Thanh mới trốn thoát.
Trước khi thoát khỏi sa mạc, nó đã nghe thấy một tiếng nỗ khổng lồ kèm theo tiếng rồng gầm. Về sau, nó nghe đội khảo cổ nói rằng đã tìm thấy một di chỉ hoàng cung bị hư hại nặng ở nơi xảy ra vụ nỗ.
Trúc Thanh trốn đông núp tây lâu thật lâu, còn bị những người khác trong Huyền môn để mắt đến rồi đuổi theo, kết quả là sức mạnh của nó suy giảm rất nhiều và kích thước cũng càng nhỏ dần, cho đến khi không thế biến thành hình dạng con người được nữa.
Thử nghĩ xem, cảnh tượng một cây trúc đi lại trên đường sẽ khủng khiếp đến mức nào?
Nó không thể đến những nơi có sự hiện diện của con người, nên nó chỉ có thể chui vào trong rừng sâu núi thắm, dốc sức tu luyện với suy nghĩ có thể mau chóng biến thành hình dạng con người để trả thù cho Lôi Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận