Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1077:

Chương 1077:Chương 1077:
Chương 1077:
"Bảo cô vào thì cô cứ vào đi, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì, cô có phải là phụ nữ không vậy!"
Tô Vân Thieu:???
Tôi không phải là phụ nữ, chẳng lẽ cậu là phụ nữ sao?
Không đợi cô kịp nói cái gì, một lực hút mạnh xuất hiện, cô đã bị cửa kho báu hút vào bên trong, còn cỗ quan tài bằng ngọc trắng cũng bị hút vào ngay sau cô.
Nhưng chỉ một lát sau, bên trong phun ra cơ thể của cô tiên cá, thậm chí cả Dưỡng Hồn Mộc bị giấu bên trong quan tài cũng bị cất đi, đồng thời hồn phách của Ngao Khả Tâm cùng bị đuổi ra ngoài.
Ngao Khả Tâm bỗng bị bắt chuyển nhà: "..."
Cách làm của cửa kho báu là chỉ cần báu vật chứ không cần những "phụ kiện” kèm theo, thậm chí còn ghét bỏ mà phun ra, y hệt "cửa tôi", làm cho vua người cá và các yêu quái phải bật cười.
"Cánh cửa này ngày thường rất keo kiệt, làm thế nào nó cũng không chịu mở ra, hôm nay không biết nó bị làm sao nữa, tự nhiên lại hào phóng như vậy."
Vua người cá liếc mắt nhìn về phía Diêm Vương đang đứng, âm tham suy đoán: Chắc không phải do cửa kho báu nhìn thấy một ông lớn đứng đây cho nên mới không dám thô lỗ nữa? Ngẫm lại, trước đó cửa kho báu còn làm trò để lấy được bùa gọi sét cực phẩm trước mặt Tô Vân Thiều và Diêm Vương, vua người cá lại cảm thấy suy nghĩ không dám thô lỗ này chẳng đáng tin cậy chút nào.
Anh ta nào biết rằng, là do cửa kho báu cảm thấy ngượng ngùng vì lấy không nhiều công đức của người khác như vậy.
Công đức có ích cho mọi việc, nó chỉ là cửa không có tham vọng gì, thích sống một góc yên tĩnh, ngoại trừ việc giữ đồ thì không có bản lĩnh khác, cũng chẳng có cách gì để tích góp được công đức cả.
Công đức hiếm có như vậy, mà Tô Vân Thiều lại chủ động đưa cho nó, khác với tên yêu quái khốn kiếp nào đó chỉ được cái mặt còn vắt cổ chày ra nước, cứ gặp mặt là duỗi tay đòi báu vật của nó, nói cách khác là: Nó nhìn Tô Vân Thiều thuận mắt.
Mà lúc này, Tô Vân Thiều bị hút vào bên trong, đối mặt với rất nhiều báu vật, quả thật là có chút dở khóc dở cười.
Rõ ràng mới vừa bước vào trong chưa bao lâu, thế mà vừa quay đầu lại đã không nhìn thấy cánh cửa kia đâu nữa.
Nhìn từ bên ngoài nơi này chỉ là một cung điện nhỏ, nhưng bên trong lại vừa to vừa cao, nhìn không thấy điểm cuối, không biết lớn gap bao nhiêu lần bên ngoài, hiển nhiên là một không gian đã bị thuật pháp gấp lại.
Gấp không gian là một pháp thuật đã thất truyền từ hàng nghìn năm trước, Tô Vân Thiều chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp được.
Là một người tốt, tạm thời cô không muốn bị Thiên Đạo đánh thành tro tàn bởi vì tùy tiện đề cập đến quy tắc của không gian.
Đã bước vào trong rồi, không lấy một món báu vật, sợ là cửa kho báu sẽ không thả cô ra ngoài, Tô Vân Thiều đành phải bước về phía trước, cũng không biết vua người cá lại nói cánh cửa này bủn xin nữa.
Tộc người cá truyền thừa rất nhiều năm, bên trong kho báu có rất nhiều báu vật, chỗ nào cũng tràn ngập ánh vàng rực rỡ, ánh bac xan lan.
Không biết người sắp xếp kho báu này đã nghĩ gì, báu vật không được phân loại theo thuộc tính hay công dụng, mà được phân loại theo màu sắc, cho nên nhìn thoáng qua trông Tô Vân Thiều như đang đứng giữa một đống màu sắc.
Nói là một đống, nhưng những thứ đó đều là báu vật, chúng không phải bị xếp chồng lên nhau một cách ngẫu nhiên như đá, mà được xếp lên từng kệ, giữa các món báu vật không có nhiều khoảng cách, nhìn từ xa trông giống như một đống.
Tô Vân Thiều kỳ thực cũng không biết mình đang tìm báu vật gì, chỉ đành vừa đi vừa tuỳ tiện nhìn lướt qua đống báu vật.
Trên đường đi, cô nhìn thấy cỗ quan tài bằng ngọc trắng vừa mới bị hút vào đang nằm giữa đống ngọc bội màu trắng, nhân sâm ngàn năm, dạ minh châu cũng bị đặt thành một chỗ, còn Bút Phán Quan bị ném vào trong một cái ao màu trắng, chất lỏng trong ao cũng có màu trắng, tản ra linh khí nồng đậm, thoạt nhìn còn quý giá hơn tủy đá mà cô có được trước đó.
Tô Vân Thiều cảm thấy mình chỉ bỏ ra một chút công đức cùng mấy lá bùa cực phẩm, vậy mà lại khiến cửa kho báu tận tâm tận lực giúp cô sửa chữa Bút Phán Quan, cô đã kiếm được rất nhiều lợi ích, cho nên hiện tại cô không nghĩ được mình nên lấy báu vật gì.
Nếu không cứ tùy tiện lấy một món báu vật có giá trị bình thường rồi đi ra ngoài có được không?
Cánh cửa kho báu nhận thấy cô thực sự không có mục tiêu gì cả, nó vẫn còn đứng quanh bên ngoài, nói vọng vào bên trong: “Cô muốn tìm cái gì?"
"Hình như tôi... Không có yêu cầu gì."
Cửa kho báu: "..."
Đối với cửa kho báu mà nói, tích trữ báu vật là một sở thích không bao giờ thay đổi trong cuộc đời nó, càng tích trữ nhiều báu vật thì càng hạnh phúc, tuy nó luôn ghét những kẻ hám tiền đến xin báu vật, nhưng điều đó không phải đang chứng tỏ ánh mắt nhìn báu vật của nó rất tốt hay sao? Làm cánh cửa kho báu trong cung điện người cá đã mấy trăm năm, đây là lần đầu tiên nó gặp phải tình huống thế này —— Tô Vân Thiều thế nhưng không thèm để ý tới một món báu vật của nói
Bạn cần đăng nhập để bình luận