Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 579:

Chương 579:Chương 579:
Chuong 579:
"Ngại quá, thím đã bằng này tuổi rồi, cũng không có quen dùng loại di động như các cháu nên không biết được. Con trai thím đang làm ruộng, chờ lát nữa nó về ăn cơm thì cháu có thể hỏi nó, có được không?”
Tô Vân Thiều giả bộ suy nghĩ, "Vậy cháu sẽ đợi một lát."
"Vậy cháu cứ ngồi đây, thim đi nấu cơm." Thím Đại Hoa mỉm cười đi ra ngoài, nói thì nói như vậy, nhưng bà ta căn bản không đi tới nhà bếp mà di ra cửa sau, nhét một viên kẹo vào trong tay của một bé trai.
"Mau di ra ruộng gọi anh Bình Sinh của mày về, bảo nó mau chạy về xem cô vợ nhỏ xinh đẹp."
"Được al" Bé trai nắm chặt viên kẹo rồi chạy đi.
Lúc này thim Đại Hoa mới bước vào nhà bếp để nấu cơm.
Bà ta bận rộn được khoảng mười phút, cứ luôn sốt ruột nhìn ngó ra ngoài cửa, một phần là lo Tô Vân Thiều sẽ lén chạy đi, một phần là lo tin tức có một cô gái đến thôn sẽ lọt ra ngoài, như vậy sẽ có người tới đây tranh con dâu với bà ta.
Chết tiệt, nếu biết sớm hôm nay có một cô bé xinh đẹp sẽ tới đây, còn lâu bà ta mới cho Bình Sinh ra ruộng làm việc!
Ngay lúc bà ta đang lo lắng, có một giọng nói từ ngoài cửa truyền vào: "Irời ạ, Đại Hoa, cô mang theo một cô cháu gái xinh đẹp như tiên nữ đến nhà mình từ khi nào vậy?"
Tô Vân Thiều: "..."
Người được khen thường sẽ xấu hồ, sao người này có thể mở miệng ra là khen người thuận miệng như thế?
Thim Đại Hoa từ trong bếp vội vàng chạy ra, đã nghe thấy Tô Vân Thiều nói: "Chào thím, cháu không phải cháu gái của thím Đại Hoa đâu, cháu chỉ là đi ngang qua đây thôi."
"Đi ngang qua thôi hả? Vậy càng tốt rồi!" Người phụ nữ mới tới cười tươi như hoa.
Thím Đại Hoa vội vàng tiến lên, kéo người phụ nữ sang một bên, thấp giọng trách mắng: "Cô làm sao vậy? Đây là người mà trưởng thôn đưa tới cho tôi, đây là ý của trưởng thôn, sao cô có thể tới tranh giành được?”
"Sao lại nói là tranh với giành được?" Người phụ nữ nọ đảo mắt một vòng,"Trước kia để hai đứa ranh con kia chạy mắt, nay cả con trai tôi lẫn con trai cô đều thiếu vợ, mà nay chỉ có đúng một cô vợ nhỏ xinh đẹp, đương nhiên là phải dựa vào thực lực của mỗi người chứ!"
Thim Đại Hoa cảm thấy khó thở: "Côi"
Người phụ nữ nọ cười cười, quay sang kéo tay Tô Vân Thiều: "Đi thôi, cháu về nhà thím Liên Kiều ăn cơm đi, hôm nay nhà chúng tôi có thịt gà, gà nhà tự nuôi, không dùng thức ăn chăn nuôi đâu, đảm bảo rất ngon đấy."
Điều kiện của thôn Vân chỉ có như vậy, gà nuôi trong nhà hoặc là để dành đẻ trứng, hoặc là dùng đãi khách vào dịp năm mới, làm sao có thể tùy tiện thịt ăn được chứ?
Thim Đại Hoa âm thầm phi nhỏ, vì để tranh cướp con dâu, đến cả gà cũng làm thịt, thật đê tiện!
Lúc này, ngoài cửa có một người tới.
"Mẹ, con về rồi đây."
Người tới chính là Bình Sinh, con trai của thím Đại Hoa.
Thấy con trai trở về, thím Đại Hoa vui mừng ra mặt, giống như bà ta mới tìm được một người rất đáng tin cậy, Bình Sinh, mau tới đây!"
Thím Liên Kiều âm thầm chửi trong lòng, sao tên này lại về nhanh như vậy.
Bình Sinh nghe mẹ mình tìm người báo lại cho gã rằng trong nhà có một cô vợ xinh đẹp đang ngồi chờ gã, gã lập tức ném cuốc xuống, bỏ cả việc đồng áng để chạy về, vừa bước vào cửa đã thấy thím Liên Kiều đang lôi kéo Tô Vân Thiều tới nhà bà ta.
Đó là một cô gái buộc tóc đuôi ngựa trẻ đẹp, nở nụ cười nhạt, ánh mắt lạnh lùng, cho dù cô chỉ mặc áo ngắn tay và quần dài bình thường, nhưng gã cũng có thể nhận ra cô có dáng người mảnh mai và rất cân đối.
Hơn nữa trên tay cô còn đeo hai chiếc vòng vàng và bạc rất lớn, có thể thấy được cô sinh ra trong một gia đình giàu có, đến cả chiếc vòng gỗ cô đang đeo chắc cũng được làm từ gỗ rất quý?
Bình Sinh đứng ngây người ở cửa, ánh mắt nhìn thẳng vào Tô Vân Thiều không chịu dời đi chỗ khác, trong mắt gã đều là sự ngạc nhiên và khen ngợi.
"Thím Liên Kiều muốn dẫn người nhà tôi đi đâu vậy?"
"Còn chưa có vào cửa đâu, sao lại thành người nhà các người rồi?" Thim Liên Kiều cười nhạt.
Thím Đại Hoa chỉ vào bậc cửa nhà mình mà nói: "Đây còn không phải là đã qua cửa rồi sao?"
Cửa này ( là cánh cửa theo nghĩa đen ) chứ không phải cửa kia ( ý chỉ làm đám cưới ).
Thim Liên Kiều không thể nói toẹt ra trước mặt Tô Vân Thiều từ "vào cửa" kia có nghĩa là gì, chỉ có thể nhận thiệt, nghẹn lòng mà rời đi chờ có cơ hội nhất định còn quay lại cướp người.
"Mẹ, trưa rồi mẹ không ở nhà mà còn đi đâu vậy?" Phía sau Bình Sinh lại có người tới.
Người nọ là Đại Dũng, con trai của thim Liên Kiều.
Đại Dũng vốn dĩ cũng đang làm việc ngoài đồng, nhận được tin báo của mẹ mình rằng có một cô gái xinh đẹp tới thôn, nhưng đã bị thím Đại Hoa kéo về nhà mắt, nên gã cũng vội chạy tới đây tranh vợ.
Gã vừa chạy tới nhìn, quả nhiên là một cô gái rất xinh đẹp!
Nhìn thấy Tô Vân Thiều, gã ta lập tức cảm thấy may mắn khi hai cọng giá đỗ khô chưa biết đã đủ mười bốn tuổi chưa đã bỏ chạy mắt.
Nếu không thì bây giờ gã là người đã có vợ, cô gái xinh đẹp thế này không biết phải để lại cho tên góa vợ nào, vậy không phải là để một doa hoa nhài cam bãi phân trâu sao, không phải thật quá lãng phí sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận