Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 349:

Chương 349:Chương 349:
Chuong 349:
Em tra: 【 Anh cả, bảo trọng! ]
Em gái: Í# có một bà xã ngày nào cũng mê sắc đẹp #]
Tư Đồ Viễn: [ Bây giờ anh đi xin nghỉ luôn! ]】
Tư Đồ Viễn: [ Em đừng hòng vứt anh qua một bên! 】
Trịnh Sơ Nhu che miệng cười trộm, em chính là muốn làm anh cuống lên đáy!
Em trai: [ Anh cả, chị dâu, tối nay nhớ hỏi kỹ đại sư về thứ đồ mượn vận may, mượn mạng kia. ]
Em gái: [ Mẹ nói là tắm thẻ gỗ kia anh cả bắt đầu đeo từ sau năm một tuổi, trong một năm đó hẳn là Vương Thúy Hoa đã tìm được một tên thiên sư rác rưởi. ]
Tư Đồ Viễn: [ Gọi thẳng tên của người lớn là không lễ phép. 】
Em gái: [ Chị dâu, chị xem anh em đi, chỉ nhớ lúc cho ăn chứ không nhớ lúc bị đánh! ]
Trịnh Sơ Nhu: [ Còn lâu lắm. ]
Tư Đồ Viễn: [ Anh đã tìm người đi điều tra xem trong một năm đó Vương Thúy Hoa đã đi đâu! ]
Em trai: [ Em đã tìm người đi điều tra rồi, anh không cần vội đâu, cứ chăm sóc chị dâu và đứa nhỏ cho tốt là được. 】
Trước kia, ba anh em nhà Tư Đồ đều bận rộn với công việc riêng của mỗi người, nhiều nhất ngày lễ tết sẽ hỏi thăm nhau vài câu, gặp phải lúc bận rộn thì chỉ có thể nói một câu khô khan "Nghỉ lễ vui vẻ" mà thôi.
Lần này, vì để đối phó với bầy sói bên ngoài, cả gia đình đã kết hợp lại thành sợi dây duy nhất để đoàn kết và hợp tác đối phó với bên ngoài, và tạo ra bầu không khí hòa thuận mà xưa nay chưa từng có.
Chỉ nghĩ tới tám tháng sau sẽ có một đứa bé nhỏ nhắn mềm mại được sinh ra, trong lòng họ liền trở nên dịu dàng hơn, cho dù làm việc bận rộn cũng trở nên có động lực hơn hẳn.
Lúc này, Tô Vân Thiều - người mà họ đặt nhiều kỳ vọng nhất, đang tìm kiếm sự giúp đỡ trong chính tổ kiến của mình.
Tô Vân Thiều: [ Gần đây tôi gặp được một vài món trang sức mượn vận may và mượn mạng sống, mọi người có từng nghe qua chưa? }
Tiêu Thành: Í[!!! Mượn vận may thì em biết, còn về mượn mạng thì có phải chính là cái trò mượn mạng mà em đang nghĩ tới không? 】
Phương Hữu Đức: [ À, tôi cũng gặp rồi. }
Quách Uyễn Thanh: [ Tôi cũng thế. ]
Cao Nhiên: [??? Chuyện là như thế nào? 】
Hằng Thuật: [ Các đạo hữu nói cụ thể hơn đi. 】
Tô Vân Thiều che giấu thông tin của người bị hại, đem chuyện của Hoa Tử và Tư Đồ Viễn kể lại một cách đơn giản, mọi người nghe xong chỉ biết thở dài.
Phương Hữu Đức đã từng di du lịch khắp đất nước, chuyên môn đi tới những nơi có ma quỷ hoặc nơi đất hung, định tìm vài con lệ quỷ hung ác một chút để làm quỷ sai cho mình.
Tô Vân Thiều không nhận những con lệ quỷ đã dính mạng người và tội nghiệt làm quỷ sai, Phương Hữu Đức không có nguyên tắc hay có băn khoăn gì với nguyên tắc này của cô, đối với anh ta mà nói thì càng hung dữ càng tốt, nhưng điều này yêu cầu phải có vận may, còn ngẫu nhiên thì chỉ gặp được mấy con quỷ chẳng ra gì mà thôi.
Khi Phương Hữu Đức giúp một doanh nhân giàu có bắt quỷ, lúc nhìn thấy chiếc nhẫn ngọc trên tay doanh nhân đó, màu sắc và tỉ lệ ngọc rất tốt, doanh nhân kia đã dùng giọng điệu khoe khoang kể lễ mình đã bỏ ra bao nhiêu tiền để có được chiếc nhẫn này từ một cuộc đấu giá, có thể so sánh với một biệt thự của ông ta.
Phương Hữu Đức nói cho ông ta biết chiếc nhẫn ngọc đó đã bị người ta làm phép mượn vận may, vị doanh nhân nghĩ đến chuyện gần đây việc làm ăn của mình bị sa sút, tức giận đến mức ném luôn chiếc nhẫn ngọc có giá trị tương đương một căn biệt thự đi.
Tô Vân Thiều nhớ tới chữ " Hội đấu giá", nghe nói vòng tay huyết ngọc của dì Hồng cũng có được từ hội đấu giá này, mặc kệ là thật hay giả, nó vẫn luôn là một cái manh mối.
Quách Uyen Thanh dùng một câu để khái quát lại chuyện mình trải qua: 【 Tôi đã thấy nó trên người một cặp vợ chồng, vận may của người chồng là lấy trên người vợ mình, tôi thấy anh chồng ở ngoài thoải mái trăng hoa, để chị vợ mang thai ở nhà với cái đầu xanh ri như thảo nguyên ( ý nói ông chồng ngoại tình rồi lừa vợ quá nhiều ), nhưng tôi không tiện xen vào việc của người khác. ] Gặp được cảnh đàn ông tôi ngoại tình trong lúc vợ mang thai, Quách Uyen Thanh không tặng cho tên deu cáng đó hai roi để gã nhớ mãi là tốt lắm rồi, chứ ở đó mà còn giúp anh ta? Ah.
Cao Nhiên: [ Chuyện mượn vận may thì tôi đã biết, còn chuyện mượn mạng là như thế nào? 】
Quách Uyển Thanh: [ Trước nay tôi chưa nghe nói qua về trang sức có thể mượn mạng. ]
Hằng Thuật: [ Ban đạo cũng chưa nghe ai nói tới, nhưng thật ra có trận pháp có thể âm thầm tráo đổi vận mệnh. ]
Tô Vân Thiều: [ Tôi gặp cả hai loại rồi, một loại được khắc một chuỗi bùa chú và trận pháp ở trên miếng ngọc có chất lượng cao cấp nhất, có mấy loại bùa chú và trận pháp này tôi không hề quen biết. Một loại khác được khắc ở trên một tắm thẻ gỗ đơn giản hơn, nói là mượn mạng, thực chất càng giống với việc lấy mạng trả mạng hơn. ]
Hằng Thuật: [ Dựa theo cách nói của Tô đạo hữu, thể gỗ giống như là một biến thể của hình nộm thế thân vậy. 】
Phương Hữu Đức: Í Thật sự có thứ đồ tàn ác như vậy sao? 】
Quách Uyên Thanh: ([ Tôi thấy khá tò mò, nếu tắm thẻ gỗ bị phá huỷ rồi, người đứng sau lưng sẽ chịu phản phệ mạnh đến mức nào nhỉ. ]
Cao Nhiên: [ Sẽ không giống nhau đâu. 】
Tô Vân Thiều: [ Loại đồ vật này sẽ có nhân quả truyền lại, chỉ ảnh hướng tới người thế thân và người bị thế thân thôi, nếu thẻ gỗ bị phá huỷ, chỉ có người bị thế thân là chịu phản phệ thôi, kẻ đứng sau làm phép chẳng phải chịu ảnh hưởng gì cả. 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận