Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 259:

Chương 259:Chương 259:
Chuong 259:
Từ tư thế và phong thái của cậu nhóc shota này có thể thấy nó đã được dạy bảo rất tốt, chỉ có câu phản bác kia là nằm ngoài phạm vi giáo dục một chút, nhưng lại làm lộ ra tính tình của trẻ con.
Chỉ mới gặp mặt một lần, Tô Vân Thiều đã đoán ra được rất nhiều chuyện.
Mấy đứa nhóc tính tình ông cụ non thế này ghét nhất là bị người khác đối xử với mình như trẻ con, cho nên cô cũng không thèm đối xử đặc biệt, chỉ lạnh lùng nhìn nó: "Trẻ em cao dưới một mét hai khi đi tàu hoả hoặc tàu cao tốc tới công viên không cần mua vé vào cửa." Nhoc shota trợn tròn cả mắt, nó không thể tin được ánh mắt cô nhìn nó lại sắc bén như thế: "Tôi cao một mét hail"
Tô Vân Thieu không dao động, thậm chí cô còn sử dụng công cụ thước đo trên di động ra để đo chiều cao của nó,"Có cần đo luôn bây giờ không?”
Nhóc shota: "..." Cô tôi lắm!
"Được rồi, tôi thừa nhận tôi chỉ có một mét mười lăm, nhưng làm tròn lên một chút không phải là một mét hai à?" Càng về sau giọng của nó càng nhỏ lại, còn xoay mặt đi dùng gáy đối diện với Tô Vân Thiều, xem ra nó đang rất không vui.
Tô Vân Thiều không những không cho nó bậc thang leo xuống, mà còn tung ra một don giáng thẳng vào tâm hồn nó: "Đã tính cả miếng lót độn giày chưa?"
Nhóc shota: !II
"Cô..." Khí nóng bốc lên tận đầu, nó đối mặt với Tô Vân Thiều, cái miệng nhỏ phẫn nộ mở ra, nhưng được một nửa thì nó lại ngậm miệng lại.
Muốn mắng chửi người ư? Từ nhỏ nó đã được dạy dỗ đàng hoàng nên khi đối mặt với con gái nó không biết mở miệng như thế nào cả.
Vậy thì không mắng nữa? Nhưng ngọn lửa giận này đã nghẹn lên tận họng rồi, nếu không tống ra ngoài thì nó sẽ nghẹn chết mắt! ".,., Cô, có giỏi thì nói tên ra, tan học chúng ta gặp nhau ở sân thượng!" Nhóc con giận dữ nói ra những lời mà nó tự cho là cay nghiệt nhát.
Lúc này, Tô Vân Thiều thật sự tò mò.
"Hiện tại đang nghỉ hè, trường học không có lớp nào học, việc tan học căn bản không đáp ứng được rồi. Còn nữa, một bạn nhỏ nhìn giống như một học sinh mẫu giáo như cậu mà lại hẹn một học sinh cấp ba như tôi tan học gặp nhau ở sân thượng, cậu định ngồi máy bay bay lên sân thượng của trường tôi, hay là để tôi dẫn cậu lên sân thượng nhà trẻ để gặp nhau?”
Nhóc shota dại ra. Không phải chỉ là nói mấy lời cay nghiệt thôi à?2 Vì sao người khác nói ra thì đơn giản, tới lượt nó thì lại khó khăn như thế chứ?
"Phụt-" Cả đám bạn nhỏ thật sự nhịn không được nữa, đồng loạt che miệng mũi lại, may là họ còn biết giữ mặt mũi cho người khác, cũng không cười quá to.
Nhóc shota xấu ho và giận dữ đến mức muốn xoay người bỏ chạy, nó mặc kệ đấy!
"Từ từ, đừng đi vội." Tô Vân Thiều nhanh tay le mắt túm lấy cổ áo âu phục của thằng nhóc.
Cô chỉ muốn ngăn nhóc shota lại, nên chỉ tóm cổ áo của nó một chút rồi buông ra, sợ nhóc shota đột nhiên dừng lại đứng không vững, cô còn dùng tay đỡ lưng nó một lúc.
"Cậu là quản lý của công viên giải trí thần bí này à?"
Nhóc shota sửa sang lại phần vải nhăn nhúm trên bộ âu phục, lại nhớ tới cả đám bọn họ là khách tới công viên dạo chơi, lập tức nó cảm thấy mình cao bọn họ một bậc, cái đuổi nhỏ vô hình đang nhếch cao lên.
"Một quý cô không thể tùy tiện túm áo của một quý ông được."
Ưu điểm lớn nhất của Tô Vân Thiều là thành thật: "Tôi không phải quý cô, tôi là thiên sư."
Nhóc shota: "...”
Từ khi gặp mặt tới giờ, nó chưa từng thắng nổi cô gái này một lần nào, ba nó nói quả không sai, phụ nữ chính là sinh vật khó đối phó nhất trên đời này!
"Thiên sư cũng không thể tùy tùy tiện tiện bắt nạt ma quỷ chứ? Tôi còn là một con quỷ nhỏ vị thành niên nữa, có luật bảo vệ trẻ vị thành niên, tôi có thể kiện cô!"
Cách đây không lâu tên nhóc này còn bởi vì Tô Vân Thiều nói nó là quỷ nhỏ mà nỗi giận, thế mà vừa đề cập đến ích lợi cá nhân, nó đã tự nhận mình là quỷ nhỏ cần phải bảo vệ rồi.
Trở mặt nhanh như thế không khỏi làm người ta trợn mắt há mồm đây.
Mặt Tô Vân Thiều không có cảm xúc gì: "Rất tiếc phải nói cho cậu biết, luật bảo vệ trẻ vị thành niên là luật của nhân gian, không áp dụng cho ma quỷ tại âm phủ.”
Hình dáng, tướng mạo của quỷ hồn đều mắc kẹt lại lúc vừa mới chết, chỉ cần chưa đi đầu thai thì cho dù có trải qua trăm năm hay vạn năm đi nữa, quỷ hồn vẫn giữ nguyên hình dáng và tướng mạo lúc chết.
Hơn nữa, quỷ hồn tới địa phủ rồi đều bình đẳng, sẽ không bởi vì vẻ bề ngoài là trẻ vị thành niên hay là một cụ già tóc bạc phơ mà được hưởng sự đối xử đặc biệt.
Nhóc shota chỉ hiểu một chút về pháp luật trên nhân gian: "...”
Tần Giản rất thích đứa nhỏ này, đặc biệt là thích xem bộ dạng của nó khi bị Tô Vân Thiều bắt bẻ đến nỗi không nói nên lên, trong lòng có am ức nhưng lại không thể tìm nơi de ke khổ.
Cau ta cuoi chi chi T6 Van Thiều, lại chỉ chỉ xuống đất: "Vị này là người có ô dù, cho dù cậu có tới điện Diêm Vương để kiện cũng chẳng ích gì, cậu vẫn nên ngoan ngoãn phối hợp trả lời các câu hỏi của chúng tôi đi."
"Anh cho rằng tôi sẽ tin sao?" Nhóc shota không chịu tiếp nhận ý tốt của cậu ta,"Tôi mới chết chưa lâu, tuổi còn nhỏ dễ dàng bị lừa, các người ai cũng biết Diêm Vương là người chí công vô tư nhất, cho nên đừng hòng lừa gạt tôi"
Các bạn nhỏ: "..."
Nhóc con, cái đó còn tùy người nha. Diêm Vương dám đối xử chí công vô tư trước mặt người con gái anh ta đau khổ theo đuổi sao, làm thế chẳng khác nào muốn cô đơn suốt kiếp à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận