Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1065:

Chương 1065:Chương 1065:
Chuong 1065:
Tô Van Thiều mới từ đáy biển đi lên: "..."
Cô có chút do dự nhìn đám yêu quái và nhóm quỷ sai đang đứng trên bờ,"Lần này đi không biết bao giờ tôi mới quay trở lại, mọi người đều không biết bơi, nếu không thì mọi người cứ ở lại trên bờ, được không?”
Vân Tiêu và Vân Đình nghe lời gật đầu, Kim Trường Không là yêu quái sống trên không, không thích bộ lông chim của mình bị ướt, Đào Yêu thì không thích nước mặn, còn Bách Hiểu Thử...
Anh ta chọc chọc vào mặt mình,"Cô xác định không mang tôi theo sao?” Trong không gian của anh ta có cất chứa không ít thứ tốt, thậm chí Bách Hiểu Thử còn tạo ra một không gian đặc biệt để chờ cất chứa trang bị, chẳng may khi Tô Vân Thiều tới cung điện người cá mà muốn sử dụng món Bảo Khí nào đó, hoặc là phát hiện ra món bảo bối nào đó muốn mang về thì sao?
Theo lý mà nói, Tô Vân Thiều chỉ dẫn công chúa người cá về nhà, sẽ không thể xảy ra được chuyện gì, nhưng mấy chuyện xảy ra ngoài ý muốn thì rất khó nói.
"Công chúa, vảy cá ở những nơi khác trên người cô có thể dùng được không?”
Ngao Khả Tâm đang vội vã muốn về nhà, vì thế vội nói: "Có thể, miếng vảy cho cô là miếng tốt nhất, còn vảy ở những nơi khác chỉ có hiệu quả bình thường thôi."
Tô Vân Thiều day nắp quan tài làm bằng ngọc trắng ra, không đợi cô ra tay, Ngao Khả Tâm đã nhỗ rất nhiều vảy xuống, có thể thấy được cô ta rất nóng lòng muốn trở về nhà gặp người thân.
Đứng trên lập trường của Ngao Khả Tâm, Tô Vân Thiều có thể hiểu được cảm giác nóng lòng muốn quay trở về nhà của cô ta, cô lấy mấy miếng vảy kia ra biển rửa sạch,"Nuốt xong là mọi người có thể hô hấp bình thường ở dưới nước như cá vậy."
Vừa dứt lời, Vân Tiêu và Vân Đình đã dùng đuôi rắn lấy hai miếng vảy, Đào Yêu dùng ngón tay lấy ba miếng, rồi lần lượt chia cho Kim Trường Không và Bách Hiểu Thử, còn tự mình cậu nhóc cũng nuốt một miếng vảy.
Đến cuối cùng chỉ còn sót lại một mảnh, là dành cho Diêm Vương.
Tô Vân Thiều nhìn về phía Diêm Vương,"Anh có ăn không?"
Diêm Vương lắc đầu,"Anh không cần."
Vì mọi người đều muốn chiêm ngưỡng cung điện người cá một chút, Tô Vân Thiều đã mang tất cả theo, nhóm quỷ sai thì chui vào vòng tay gỗ hoè bị sét đánh.
Thời gian không đủ, không thể nói quá kỹ càng tỉ mỉ, cho nên cô chỉ kịp gửi cho nhóm ba người Tuệ Tâm một tin nhắn: 【Toi phải tới cung điện của tộc người cá một chuyến, cung điện để huyết tế ở dưới đáy biển đã bị tôi phá huỷ rồi, sẽ không còn có xoáy nước nào để tế cho Thần Biển nữa, còn những thứ khác mọi người cứ nhìn tình hình mà làm. Nếu có gặp được quỷ sai của tôi thì bảo cô ấy cứ yên tâm. ]
Rồi sau đó cô giao điện thoại di động lại cho Bách Hiểu Thử giấu đi.
Trong lúc Tô Vân Thiều đang bận rộn chuẩn bị, cá Thái Cực Dương đã trở về nhà một chuyến, rồi quay lại với một chú cá màu đen nho nhỏ chỉ lớn bằng một con cá vàng.
Cá đen nhỏ vừa tới đã vui vẻ phun bong bóng, cá Thái Cực Dương bất đắc dĩ mà dùng vây cá vỗ vỗ đầu của em gái,"Đúng đúng đúng, chúng ta đi gặp anh trai đẹp trai đó, em chờ một chút, đừng để lạc khỏi anh."
Cá đen nhỏ hình như có vẻ ngượng ngùng, hất đuôi cá về phía cá Thái Cực Dương, trực tiếp lật ngửa người anh trai ruột lớn hơn mình gấp máy lần, làm cái bụng trắng như tuyết của cá Thái Cực Dương lộ ra trên mặt biển.
Tô Vân Thiều: "..."
Cô chọc vào cái bụng trơn trượt của cá Thái Cực Dương,"Cậu còn ổn không?"
Cá Thái Cực Dương lật bụng lại, tận tình khuyên bảo em gái ruột: "Em gái ơi, em gái ruột của anh ơi, anh xin em hãy để lại cho anh một chút mặt mũi đi!"
Kỳ thật cá Thái Cực Dương chẳng đau đớn gì, chỉ là nó muốn dùng cách này để em gái biết được sức lực của con bé hơn hẳn những con cá bình thường, tránh để sau này đang chơi đùa với các bạn cá nhỏ, vốn đang rất vui vẻ, nhưng chỉ vì em gái không cẩn thận mà lỡ gây ra thảm án giết con diệt cháu.
Cá đen nhỏ cũng biết mình đã làm chuyện không tốt lắm, nên vội bơi tới bên chân Tô Vân Thiều để trốn, đóng góp một icon cảm xúc "cá thăm dò ca
Tô Vân Thiều cảm thấy rất thú vị, dùng ngón trỏ nhẹ nhàng chạm vào cá đen nhỏ, cá đen nhỏ sững sờ trong giây lát, rồi điên cuồng co vào tay cô, cọ đến nỗi nếu Tô Vân Thiều không bám lấy quan tài bằng ngọc trắng thì suýt chút nữa đã té ngã rồi, cô lập tức hiểu được vừa rồi cá Thái Cực Dương đã phải chịu lực hất lớn như thế nào.
"Cá Thái Cực Dương, em gái của cậu là trời sinh đã mạnh như vậy, hay là do chưa tiêu hoá hết yêu nguyên mà mẹ cậu để lại?"
Cá Thái Cực Dương phát sau: "Con bé mới sinh ra chưa được bao lâu thì mẹ tôi đã... Tôi thật sự cũng không biết tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế này, cả tộc chúng tôi chưa từng có con cá nào như em gái tôi cả."
Thật là sầu đến mức nó sắp rụng sạch vảy rồi. "Thời gian gấp rút, chúng ta đi trước đã, sau này có thời gian rảnh thì nói sau." Tô Vân Thiều nhẹ nhàng đẩy cá đen nhỏ một cái, ' Chúng ta tới cung điện dưới đáy biển đi tìm anh đẹp trai kia."
Bạn cần đăng nhập để bình luận