Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 576:

Chương 576:Chương 576:
Chuong 576:
Đưa ra một trăm điểm tiêu chuẩn cho đối tượng của mình, từ từ chấm điểm và lấy tiêu chuẩn ấy để xem đối tượng có phù hợp trở thành bạn đời không, đây đúng là chuyện mà Tô Vân Thiều sẽ làm, nhưng mà bao gồm cả kỹ năng giường chiếu thì... Chẳng lẽ sau khi trưởng thành cô thực sự sẽ trở thành một người xấu xa như Vậy sao.
Quên đi, dù sao cả hai kiếp thì vẫn là một người này, người khác sẽ không biết được tính tình của cô xấu xa như thế nào đâu.
Tô Vân Thiều duỗi tay gãi gãi cằm của Diêm Vương như đang gãi cằm của một con mèo nhỏ,"Những điểm còn lại thì sao?"
Kiếp trước hai người họ không có kết hôn, điều này có nghĩa là cô mới chỉ chắm cho Diêm Vương tối đa chín mươi bốn điểm mà thôi, tức là có khoảng bốn mục anh còn chưa đạt.
Nói tới chuyện này lại khiến sắc mặt của Diêm Vương đen lại.
"Thân thiện được một điểm."
Tô Vân Thieu:??3?
Cái gì? Sao lại chỉ được có một điềm?
"Nam đức ( đạo đức của một người đàn ông ) được bảy điểm." Những lời này gần như được lọt qua từ kẽ răng.
"Phut ——" Tô Vân Thiều vội che miệng lại nhưng không kìm được tiếng cười trộm,"Tại sao em lại thêm vào mấy mục này cho anh?"
Nhưng thật muốn nói, kiếp trước cô đã làm rất tốt!
Thấy cô cười như vậy, Diêm Vương liền nổi giận, nhưng cho dù anh có tức giận thì thế nào? Cơ thể của cô vợ nhỏ còn chưa có trưởng thành, không thể kéo cô lên giường dạy dỗ được.
Anh cảm thất thật khó thở, bèn kéo cổ áo của Tô Vân Thiều ra, há miệng cắn thật mạnh lên xương quai xanh của cô.
"Tê ———" Tô Vân Thiều gửi thấy mùi máu tanh nhàn nhạt, đè sau gáy của Diêm Vương, chiều chuộng nói,"Căn mạnh hơn đi." Diêm Vương chuyển từ cắn sang hút, hút hết máu tươi chảy ra.
Khi anh thả ra, trên vị trí đó không có dấu răng cắn mà chỉ có một lá bùa vàng vừa lóe sáng đã vội biến mắt.
Tô Vân Thiều thở dài: "Có phải anh mới cho em bùa hộ mệnh không, anh có thể cho một cách bình thường mà, có cần thiết phải làm như vậy không?”
Diêm Vương liếm liếm môi, không thèm nói gi.
"Có phải vì thói quen hay cắn người của anh nên em mới trừ điểm trong mục nam đức không?" Tô Vân Thiều nghĩ như thế nào cũng không thể nghĩ ra chỉ có cắn người thôi mà lại trừ được nhiều điểm như thé.
Diêm Vương hừ một tiếng, nhằm mắt dưỡng thần, bày ra dáng vẻ không muốn giao lưu.
Tô Vân Thiều tò mò nhất về một điểm thân thiện kia, nhưng cô phải chờ cơ hội lần sau mới hỏi được.
Trời sáng rồi, cũng nên làm chuyện quan trọng thôi.
Không có bọn buôn người dẫn đường, cô đành phải áp dụng kế hoạch nguy hiểm nhất kia, sau khi đánh răng rửa mặt cô đi tìm Cao Nhiên và Tần Sóc, xác định tất cả cách kế hoạch và chỉ tiết trong hôm nay.
Sau bữa sáng, mọi người lái xe đến chân núi, rồi cùng nhau đi bộ lên núi. Nếu de Phan Tây Tây và Phan Bối Bối lại quán cơm hay nhà nghỉ mà không ai chăm sóc ngược lại càng nguy hiểm hơn, nên Tô Vân Thiều vẽ cho hai người một lá bùa hoá trang, dặn dò họ nhất định không được rời khỏi Cao Nhiên và Tân Sóc.
Nếu có thể, Phan Tây Tây và Phan Bối Bối cả đời cũng không muốn quay lại thôn Vân, nhưng họ lại lo lắng cho những người phụ nữ bị bán tới thôn Vân, nhất là bà chủ nhà tốt bụng đã giúp hai người chạy trốn, họ cũng sợ nếu không có họ đi theo chỉ đường, Tô Vân Thiều sẽ không thể tìm thấy được thôn Vân, cho dù có vào được đó cũng không thể dò la được tin tức gì. Manh Manh liên nói: "Nếu không thì chúng ta cứ đi theo đi2 Em giống hệt Tây Tây và Bồi Bồi, cứ nói là bị ngã xuống núi rồi bị mắt trí nhớ, vì ne mặt em bọn họ chắc cũng không nghi ngờ gì đâu."
Phan Tây Tây lắc đầu: "Không được, người của thôn Vân đã tìm kiếm ở các vùng lân cận lâu như vậy, cách nói của em không thể lừa được bọn họ đâu, ngược lại càng khiến bọn họ cảnh giác hơn thôi."
Phan Bối Bối cũng lắc đầu: "Nếu chỉ có mấy ngày, cách này còn có thể dùng được, nhưng đã qua hơn một tháng rồi."
"Không sao đâu, mọi người không cần lo lắng." Tô Vân Thiều dẫn bọn họ ra ngoài vốn là để chỉ đường, nay có thể thuận lợi tìm thấy thôn Vân xem như là họ đã hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc rồi.
"Lát nữa hai người cứ giả vờ là người qua đường, ngẫu nhiên gặp được đội trưởng Cao và đội phó Tần, cứ đi theo sát hai người họ là được, nếu sợ quá thì không cần nói chuyện."
Phan Tây Tây và Phan Bối Bối nắm chặt tay của đối phương, cổ vũ cho nhau.
Chị Vân Thiều lợi hại như Vậy, nhất định sẽ làm được!
Phan Tây Tây móc Manh Manh từ trong túi ra: "Chị Vân Thiều, chị đem Manh Manh theo đi, nước chanh siêu chua của Manh Manh nhất định có thể giúp được chị!" Tô Van Thiều vỗ vỗ đầu của hai chị em,"Để Manh Manh đi theo hai đứa chị mới có thể yên tâm, nếu gặp phải nguy hiểm gì có thể để Manh Manh phóng ra nước chanh siêu chua, nhưng nhất định phải để ý, đừng đánh cả đồng đội của mình đáy."
Manh Manh bĩu môi không cam lòng: "Em biết rồi."
Mọi người cùng di lên sườn núi, Tô Vân Thiều lấy cớ đi vệ sinh để tách khỏi nhóm, sau đó di theo hướng mà Phan Tây Tây và Phan Bói Bối chỉ đi tới trước cổng thôn Vân.
Cao Nhiên kiên quyết giao ba con quỷ học bá lại cho Tô Vân Thiều, anh ấy nói là bọn họ có khả năng đi vào giấc mơ của người khác, chắc chắn có thể giúp được cô trong lúc cấp bách, nên lúc này, ba người họ và Cát Nguyệt đang đi dò đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận