Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 415:

Chương 415:Chương 415:
Chương 415:
"Không sao đâu." Di Hồng nhanh chóng thay đổi thái độ, mỉm cười vuốt vuốt lại tóc, đi qua chỗ Trác Kinh Luân, nhặt chiếc vòng tay huyết ngọc kia lên,"Vòng tay dễ vỡ, con là bác sĩ, mà đối với bác sĩ đôi tay là quan trọng nhất, nhỡ không may bị thương thì phải làm sao?"
Trác Kinh Luân định nói: Con không phải là bác sĩ trị bệnh cứu người, mà là dược sĩ ngồi trong phòng thí nghiệm nghiên cứu thuốc.
Nhưng nghĩ đến phản ứng thái quá vừa rồi của mẹ mình, anh ta đành nuốt câu vừa rồi lại,"Mẹ, tay của mẹ cũng rất quan trọng, để con xem mẹ có bị thương hay không?"
"Mẹ không sao." Di Hồng cầm lấy chiếc vòng tay huyết ngọc, mở bàn tay ra cho Trác Kinh Luân kiểm tra, nhưng vẫn duy trì khoảng cách không cho anh ta chạm vào mình, vừa kiểm tra xong bà ta đã vội thu tay lại.
Tô Vân Thiều trùng hợp đi tới cầu thang, tỏ vẻ như mình chưa kịp biết chuyện gì: "Xảy ra chuyện gì vậy? Hình như con nghe được tiếng hét sợ hãi của dì Hồng?"
"Kinh Luân bị ngã một cái, làm cho dì Hồng của con bị dọa sợ thôi." Chính mẹ Tô cũng cảm thấy logic này quá mức miễn cưỡng, hậm hực nói.
Trác Kinh Luân chẳng phải thai phụ đang mang thai, trong phòng khách còn trải thảm, ngã một cái thì có thể xảy ra được chuyện gì chứ? Cùng là con trai với nhau, cho dù Tô Húc Dương có vị té ngã, bà cũng sẽ không hoảng loạn như vậy.
"À2" Tô Vân Thiều ra vẻ kinh ngạc, vội vàng bước xuống tầng, đi tới bên cạnh Trác Kính Luân,"Anh bị ngã từ trên cầu thang xuống sao? Có bị thương ở đâu không? Hay là tới bệnh viện để kiểm tra một chút?"
Lúc nhắc tới mấy chữ "ngã từ trên cầu thang xuống", Tô Vân Thiều để ý thấy sắc mặt của dì Hồng lại thay đổi, bà ta siết chặt tay lại, ánh mắt trở nên hung ác, e là đang nhớ lại cảnh Trác Kinh Luân sáu tuổi bị ngã từ trên cầu thang xuống, nhỉ?
"Anh không sao cả, lúc nãy thấy choáng một chút." Trác Kinh Luân xoa xoa huyệt Thái Dương,"Có thể là do mấy ngày nay mải mê xem luận văn, nghỉ ngơi một lát là được rồi."
Tô Vân Thiều khuyên: "Anh họ Trác, việc học quan trọng, nhưng sức khoẻ càng quan trọng hơn, đừng học muộn quá nhé.”
Lời nói tương tự như vậy, chính ngày đầu tiên dì Hồng tới nhà họ Tô đã nói với Tô Vân Thiều và Tô Y Y, lúc này Tô Vân Thiều đáp lễ lại cho bà ta, dùng lời nói để ám chỉ cho dì Hồng biết là ai đã hại Trác Kinh Luân ngày nào cũng buộc phải thức đêm do hai nước chênh lệch múi giờ tới mười mấy tiếng đồng hồ.
Quả nhiên, dì Hồng mim môi lại, giọng nói có vẻ không vui lắm: "Cơ thể không khỏe thì về phòng nghỉ ngơi đi, đừng đụng vào mấy tờ luận văn đó nữa.”
Trong khi nói chuyện, bà ta đem chiếc vòng tay huyết ngọc kia đeo lên cổ tay mình, rồi quay lại nói với Tô Vân Thiều: "Nếu Vân Vân không muốn nhận, vậy dì sẽ lấy lại cái vòng này trước, chờ lần sau dì tìm được chiếc vòng tay phù hợp hơn rồi tặng con cũng chưa muộn."
Thấy dì Hồng không chút do dự mà đeo chiếc vòng tay kia lên, Tô Vân Thiều hơi hoang mang,"... À, vâng ạ." Trac Kinh Luân bị dì Hồng giuc về phòng nghỉ ngơi sớm một chút, Tô Vân Thiều bèn dùng ánh mắt ra hiệu cho Nguyễn Mai và Cát Nguyệt ở lại tiếp tục quay video, còn Vân Khê thì đi lên phòng với cô trước.
Tô Vân Thiều nhận lấy video trong tay Vân Khê, để Vân Khê hiện hình đóng giả mình đi lại trong phòng, còn bản thân cô lại nhẹ nhàng trốn lên phòng sách của ba Tô tại tầng ba, hai ba con cùng quan sát đoạn video vừa quay.
Góc quay của Vân Khê là phía sau lưng Trác Kinh Luân, đúng lúc có thể quay lại được cảnh dì Hồng mặt trắng bệch chạy vội tới bên con trai, sau đó lại thay đổi theo góc độ của Trác Kinh Luân, quay lại được cảnh dì Hồng nhặt chiếc vòng tay lên rồi tự đeo nó lên tay mình.
Xem xong đoạn video này, hai ba con đều trầm mặc.
Sở dĩ dì Hồng lên tiếng ngăn cản không cho Trác Kinh Luân đụng vào chiếc vòng tay huyết ngọc, hiển nhiên là vì bà ta biết chiếc vòng tay này có vấn đề, mà sau khi bà ta nghe được Trác Kinh Luân nói anh ta bị váng đầu thì lập tức đeo chiếc vòng lên tay mình mà không dun đầy lừa gạt Tô Vân Thiều đeo chiếc vòng lên, phỏng chừng là...
Tô ba: "Đây là do bà ta lo con trai xảy ra chuyện, nên mới đem chính tuổi thọ của mình cho con trai mượn hay sao?"
Trước khi nói về điều này, Tô Vân Thiều có hai điều cần phải giải thích, điều thứ nhất là: "Chuyện anh họ Trác bị choáng là do con động tay, vốn con muốn quan sát phản ứng của dì Hồng, rồi dựa vào đó để suy đoán xem đến cuối cùng ai là người mượn mạng. Không nghĩ tới sẽ làm anh họ Trác bị ngã, phải ứng của dì Hồng lại thái quá như vậy, chắc là dì ấy cho rằng anh họ Trác bị chiếc vòng hút đi tuổi thọ nên mới bị choáng tới mức té ngã chăng?”
Điều thứ hai là: "Chiếc vòng tay kia bị người ta hạ một chuỗi bùa chú và trận pháp vô cùng lợi hại, bất luận kẻ nào chạm vào, đều sẽ bị cưỡng ép mượn tuổi thọ, càng đeo lâu thì tuổi thọ bị mượn càng nhiều, sức khoẻ cũng kém dần đi, cảm giác sẽ giống như ngọn đèn cạn dầu, người bị mượn mạng sẽ dần dần kiệt sức mà chết."
Đây cũng là lý do mà tại sao vào buổi tiệc sinh nhật hôm ấy, Tô Vân Thiều đột nhiên hất tay Tần Giản ra, ngăn không cho người bạn nhỏ của mình chạm vào chiếc vòng.
"Vậy..." Ba Tô nhớ tới buổi tiệc sinh nhật ngày hôm đó, chiếc vòng tay kia được lấy thẳng từ trên tay từ Chu Hồng xuống rồi tặng cho Tô Vân Thiều,"Nói cách khác, trước đó, chiếc vòng tay kia vẫn luôn hấp thụ tuổi thọ của bà ta? Bảo sao trước kia sức khoẻ của bà ta vẫn luôn không được tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận