Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 328:

Chương 328:Chương 328:
Chương 328:
Tô Vân Thiều: [ Nó chỉ ăn máu của em. ]
Tô Vân Thiều: [ Trừ tu vi thì em cũng đâu có gì đặc biệt? ]
Diêm Vương: [ Có ]
Tô Vân Thiều: [ Cái gì? ]
Diêm Vương: [... |
Tô Vân Thiều: [ Coi như em chưa hỏi, đây rốt cuộc là thứ gì? ]
Diêm Vương: [ Cổ Âm Dương. ]
Tô Vân Thiều: [ 2 ]
Diêm Vương: [ Nó vừa tốt cũng vừa xấu, sẽ dựa theo người cho nó ăn mà thay đổi. ]
Tô Vân Thiều: [ Cho nên em phải nuôi nó à? ] Diêm Vương: [ Nếu em muốn nó chết thì có thể không nuôi. ]
Tô Vân Thiều: [ Vẫn nên nuôi tiếp đi. ]
Tô Vân Thiều: [ Nuôi thế nào? ]
Diêm Vương: [ Cổ Âm Dương này rất dễ nuôi, muốn nuôi nó thế nào cũng được. ]
Những lời này đã mang đến linh cảm cho Tô Vân Thieu.
Nếu cô không thông hiểu về cổ, vậy thì nuôi Cổ Âm Dương này, dùng nó để chữa bệnh, lấy cổ trị cổ.
Chẳng mấy chốc, quản gia đã chuẩn bị xong và đem lên lầu tất cả những thứ mà Tô Vân Thiều cần.
Bạch Tinh Thần cũng đi ra cửa đại viện đón Tô Y Y người mang theo dụng cụ tiến vào, mọi thứ đã sẵn sàng.
Nhà họ Thời cũng không mở miệng yêu cầu Tô Y Y rời đi, cô cũng mặt dày ở lại.
Trước khi bắt tay vào làm, Tô Vân Thiều đã giải thích về các bước tiếp theo để cứu người: "Đầu tiên cho gà ăn canh nhân sâm, sau đó đâm một lỗ trên cổ tay của anh Thời để dẫn cổ từ cơ thể của anh ấy sang con gà. Anh ay sẽ mắt rất nhiều máu và nước nên cần phải truyền máu. Số canh nhân sâm còn lại là để cho Thời Luyện dùng.”
Mọi người: 222
Đại sư Huyền môn làm phép cứu người mà cũng khoa học đến không ngờ nha?!
"Đại sư, thân thể của tiểu Thời yếu ớt như vậy, có thể không bồi bổ được không?"
Nếu là nhân sâm bình thường, mẹ Thời cũng không đến mức lo lắng như vậy, nhưng đây là nhân sâm già ở trong kho, chỉ vì Thời Luyện cần dùng mới lấy ra.
"Có tôi ở đây." Chỉ một câu nói của Tô Vân Thiều cũng đã khiến mẹ Thời nhẹ nhõm hơn nhiều.
Trong nửa năm này không ai biết được rốt cuộc Thời Luyện mắc phải chứng bệnh gì, chỉ có Tô Vân Thiều nói là do trúng cổ, nên bà ấy cũng coi như là nắm lấy cọng rơm cuối cùng và đặt niềm tin rất lớn ở Tô Vân Thiều. Sau khi xóa bỏ nghi ngờ của các thành viên trong gia đình, Tô Vân Thiều yêu cầu mọi người lùi lại.
Quản gia tiếp nhận công việc đỗ canh nhân sâm cho mấy con gà uống, đút từng thìa một cho chúng, Bạch Tỉnh Thần bưng canh đứng ở đầu giường bên kia, sẵn sàng đợi lệnh bất cứ lúc nào, đội phó cũng đang chờ sẵn ở đó.
Vân Thiều trộn chu sa, dùng bút được làm từ gỗ đào bị sét đánh, sau đó vẽ mấy lá bùa lên người Thời Luyện.
Vẽ bùa xong, gà cũng vừa lúc uống hết canh.
Tô Vân Thiều cắt một vét nhỏ trên cổ hai con gà, một vết khác ở trên cổ tay Thời Luyện, rồi kéo tay anh ta đến mép giường, bên dưới là chiếc thùng sắt đựng mấy con gà sống đang bị trói chân và cánh.
Máu của Thời Luyện từng chút một chảy vào thùng sắt, ban đầu máu còn đỏ tươi, sau nửa phút dưới làn da trần trụi của anh ta đã nổi lên từng con sâu đen dài chui ra từ miệng vết thương, lụp bụp rơi vào trong thùng rồi chui thẳng vào trong thân thể của mấy con gà.
Tô Y Y nổi da gà, lông tơ dựng đứng hết cả lên, cô vội quay lưng lại, mẹ Thời cũng vậy. Máy người đàn ông cao lớn có mặt của đây cũng thấy ớn người, lặng lẽ quay mặt đi chỗ khác.
Trong cơ thể của Thời Luyện có nhiều trùng như vậy, chúng chỉ ăn sinh mệnh lực mà không làm chết người ư?
Những con sâu di ra ngoài theo máu, sắc mặt Thời Luyện dần trở nên tái nhợt, số liệu trên thiết bị y tế kết nối với cơ thể liên tục giảm, tần số dao động của nhịp tim cũng bắt đầu thay đổi.
Mọi người đều cảm thấy lo lắng, chẳng lẽ chưa kịp diệt hết cổ trùng mà Thời Luyện đã xảy ra chuyện trước?
Nhưng Tô Vân Thiều không lên tiếng, bọn họ cũng không dám tùy tiện làm ra hành động gì khiến mọi việc đổ sông đồ be trong gang tác.
Đột nhiên có một tiếng "Bíp" phát ra, điện tâm đồ đã hiển thị một đường thẳng. "Thời Luyện" mẹ Thời hét lên một tiếng, bà định chạy tới nhưng bị ba Thời ngăn lại.
Mấy con sâu còn chưa rơi xuống hết, Tô Vân Thieu cũng không di chuyển ánh mắt mà chăm chú nhìn vào cổ tay của Thời Luyện, như thể không nhận ra được tình trạng hiện tại của anh.
Âm thanh "Bip" kéo dài chừng hơn một phút, ông Thời vốn trấn tĩnh cũng không ngồi yên được nữa.
Nếu còn không cứu thì cháu trai lớn của ông cũng không còn ở trạng thái thực vật được nữa.
"Được rồi." Cuối cùng Tô Vân Thiều cũng lên tiếng. Cùng lúc đó, quản gia đã rắc bột thuốc lên co tay Thời Luyện, cầm máu và băng bó lại, Bách Tinh Thần cũng rót canh nhân sâm vào trong miệng của anh ta, đội phó ghim kim truyền máu vào cơ thẻ.
Còn Tô Vân Thiều thì vỗ một cái vào trán của Thời Luyện, lập tức điện tâm đồ lại hoạt động.
Mọi người: 222
Sao cái tát của cô còn mạnh hơn cả máy sốc điện tim nữa vậy? Nói đi, có phải cô đã lén lút giấu điện trong lòng bàn tay!
Tác giả có lời muốn nói: Tô Vân Thiều: Đúng vậy, tôi giấu sét trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận