Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1268:

Chương 1268:Chương 1268:
Chuong 1268:
Hôm nay, Biên Vệ Đông lại ghé đến sân nhà của nhà họ Tô lần nữa.
Hiếm khi ông ấy có thời gian rảnh rỗi, lầy một cái lược chải lông cho Viên Viên rồi nhân tiện bóp bóp bảo bối trong mộng của nhân dân cả nước này. Nhờ vậy mà ông ấy đã cảm thấy sự mệt mỏi về thể xác và tinh thần do bận rộn cũng được cải thiện hơn rồi.
"Rốt cuộc tôi cũng đã hiểu vì sao khi đó cô nhất quyết một hai phải chuẩn bị căn phòng đó rồi."
"Phải không?" Tô Vân Thiều véo véo bé Tuyết Đoàn Tử, không để tâm đến câu nói đó cho lắm. Biên Vệ Đông: "Phần lớn những người có công đức đều là những người có tắm lòng tốt bụng, tuy tốn vài phút cho mỗi người như thế như thứ được nhận lại có giá trị mà người khác không tài nào tưởng tượng ra."
Đó cũng không phải loại tài sản mới xuất hiện có thể đong đếm bằng số liệu cụ thể hoặc là bằng tiền bạc từ bên ngoài, mà là một loại tài sản tinh thần không cầm không nắm được, và bông hoa hy vọng này sẽ nở rộ vào một ngày nào đó trong tương lai.
Từng đoá hoa, từng mảnh ghép sẽ đan dệt Hoa Hạ ngày càng tươi đẹp.
Tô Vân Thiều chỉ cười: "Cũng nhờ có ông đồng ý trang bị, các quốc gia khác có có đâu."
Biên Vệ Đông nghe vậy thì động tác chải lông khựng lại, sau đó lại tiếp tục chải như không có việc gì.
Lúc đó ông ấy chỉ là tin tưởng Tô Vân Thiều sẽ không làm mấy chuyện vô bổ, cho dù bây giờ chưa thấy được gì, cảm thấy không có hiệu quả gì những vẫn cứ bổ sung vào.
Cho đến bây giờ đã là nửa năm sau khi hoạt động dùng công đức để phục hồi thế giới được triển khai hoàn toàn thì lại có thể thấy được một chút khởi sắc từ dữ liệu.
Trong nửa năm nay, có rất nhiều người có công đức đi đến cục cảnh sát nhiều lần, họ cứ nhận hết giấy chứng nhận này đến giấy chứng nhận khác. Không chỉ như vậy, chỉ cần quan sát quỹ đạo cuộc đời của bọn họ cũng sẽ phát hiện những thay đổi rõ rệt.
Những người có tính cách nhu nhược dần dan trở thành người có sự tự tin, những người khốn đốn, mơ hồ lại tìm được hướng đi cho riêng mình, những người hay do dự lại tham gia một cuộc hành trình mới.
Biên Vệ Đông dường như đã nhìn thấy Hoa Hạ ngày càng lớn mạnh hơn nhờ sự nỗ lực của những người đó.
Sự hùng mạnh của một quốc gia trước giờ không dựa vào sức mạnh của một người mà là sự cố gắng của mỗi người.
Mà ông ấy đang chứng kiến quá trình mỗi người cố gắng từng chút, từng chút một vì điều đó.
Được sinh ra ở Hoa Hạ thật may mắn biết bao.
Lúc Tô Vân Thiều học năm ba đại học, thế giới đã trở về quỹ đạo.
Công trình nghiên cứu trận pháp chuyển hóa linh khí thành nguyên khí đã thành công và được bố trí ở khắp nơi, biến thế giới này hoàn toàn thống trị hai loại linh nguyên khí. Chuyện này cũng chỉ ra rằng việc dùng các nguồn năng lượng khác biến đổi thành nguyên khí là hoàn toàn khả thi, càng tạo thêm động lực cho các nhân viên nghiên cứu của các quốc gia.
Tháng này qua tháng khác, năm này qua năm nọ, Tô Vân Thiều thường xuyên gọi điện thoại cho cho Abe Shota, hỏi thăm ông ta tình hình căn nguyên của thế giới ra sao rồi. Cô muốn biết tiến độ sử dụng công đức để phục hồi thế giới, cũng rất muốn biết những biện pháp trước mắt này có hữu dụng thật không.
Câu trả lời của Abe Shota vẫn như mọi khi: "Không tìm thấy, tôi không biết."
Thái độ của ông ta vô cùng lạnh lùng, lại còn có sự oán trách sâu sắc đối với việc Tô Vân Thiều không chịu trở về giúp ông ta, để cho ông ta phân thân vừa làm con người vừa làm Thiên Đạo, giống như kẻ làm công cung cúc tận tụy cho thế giới này vậy.
Tô Vân Thiều làm bộ như không nghe thấy, thẳng thừng cúp máy.
Những câu hỏi của cô xuất hiện đúng giờ đến nỗi có thể so sánh được với mỗi dịp dì cả ghé thăm, bắt buộc Abe Shota phải đều đặn báo cáo tiến độ mỗi tháng cho cô, tránh cho Tô Vân Thiều gọi điện làm phiền mà còn bị nổi giận.
Mãi đến năm cô tốt nghiệp, nội dung trong tin báo của Abe Shota mới có sự thay đổi: "Không tìm thấy căn nguyên, sự sụp đổ thế giới có hiệu quả rồi."
Chỉ có thể nói rằng nỗ lực của rất nhiều người trên thế giới không phải là vô ích.
Lúc đầu, ông ta cũng không nhận ra là do tốc độ dùng công đức để phục hồi chậm hơn tốc độ sụp đổ của thế giới nên hiệu quả không rõ rệt.
Sau hai năm, tất cả mọi người đều đã có thói quen mỗi một, hai tháng lại đến cục cảnh sát để đóng góp công đức một lần để phục hồi thế giới thì số lượng công đức thu thập được ngày càng nhiều hơn.
Với điều kiện tiên quyết của Thiên Đạo là trừ khử những kẻ xấu để giảm gánh nặng cho thế giới, những người có gan làm chuyện ác lại càng ít dần đi. Cũng vì thế mà ít oán khí được sinh ra hơn, sự bào mòn thế giới do oan khí gây ra cũng bắt đầu chậm lại.
Lúc này, Abe Shota suy nghĩ đến một khả năng: Hành tinh sinh ra và nuôi dưỡng nhiều sinh linh như vậy lại nhìn tận mắt nhìn thấy bọn ho tự giết hại lẫn nhau nên đã tự biến thành một thế giới ngập tràn sự căm hận và đố ky, phải chăng chính hành tinh cũng đang tìm kiếm sự kết thúc của sự hủy diệt này đây?
Đây là một vấn đề mà đã được định sẵn là sẽ không có đáp án.
May mắn thay, tiến độ giải cứu thế giới đã được đầy từ 0 lên 1, mặc dù vẫn còn một chặng đường rất dài trước khi đến được con số 100 cuối cùng. May mà họ đã tìm thấy hy vọng, không cần ông ta phải ra tay diệt thế nữa.
Ngày hôm đó, các quốc gia trên thế giới cùng nhau tuyên bố tin tức tốt lành "Giải cứu thế giới đã bắt đầu có hiệu quả, tốc độ sụp đổ thế giới đã chậm lại", toàn thể thế giới ai nấy cũng vô cùng vui mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận