Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 130:

Chương 130:Chương 130:
Chuong 130:
Cung chiều cũng phải giữ ở mức độ vừa phải, không thể quá cần thận từng li từng tí khiến Tô Vân Thiều cảm thấy mình như một người khách ở nhà họ Tô mà phải cưng chiều tự nhiên một chút, từ từ bù đắp những thiếu sót trong mười bảy năm qua.
Trên cơ sở đó, cũng không thể vì phải cưng chiều Tô Vân Thiều mà bỏ quên Tô Y Y được, như vậy sẽ chỉ khiến mâu thuẫn giữa hai chị em càng sâu sắc hơn, khiến hai người họ càng khó ở chung và làm cho gia đình không thể hòa thuận.
Để nắm giữ được chừng mực đó cũng không dễ chút nào. Cuối cùng, Tô Húc Dương de nghị: "Trước đây chúng ta đối xử với Y Y thế nào thì sau này cứ đối xử với hai em ấy y như vậy, Y Y có gì thì Vân Thiều cũng phải có, cố gắng để công bằng nhất có thể!"
Nói đến đây, Tô Y Y nhìn Tô Vân Thiều đầy ranh mãnh, che miệng cười: "Chị, bảo đảm là chị chưa biết, bởi vì em có Phó Diệp rồi nên ba mẹ còn định tìm một vị hôn phu cho chị đấy!"
Tô Vân Thiều dở khóc dở cười: "Việc này thì cũng không cần công bằng đến mức đó chứ?"
Hệ thống cũng không vui, cần đàn ông làm gì chứ? Đàn ông chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ phát triển sự nghiệp của phụ nữ mà thôi.
"Dù sao em cũng thấy chị hoàn hảo như vậy, đàn ông bình thường không xứng với chị." Tô Y Y dấu môi, không vui ăn một ngụm kem to, chỉ có đồ ngọt mới có thể khiến tâm trạng của cô ấy tốt hơn một chút.
Tô Vân Thiều: "Sao em biết chuyện đó?"
Tô Y Y mỉm cười không nói, đồng thời chỉ tay về phía tòa nhà dạy học.
Ban đầu Tô Vân Thiều còn không hiểu cô ấy có ý gì, nhưng khi nhìn thấy Tô Y Y híp mắt cười trộm, cô bỗng chốc hiểu ra ngay.
Nếu ba mẹ Tô muốn tìm ứng cử viên cho vị trí chồng sắp cưới của cô, nhất định sẽ suy xét đến những người nằm trong độ tuổi của cô.
Không khéo là hai người tầm tuổi cô - Tần Giản và Bách Tỉnh Thần đã từng đến nhà họ Tô chơi, hơn nữa biểu hiện của họ với cô cho thấy ba người cũng khá thân thiết.
Tô Vân Thiều xoa xoa huyệt thái dương, quyết định không tốn thời gian vào đề tài này nữa. Nếu ba Tô và mẹ Tô muốn tìm chồng tương lai cho cô, vậy nhất định sẽ đánh tiếng với cô trước, đến lúc đó tìm cớ từ chối cũng không muộn.
"Từ nhỏ đến giờ, ai là người lúc nào cũng bảo em không giống ba mẹ ngay trước mặt em vậy?” Người đầu tiên cô nghĩ tới chính là dì Hồng.
Trong tiệc sinh nhật, dì ấy từng đứng trước mặt cô, mẹ Tô, Tô Y Y và Phó Diệp mà nói mây lời nhữ kiểu "Lúc trước tớ đã bảo Y Y không giống cậu, cậu lại không tin", vậy thì sau lưng còn nói như thế nào nữa đây?
Không ngờ Tô Y Y lại trả lời rằng: "Nhiều lắm."
Cô ấy bẻ ngón tay đếm từng cái một: "Vương phu nhân mình gặp lần trước là một, dì Hồng cũng từng nói như vậy, còn có: vài người khác nữa, thỉnh thoảng, khi mẹ dắt em ra ngoài chơi sẽ nghe thấy bọn họ xì xầằm như thế với nhau, tóm lại là nhiều lắm, em không nhớ hết được." Lúc nói câu cuối, Tô Y Y vô thức lần tránh ánh mắt của cô, cũng nhờ thế mà Tô Vân Thiều có thể khẳng định cô ấy đang nói dối, chỉ là không hiểu tại sao cô ấy phải nói dối.
"Ngoại trừ hai người kia thì em không còn nhớ rõ ai hết hả?"
Thật ra, lúc đầu Tô Y Y cũng tức lắm, nhưng sau này, khi biết bản thân cũng không phải là con gái ruột của ba mẹ thì lại cảm thấy những người đó cũng chỉ đang nói sự thật mà thôi, vì vậy cô ấy cũng chẳng còn lập trường cũng như lý do để tức giận nữa.
Huống hồ hiện tại Tô Vân Thiều biết nhiều chiêu thức trong huyền môn như vậy, tức là chị ấy đã không còn là người thường nữa, nên cô ấy càng cảm thấy chị không cần phải tốn thời gian so đo với những người đó.
"Ôi dào, chị không cần để ý đến chuyện này đâu, bọn họ bình thường rảnh quá nên mới kiếm chuyện tám với nhau để giết thời gian thôi ấy mà, ai ngờ đâu lại đoán trúng chứ." Tô Y Y múc một thìa kem đút cho Tô Vân Thiều: "Chị mau ăn di nè, không ăn là chảy hết đó."
Tô Vân Thiều há miệng ăn kem rồi lại nghiêm túc nói tiếp: "Nếu thật sự chỉ là rảnh rỗi nên kiếm chuyện tám thì không sao, nhưng nếu tin đồn thiên kim thật và thiên kim giả đấu đá nhau là do bọn họ cố tình lan truyền..."
Nửa câu còn lại không cần nói thẳng ra thì Tô Y Y cũng đoán được ý cô có ý gì.
Sống trong cái vòng này nhiều năm, cô ấy cũng mưa dầm thắm đất được ít nhiều, nên biết rất rõ cái chiêu sau lưng thì đâm vài dao nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ ôm hôn làm chị em tốt này của nhiều người.
Bất ke là những kẻ ghen ăn tức ở khi thấy nhà họ Tô ngày càng phát lên nên muốn gây phiền phức cho họ hay là những người muốn nhà họ Tô đấu đá lẫn nhau, từ đó gián tiếp ảnh hưởng tới hoạt động của công ty ba Tô để họ có thể nhân cơ hội giành chuyện làm ăn thì chẳng phải là loại người tốt lành gì hết!
Tô Y Y nghiêm giọng đáp: "Em sẽ nghĩ kỹ lại, cố gắng vạch ra được trình tự thời gian luôn."
"Ngoan lắm." Vẻ mặt Tô Vân Thiều dịu xuống, vươn tay xoa đầu Tô Y Y mấy cái, còn dành cho em gái nhiều lời động viên và tán dương: "Tượng gỗ tặng ba lần trước ấy, em thích nó lắm đúng không, chờ khi nào chị rảnh sẽ làm cho em một cái nhé, em có ý tưởng gì không?"
Mới diễn vai chị gái chưa tròn một tháng mà cô đã trông ngày càng giống rồi.
Tô Y Y gào lên một tiếng đầy kích động, sau đó lao tới ôm chằm lấy Tô Vân Thiều, còn tặng kèm một nụ hôn vị dâu tây lành lạnh lên mặt cô nữa.
Tô Vân Thiều bỗng nhiên bị hôn đến choáng váng: ???
Hệ thống: I!I
Sau khi nhận ra mình vừa mới làm gì, gương mặt Tô Y Y lập tức đỏ bừng, cảm xúc vui sướng và xấu ho đan xen ở trong lòng, hòa lẫn vào nhau, nhưng cũng không quên tìm một lý do hợp lý để bạo biện cho hành vi của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận