Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 324:

Chương 324:Chương 324:
Chương 324:
Bách Tinh Thần và Tô Vân Thiều đăng ký khách đến thăm trong phòng bảo vệ trước cửa đại viện, sau đó hai người đi bộ đến biệt thự của nhà họ Thời.
Bọn họ còn chưa đi tới, trước cửa biệt thự đã có quản gia đứng chờ.
Quản gia là một ông bác lớn tuổi, nhìn thấy Bách Tinh Thần liền thân thiện chào hỏi,"Bách thiếu gia đã lâu không tới, hôm nay dẫn bạn tới à?"
"Vâng ạ."Bách Tinh Thần cười nói," Đây là bạn học của cháu, Tô Vân Thiều, bác An, hôm nay cậu họ thế nào rồi?" "Vẫn như vậy, Bách thiếu gia, Tô tiểu thư mời vào trong." Quản gia dẫn hai người vào phòng khách,"Lão gia và phu nhân không có ở nhà, hiện tại Bách thiếu gia có muốn đi thăm đại thiếu gia không?”
Bách Tinh Thần rõ ràng là đã hỏi thăm trước, nên lúc nghe nói chủ nhân không ở nhà thì vẫn tỏ ra vẻ ngoài ý muốn, kĩ năng diễn xuất học được từ chỗ của Ngọc Bạch Y đúng là không uỗng phí.
"Ông bà ngoại không có ở đây sao? Vậy con đi thăm cậu họ trước.”
Quản gia nhìn về phía Tô Vân Thiều: "Vậy Tô tiểu thư hãy đi theo tôi ra phòng khách ngồi chờ một lát." Bách Tinh Thần muốn nói gì đó, thì bị Tô Vân Thiều dùng ánh mắt ngăn cản, cô đi theo quản gia ra phòng khách chờ, còn Bách Tinh Thần một mình đi lên lầu, tới phòng của Thời Luyện.
Cậu họ đã từng là một người có thân hình cao lớn cường tráng, cơ bụng tám múi, mà bây giờ gương mặt gầy gò, cơ thể ốm yếu nằm bắt tỉnh nhân sự ở trên giường.
Bách Tinh Thần cảm thấy căn phòng có hơi lạnh, đến gần một chút thì phát hiện bên người Thời Luyện càng lạnh hơn.
Cậu ta nhìn nhiệt độ hiển thị trên điều hòa: 27 độ.
Là do hiệu quả làm lạnh của điều hòa quá tốt sao? Bách Tinh Thân không xác định lắm nên đã dùng mu bàn tay của mình để thăm dò độ am của tay cậu họ, lạnh đến mức cậu phải rùng mình.
Trong nháy mắt đó, hạt gỗ đào đeo trên cổ tay cậu bỗng nóng đến kinh người, trong túi thì tỏa ra một luồng nhiệt cực nóng, cậu sờ vào trong quả nhiên thấy bùa bình an đã biến thành tro.
Bách Tinh Thần tháo bùa ngọc trên co ra, rất may là không bị vỡ vụn, nhưng hạt gỗ đào trên co tay vẫn còn nóng, chứng tỏ thứ hại người vẫn còn ở trong phòng.
Bách Tinh Thần tháo bùa ngọc đặt ở trên trán Thời Luyện, xoay người chạy xuống dưới lầu, chạy một mạch đến đầu cầu thang,"Vân Thieu, đã xảy ra chuyện, mau lên đây!"
Lúc tiếng kêu của Bách Tinh Thần vang lên, Tô Vân Thiều đang nhận nước trái cây từ trong tay của dì giúp việc.
Vừa nghe "Xảy ra chuyện", trong nháy mắt Tô Vân Thiều đã thu tay về, một tay chống ở trên sô pha, cả người lao qua, đi một đường thẳng ngắn nhất đến cầu thang.
Động tác của quản gia cũng không chậm hơn cô là bao, theo sát phía sau.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bách Tinh Thần chạy ở phía trước dẫn đường, giải thích ngắn gọn: "Lúc tớ vào phòng rõ ràng cảm thấy nhiệt độ quá thấp nên tớ đã đi tới sờ thử nhiệt độ trên tay của cậu họ, nhưng tớ chỉ mới chạm một chút thôi mà lá bùa bình an cậu cho tớ đã bị cháy thành tro."
Nghe được ba chữ "bùa bình an”, quản gia có chút giật mình.
Thời khắc cấp bách, Bách Tỉnh Thần cũng không rảnh để ý tới suy nghĩ của quản gia, "Hiện tại tớ đã đem bùa ngọc đặt ở trên người của anh ấy, có thể ngăn cản ba lần tai họa, hẳn là vẫn kịp."
Nói là nói như vậy, nhưng Bách Tỉnh Thần cũng không chờ được mà lớn tiếng hô lên, tốc độ giải thích so với chạy còn nhanh gấp ba lần. Cũng may Tô Van Thiều và quản gia đều nghe rõ.
Vừa nghe xong cũng vừa lúc chạy tới cửa phòng của Thời Luyện.
Đứng ở cửa cũng có thể cảm giác được khí lạnh trong phòng cuồn cuộn không ngừng chảy ra ngoài.
Bách Tinh Thần và quản gia chỉ cảm thấy nhiệt độ lạnh một chút, nhưng Tô Vân Thiều lại có thể cảm giác được trong đó có xen lẫn âm khí, cùng với tầm mắt đang nhìn về phía giường của người bệnh, nơi đó có ba con quỷ đang đứng.
Bách Tinh Thần dùng chưa đến một phút đồng hồ đã đặt một miếng bùa ngọc có vết nứt lên trán Thời Luyện, có thể thấy được anh ta rất là may mắn.
Sau khi quản gia đi vào, trước tiên là kiểm tra các loại dụng cụ y tế trên cơ thể của Thời Luyện, xác nhận chỉ số bên trên đều ở mức bình thường thì thở phào nhẹ nhõm, tốt quá, không xảy ra chuyện gì.
Thấy rõ được tình huống gì rồi, Tô Vân Thiều cũng không vội.
Cô nhìn thoáng qua camera được lắp đặt ở mấy góc phòng, nói với quản gia bên cạnh: "Tắt đi.”
Quản gia có thể tin tưởng người không rõ lai lịch lần đầu đến nơi này mới là lạ.
"Đây là camera giám sát mà lão gia và phu nhân đặc biệt cài cho đại thiếu gia, thuận tiện xem xét tình huống của đại thiếu gia bất cứ lúc nào, tôi chỉ là một quản gia, không có quyền hạn đó."
Bách Tinh Thần: "Bác An, bác đã làm việc ở nhà họ Thời mấy chục năm, tận mắt nhìn cậu họ lớn lên, ông bà ngoại cũng không coi bác là người ngoài."
Quản gia cười cười, cũng không nói tiếp.
Bách Tinh Thần cũng không nghĩ rằng mình chỉ nói mấy câu như vậy đã khuyên bảo được quản gia, liền dùng ánh mắt dò hỏi Tô Vân Thiều: Vấn đề là gì?
Tô Vân Thiều xòe lòng bàn tay trái, đặt tay phải ở phía trên, làm động tác quỳ xuống. Quy, đồng âm với quỷ.
Bách Tinh Thần lập tức hiểu được, từ trong túi rút ra hai lá bùa mở ra mắt âm dương, một lá vỗ vào trán mình, một lá khác vỗ vào trán của quản gia.
Quản gia thấy Bách Tinh Thần dán lên trán của chính mình rồi lại dán lên trán của ông ta, huống chỉ ông cũng không tin mấy cái trò mê tín này nên định tháo xuống, nhưng cảnh tượng nhìn thấy ở trước mắt lại khiến tam quan của ông vỡ vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận