Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 956:

Chương 956:Chương 956:
Chuong 956:
Tô Van Thiều: 【 Con vật nhỏ này biết ngụy trang, còn động vào được vận may của người khác, cá âm dương Thái Cực bình thường đều như vậy sao? 】
Diêm Vương: Í Không. 】
Diêm Vương: 【 Em hỏi thử xem con cá âm đi đâu rồi, cá âm dương Thái Cực đi đâu cũng có đôi, rất ít khi tách nhau ra. ]
Tô Vân Thiều nhìn về phía con cá màu trắng, hỏi: "Cá Thái Cực Dương, cá Thái Cực Âm đi đâu rồi?"
Vốn con cá Thái Cực Dương này còn có chút dáng vẻ kiêu ngạo "Các người đều không có ai nhận ra tôi!", nhưng vừa nghe Tô Vân Thiều nhắc tới cá Thái Cực Âm, nó đã tức tới nỗi toàn thân cá đỏ rực, phẫn nộ và vẫy đuôi cá liên tục: "Còn không phải do loài người đáng giận các người sao, dám bắt cả cá Thái Cực Âm đi!"
Tô Y Y: "Bắt đi làm gì?"
Cá Thái Cực Dương càng nỗi giận, nước mắt lạch cạch lạch cạch mà rơi xuống bàn trà, tạo thành một vũng nước nhỏ.
"Thái Cực Dương màu trắng, Thái Cực Âm màu đen, con người các người thừa dịp bà ấy đang trong thời kỳ sinh sản yếu ớt mà bắt bà ấy đi, còn đem bà ấy đi làm thành cá ham cải chual Tôi căm ghét nhất là con người các người!" Tất cả người, yêu, quỷ: "..."
Những đôi mắt nhỏ không kìm được mà nhìn về phía thùng rác nhưng lại không dám nhìn quá mức lộ liễu để cho cá Thái Cực Dương phát hiện ra, trong thùng rác còn đang có một phần cơm hộp cá ham cải chua mà Tô Vân Thiều chia sẻ hình cá ước nguyện đấy.
Chắc, chắc không phải là con cá Thái Cực Âm kia đâu nhỉ?
mm...
Cá được dùng làm cá hầm cải chua có rất nhiều loại, trong đó bởi vì cá đen có nhiều thịt và thịt mềm nên thường được ưa dùng, mà món cá ham cải chua bọn họ ăn hôm này hình như... Tô Van Thiều nhìn thấy các bạn nhỏ có chút chột dạ nhìn ngó sang chỗ khác, cô liền biết bọn họ đang suy nghĩ vớ vẫn gì,"Không phải, đó là cá trắm cỏ."
Các bạn nhỏ đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, bởi vì họ vừa ăn vừa nói chuyện, còn mải lo lắng không biết Tô Vân Thiều vì lời ước nguyện này sẽ phải trả giá gì, vì thế ăn mà chẳng cảm nhận được mùi vị gì.
Đến cả người ngày thường hay chú ý đến chỉ tiết nhỏ như Bách Tỉnh Thần hôm nay cũng không có trước tiên nhận ra được nữa.
Cá Thái Cực Dương:222
"Cá trắm cỏ gì cơ?"
Tất cả người, yêu, quỷ: "Không có gì!"
Cá Thái Cực Dương nghi ngờ mà chớp chớp mắt cá, rồi lại cảm thấy mình và cá trắm cỏ chẳng có liên quan gì đến nhau, nên cũng mặc kệ, lại tiếp tục nhìn về phía Tô Vân Thiều: "Bây giờ cô đã biết là tôi không làm chuyện gì xấu cả, có phải nên thả tôi đi rồi không?"
Nó cũng muốn bỏ mặc hết thảy mà bỏ chạy, nhưng nhìn xung quanh mình có nhiều người, yêu, quỷ như vậy, nó cũng không chắc mình có thể tung tăng nhảy nhót thoát khỏi sự truy bắt của bọn họ không.
Nếu để cho bọn họ bám đuôi được về đến nhà mình, rồi bứng luôn cả nó lẫn nhà đi, vậy thì không bằng để cho nó chết quách ở nơi này cho xong.
"Còn chưa hỏi rõ ràng đâu, sao lại thả đi dễ dàng như vậy?" Tô Vân Thiều chọc chọc vào cá Thái Cực Dương, vẫy cá chạm vào có chút lành lạnh như băng lại nhẵn như ngọc thạch, nhưng cho dù vẻ bề ngoài của của nó có đẹp như thế nào đi chăng nữa thì vẫn không thể lấn at được mùi tanh đặc trưng của cá nước ngọt trên người cá yêu.
"Máy người không phải là yêu quái sao? Làm thế nào mà để con người bắt đi làm thức ăn chứ?"
"Yêu thì làm sao vậy? Yêu quái có phải vạn năng đâu, lúc yêu quái sinh sản vốn rất yếu ớt, bà ấy lại trông giống một con cá đen bình thường nên mới bị bắt đi." Hiển nhiên là cá Thái Cực Dương không muốn tiếp tục nói về de tài này, đuôi cá quẫy qua quấy lại không ngừng, cho dù ai nhìn vào cũng biết được nó đang sốt ruột muốn rời đi.
Tô Vân Thiều hơi hơi híp mắt: "Cậu rất muốn trở về sao?"
Cá Thái Cực Dương dừng động tác quẫy đuôi, ngoan ngoãn nằm yên, giống như biến thành một con cá đang nằm trên thớt mặc cho người ta tới xâu xé: "Không có."
Trong khoảnh khắc ấy, trong lòng tất cả người, yêu, quỷ đều không hẹn mà cùng nghĩ tới một câu thành ngữ: Giấu đầu lòi đuôi.
Con cá yêu này thoạt nhìn dáng vẻ không được thông minh cho lắm, chỉ chút động tác nhỏ đã biểu hiện rõ ràng tâm trạng thực sự của nó, vậy mà còn cố tình muốn che đậy ư, đây còn chưa đủ để chứng minh trong này có vấn đề à?
Chỉ là dưới tác dụng của bùa nói thật, sau khí cá Thái Cực Dương nói xong cũng không hề sửa lại, chứng tỏ là nó chưa muốn rời đi vào lúc này thật, nhưng vì sao nó lại đột ngột thay đổi như vậy?
Tô Vân Thiều biết rõ cá Thái Cực Dương đang cố tình giấu giếm thứ gì đó, cô càng không thể đơn giản buông tha cho nó như Vậy.
"Vì sao cậu lại đóng giả thành cá chép?" "Con người các người chia sẻ hình ảnh cá chép để ước nguyện, còn không phải vì thấy cá chép người ta xinh đẹp sao? Nếu chụp ảnh của tôi rồi bảo chia sẻ, ai sẽ bằng lòng chứ?"
Cá Thái Cực Dương lại tung người lên cao thêm một lần nữa, tạo ra một đường cung mượt mà trong không trung, có y khoe cho bọn họ thấy màu trắng tỉnh như ngọc và thân cá mềm dẻo của mình,"Tôi xấu xí lắm sao? Con người các người chính là kém hiểu biết, chỉ thích mấy màu đỏ tím, màu trằng thì làm sao? Màu trắng chính mà màu tỉnh khiết nhất trên đời này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận