Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 792:

Chương 792:Chương 792:
Chương 792:
"Nguyễn Mai, Thiện Nhi, Ngạc Nhi, mọi người có muốn ra ngoài tham quan chút không? Hẳn là mọi người chưa từng tới núi Bạch Mi lần nào đâu nhỉ?"
Ba quỷ sai mở miệng đồng ý, sau đó chui ra ngoài, thoải mái duỗi người.
Nguyễn Mai: "Để trở thành luật sư thì phải học tập rất nhiều kiến thức liên quan đến pháp lý, có khi tôi còn nằm mơ thấy mình đang ngồi học thuộc bài thì đào đâu ra thời gian để đi du lịch chứ? Nhưng giờ khi trở thành quỷ lại có thể đi du lịch miễn phí, không cần mua vé vào cửa luôn, hay, cũng không biết phải nói gì nữa." Thiện Nhi: "Cả đời em chưa từng rời khỏi thôn Cổ nên với em mà nói, thế giới bên ngoài thật sự rất mới lạ, nhưng thoạt nhìn thì nơi này cũng không khác thôn Cổ bao nhiêu nhỉ?"
Ngạc Nhi: "Chắc do đây là khu du lịch đó? Lúc đi nghe ngóng tin tức toàn thấy những tòa nhà chọc trời, chỗ nào cũng tỏa ra hơi thở hiện đại hóa lạnh lẽo, còn nơi này thì thiên về tự nhiên nhiều hơn."
Ai mà ngờ lúc còn sống, ba người họ không thể thoải mái hưởng thụ, đến khi chết lại có thể theo chân Tô Vân Thiều đi du lịch khắp nơi, tới chỗ này, chỗ kia để học hỏi, mở mang kiến thức chứ?
Tô Vân Thiều vén ống tay áo lên: "Vân Tiêu, Vân Đình, hai em có muốn ra ngoài không?"
Vân Tiêu: "Thôi khỏi ạ, người bình thường không nhìn thấy ba người bọn họ nhưng lại có thể nhìn thấy hai đứa em, lỡ dọa bọn họ sợ chết khiếp cũng không ổn lắm đâu."
Vân Đình: "Em ở lại với anh trai."
Hai anh em ngày càng ngoan ngoãn và hiểu chuyện, nhưng đôi lúc Tô Vân Thiều cũng hy vọng hai người bọn họ có thể tùy hứng một chút, làm nhiều việc mà trẻ con hay làm hơn, không cần trưởng thành quá sớm.
Đây có lễ là căn bệnh chung của các bậc phu huynh trong nhà có con nhỏ nhỉ? Kiếp trước, Tô Van Thiều từng thấy núi Bạch Mi bị sụp một nửa, cũng không biết tại sao lại thành ra như vậy, chỉ biết trung tâm của vụ nỗ là tại ngọn núi nơi có di tích chùa Phổ Đà mà Tuệ Tâm đang đi xem xét, phạm vi tác động cực lớn, gần như càn quét tất cả mọi thứ trong bán kính nghìn dặm xung quanh.
Cuối cùng, vẻ đẹp của những nơi như núi Già Lam, tế đàn Thiên Quang, dốc Tình Yêu và hồ Nguyệt Nha chỉ còn được thấy thấy qua ảnh và video chứ ngoài đời thực thì không còn nữa.
"Mọi người muốn đi đâu?" Tô Vân Thiều đưa tờ rơi quảng cáo cho bọn họ.
Ba quỷ sai chụm đầu xem, rồi chỉ vào suối nước nóng đang bốc khói trên mặt bìa tờ rơi quảng cáo, ba miệng một lời nói: "Suối nước nóng!”
Nguyễn Mai: "Lúc còn sống tôi mới chỉ nghe người ta nhắc đến suối nước nóng thôi chứ chưa từng được ngâm mình trong đó bao giờ, hôm nay nhất định phải đi thử một lần."
Thiện Nhi: "Em cũng chỉ nghe mấy người và quỷ khác nói qua chứ chưa được nhìn tận mắt."
Ngạc Nhi: "Nghe đồn suối nước nóng rất tốt cho da, cũng không biết có tác dụng với quỷ không nữa, thật tò mò quá đi mất!"
Trùng hợp thay suối nước nóng cũng chính là nơi mà Tô Vân Thiều định đến, chỉ cần đi thêm tầm một tiếng nữa là đến nơi: "Vận động cho ra mồ hôi sau đó ngâm mình trong bồn tắm sẽ thoải mái hơn nhiều, có điều bây giờ mọi người không thể nào đổ mồ hôi được, hay là thử làm cho có cảm giác nghi thức xem sao nhét"
Ba quỷ sai:???
Vân Tiêu và Vân Đình:222
Rất nhanh chóng, bọn họ đã hiểu thế nào gọi là có cảm giác nghi thức.
Tô Vân Thiều chạy đều trên con đường núi gồ ghề, ba quỷ sai biến thành thực thể chạy theo ngay bên cạnh cô, thỉnh thoảng lại lấy một ít nước từ dòng suối nhỏ mà họ tình cờ đi ngang qua vay lên mặt và tóc để giả làm mồ hôi. Khi tất cả bọn họ chạy tới suối nước nóng, hơi thở của Tô Vân Thiều vẫn đều đặn, trán hơi lắm tam mồ hôi. Còn ba quỷ sai thì cứ như là vừa mới được vớt từ dưới nước lên rồi phơi khô một nửa dưới ánh mặt trời vậy, dọa cho cả đám nhân viên ở suối nước nóng sợ muốn chết.
"Ba người không sao chứ?”
Ba quỷ sai: "Không sao cả, chạy bộ thôi mà.”
Nhân viên: ”... Làm gì có ai chạy bộ mà ướt hết cả mặt và tóc chứ?
Nhưng trên thế giới có rất nhiều người kì lạ, ngay cả WC mà cũng có người nhất quyết đòi chui vào mới ăn cơm được nên cô ta cũng không tiện nói nhiều với du khách, chỉ cần không chạy đến chết làm ảnh hưởng tới khu du lịch thì bọn họ muốn làm cái gì cũng được.
Dưới sự hướng dẫn của các nhân viên, Tô Vân Thiều và ba quỷ sai đi tới phòng thay quân áo, cô gỡ camera và microphone, đặt ba lô xuống, Vân Tiêu và Vân Đình thì chủ động chui vào trong balo, trốn thật kỹ.
Nam nữ khác biệt, hai người bọn họ cũng sẽ không y mình là au thú mà đi theo Tô Vân Thiều vào phòng tắm riêng của phụ nữ.
Đào Yêu vội vàng hét lớn: "Bỏ tôi xuống!"
Tô Vân Thiều biến Đào Yêu thành một cây trâm rồi bỏ vào khăn tắm, bọc kỹ lại, sau đó cùng ba quỷ sai đi vào ngâm nước nóng.
Suối nước nóng bên nữ chỉ có một vài vị khách, tất cả đều mặc đồ bơi mà mình tự chuẩn bị, có vẻ như họ cố tình chọn thời điểm ít người để tới đây từ từ hưởng thụ, ngâm mình trong suối nước nóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận