Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 484:

Chương 484:Chương 484:
Chương 484:
Cũng may lần trước đi từ thôn Nguyện về đã kịp trao đổi số liên lạc với nhau, không thì tới giờ cũng chưa chắc đã có cách liên lạc được với Diêm Vương.
Đào Yêu cảm thán, Bách Tinh Thần đã cho cậu ta cơ hội như thế này thì cậu ta cũng không thể nào quên anh em tốt của mình được. Thế là cậu ta chuyển phát tin nhắn mà Bách Tinh Thần gửi sang cho Diêm Vương.
Có tài thì cùng nhau phát tài, có đùi kim chủ thì cùng nhau ôm thì mới là anh em tốt!
Diêm Vương nhận được tin nhắn: "..." Nói qua nói lại thì anh ta không lo Tô Vân Thiều đã có chuẩn bị trước mà chịu thua thiệt gì, nhưng anh ta vẫn dỗi chuyện Ngọc Bạch Y với cô vợ của anh ta đêm hôm khuya khoắt, cô nam quả nữ lại chung phòng với nhau.
Với lại... tuy vợ mình có bản lĩnh, sẽ không chịu thiệt thòi đâu, nhưng vẫn có người chán sống quá mà dám tính kế cô, đã thế lại còn dùng tới loại mưu hèn kế bản đó!
Diêm Vương giận quá hoá cười, tống hết báo cáo công tác sang cho Bạch Vô Thường, nhét bút vào tay Bạch Vô Thường xong thì lập tức liên thông quỷ môn tới phòng của Tô Vân Thiều, trốn việc luôn. Bạch Vô Thường bỗng dưng bi đùn việc: "..." Con tim nháy mắt tê tái.
Diêm Vương vừa bước ra khỏi quỷ môn thì thấy Ngọc Bạch Y với vẻ mặt "Thôi xong, chết tớ rồi!", Đổng Hướng Dương đang run như chim cút cùng với Tô Vân Thiều vẫn bình tĩnh như thường.
Ngọc Bạch Y giơ tay thể, giải thích liền một hơi: "Muộn rồi mà em còn ở đây chỉ đơn giản là vì Vân Thiều thấy em mà không ở lại kiểu gì cũng sẽ chết. Giữa em với Vân Thiều chỉ có tình anh em thuần khiết. Trong phòng còn có hai con trăn cùng một con yêu nhân sâm có thể làm chứng!"
Cậu ấy đã bảo là Diêm Vương lúc nào cũng ngoi lên được mà thấy chưa hu hu hu...
Diêm Vương rất hài lòng với sự thức thời của Ngọc Bạch Y, nhưng ngoài mặt vẫn thể hiện vô cùng lạnh nhạt. Anh ta lướt qua cậu ấy và Đồng Hướng Dương, sau đó ngồi xuống bên cạnh Tô Vân Thiều.
"Sao em không tìm anh?"
Tô Vân Thiều: "Em tự xử lý được."
Chỉ việc thu thập hai tên lâu la mà cũng cần nhờ Diêm Vương giúp đỡ vậy thì không bằng cô dắt Diêm Vương lên thắt lưng luôn, xong đi đến đâu thì mang theo đến đấy cho rồi.
Diêm Vương hoàn toàn không biết chuyện gì, cứ cho rằng vợ yêu của anh ta là người độc lập mạnh mẽ, không y lại vào anh ta, khiến anh ta rất đau lòng.
"Anh cũng đã đến đây rồi, em có cần anh giúp gì không?"
Tô Vân Thiều chỉ túi đồ: "Vậy anh giúp em mang thứ này về nhà đi.”
Diêm Vương: "...' Hóa ra anh ta bỏ hết mọi công vụ chạy từ xa đến đây chỉ để làm shipper cho vợ yêu thôi hả?
"Ngoại trừ chuyện này ra thì còn gì không?"
Tô Vân Thiều: "Hết rồi."
Diêm Vương: "..."
Trong hoàn cảnh này, Ngọc Bạch Y thật sự cảm thấy xấu hỗ thay cho Diêm Vương, không biết Diêm Vương biết được Tô Vân Thiều gặp chuyện từ đâu, nhưng dù sao người ta cũng gấp gáp chạy từ địa phủ đến đây, Tô Vân Thiều không nói được câu nào tử tế thật sự có hơi...
Không, không, không. Dù sao chuyện này cũng là chuyện gia đình của hai người họ, người ngoài như cậu ấy mà nhiều chuyện quá có thể sẽ bị giết người diệt khẩu mắt thôi!
Khát khao sống còn của Ngọc Bạch Y rất mạnh mẽ, cậu ấy cuống quít quơ tay: "Vân Thiều, nếu chuyện của tớ đã giải quyết xong rồi, vậy tớ về phòng nghỉ ngơi trước nhé.”
Tô Vân Thiều nhìn mặt Ngọc Bạch Y cơn giận da nguôi bớt phần nào.
"Đi đi."
Ngọc Bạch Y vỗ mông bỏ chạy, trước khi chạy cậu ta nhìn Đổng Hướng Dương: Còn chưa chạy nữa? Anh đang chờ chết à?I
Đồng Hướng Dương hiểu ngay tức khắc, anh ta âm thầm lùi về phía sau, lần mò bám vào vách tường trốn vào phòng Ngọc Bạch Y ở sát vách, tốc độ còn nhanh hơn cả Ngọc Bạch Y đang đi vào bằng cửa chính.
Ngọc Bạch Y sống sót sau hiểm cảnh đã thở phào một hơi, cậu ấy chỉ căn phòng sát vách nói với Đồng Hướng Dương: "Biết người đó là ai không?" Đổng Hướng Dương lắc đầu: "Tôi chỉ biết hơi thở tản ra từ trên người anh ta khiến tôi rất sợ hãi thôi, ngay cả đầu tôi cũng không dám ngang lên, dường như chỉ trộm nhìn thôi cũng là đang khinh nhờn anh ta vậy."
"Anh hình dung hơi khoa trương nhưng cũng đúng đấy, anh ta là Diêm Vương, sự tồn tại khiến tất cả quỷ hồn đều sợ hãi mà." Ngọc Bạch Y nói.
Đổng Hướng Dương đứng không vững, lắp bắp: "Xin hỏi đại sư có quan hệ gì với Diêm Vương vậy?”
"Quan hệ nam nữ, người được theo đuổi và người theo đuổi." Nghĩ đến chuyện đồng bọn của mình sau này có lẽ sẽ trở thành Diêm Vương phu nhân, cái đuôi vô hình của Ngọc Bạch Y vẫy vẫy liên hồi.
Đồng Hướng Dương: "..."
"Người anh em, cậu có cảm thấy tốc độ chuồn của tôi quá nhanh không? Liệu đại sư còn cần người làm tình báo như. tôi không? Tôi cảm thấy thi biên chế hình như không có ích bằng việc ôm đùi đại sư đâu đấy."
Tô Vân Thiều và Diêm Vương cách vách nghe được rõ ràng từng chữ: "..."
Không phải hai người bọn họ muốn nghe câu chuyện ở cách vách, mà là do nơi này hẻo lánh nên khâu xây dựng không được chú trọng, chất lượng cách âm của khách sạn không được tốt cho lắm, trùng hợp là thính lực của hai người lại rất tốt nên mới vô tình nghe hết mọi chuyện.
Ở đây không còn người ngoài, Diêm Vương cũng không làm dáng nữa, anh ta thả lỏng dựa vào người Tô Vân Thiều: "Anh em chí cốt của em còn biết anh vội vã đến đây là để cho em dựa vào đây này, đùi lớn thế này tại sao em lại không ôm?”
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận