Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1220:

Chương 1220:Chương 1220:
Chuong 1220:
Dưới tình huống đó mà còn nằng nặc bảo Tô Vân Thiều gian lận thì đúng là có hơi khiên cưỡng, hơn nữa như thế cũng không công bằng đối với cô.
Trong Đại hội tranh tài của giới Huyền môn cấp quốc tế những lần trước cũng xảy ra vài trường hợp nội dung cuộc thi rất có lợi cho một thí sinh nào đó, nhưng mọi người đều sẽ ngầm thừa nhận đây là ưu thế sân nhà hoặc do người đó may mắn chứ rất ít khi xảy ra tranh chấp mãnh liệt giữa số đông các thí sinh như thế này.
Nếu đã tới mức này mà họ còn nhất quyết che chở cho Tô Vân Thiều thì chỉ tổ khiến những thí sinh khác phản cảm với Tô Van Thiều nói riêng và cả Hoa Hạ nói chung mà thôi.
Các giám khảo bàn bạc một lát, cảm thấy có thể cho các thí sinh thi lại.
"Chúng tôi đồng ý cho thi lại, nhưng không thể lấy lý do đó được, bởi vì sau khi vào hoàng cung thì thí sinh Tô Vân Thiều mới nhớ lại những ký ức khi mình còn là Vân đế." Hằng Thuật vẫn kiên trì giải thích: "Chỉ cần tìm hiểu về quá khứ của cô ấy là biết, cô ấy là một người có vận may và công đức vô lượng, rất được Thiên Đạo yêu thích, cho nên dù có xảy ra chuyện như thế thì cũng không có gì lạ cả."
Viên Chân cũng nói: "Không thể chỉ vì nội dung của trận chung kết quá có lợi cho một thí sinh nào đó mà những thí sinh còn lại có thể hùa theo kháng nghị lên ban giám khảo đòi thi lại được, bởi vì những tình huống như vậy chắc chắn còn sẽ xuất hiện rất nhiều lần trong những Đại hội tranh tài của giới Huyền môn cấp quốc tế trong tương lai."
Đây là lý do mà người ta thường không muốn tạo ra "tiền lệ" một cách vô tội vạ, bởi vì họ sợ những người đi sau sẽ noi theo đó.
Sau khi bàn bạc xong, bảy giám khảo khác cũng đồng ý với ý kiến này: "Vậy dùng lý do là nội dung thi đấu của trận chung kết vẫn còn nhiều chỗ chưa xem xét kỹ đi..."
Ban giám khảo còn chưa nói dứt câu thì đã nghe thấy tiếng rồng gầm lanh lảnh truyền đến từ phía chân trời.
Sau một thoáng yên tĩnh, mọi người lập tức túa ra khỏi khách sạn, có người thì đứng ở ngoài cửa, có người thì đứng ngoài ban công, tất cả đều nhìn về phía chân trời - nơi phát ra tiếng rồng gầm.
Bởi vì khoảng cách quá xa nên không ai nhìn rõ hình dáng của con rồng, chỉ thấy được một bóng đen thon dài đang ung dung bay lượn phía chân trời mà thôi.
Đến khi nhìn kỹ lại phương hướng con rồng xuất hiện, bọn họ mới nhận ra: Ơ kìa, đó là nơi mình vừa rời khỏi không bao lâu mà.
Các thí sinh và ban giám khảo tỉnh ngộ liền: Tô Vân Thiều đâu có muốn độc chiếm đá sét, rõ ràng người ta muốn độc chiếm cả con rồng kia kial
Khoan, hình như không đúng...
Cô là kiếp sau của Vân đế kia mà, thế nên việc cô biết trong hoàng cung có một con rồng cũng là chuyện đương nhiên, nhiều khi con rồng kia cũng thuộc về Vân đế cũng không chừng, bởi vì trên các bức bích họa miêu tả lại cuộc đời của Vân đế cũng có vẽ một con giao long.
Có lẽ là vì không muốn để lộ sự tồn tại của con rồng này cho các quốc gia khác nên Tô Vân Thiều mới phải tìm cách "lùa" những thí sinh kia trở về.
Đám người Tuệ Tâm, Khúc Vu Hoa, Hằng Thuật và Viên Chân đều hiểu được lý do mà Tô Vân Thiều làm thế, nhưng ngoài việc hưng phấn vì Hoa Hạ lại có thêm một con rồng ra, họ cũng vô cùng lo lắng cho tình cảnh của cô.
Bởi rồng ở trong tay cô sẽ không đủ khiến các nước khác phải kiêng dè như khi rồng ở trong tay của Diêm Vương, bởi vậy bọn họ chỉ mong sao cô mau giao lại con rồng này cho Diêm Vương cho rảnh nợ.
Trong sa mạc.
Tô Vân Thiều ngửa đầu nhìn Lôi Long đang vui vẻ bay lượn trên trời sau khi bị đánh thức, trong lòng rầu đến mức suýt trụi cả tóc.
Cô biết việc một con rồng phải ngủ cả ngàn năm dưới lòng đất tối om như thế thì rất đáng thương, hơn nữa đây còn là Lôi Long - loài rồng thích tự do và đua tốc độ - nên mức độ tội nghiệp của nó lại càng tăng thêm gấp bội.
Nhưng vừa "xổng chuồng" một cái đã hùng hồn tuyên bố với toàn thế giới rằng mình đã trở về, lại còn de cho người - yêu - quỷ xung quanh sa mạc biết hết thì có phải là hơi quá đáng rồi không?
Cô và Diêm Vương đã rất tốn công để sắp xếp mọi thứ, kế đó còn phải nhờ Đào Yêu và Huyền Mặc hỗ trợ, cả bọn cẩn thận dẫn sét xuống, đầu tiên là Diêm Vương sẽ nói ra một vài tin tức bí mật để dụ sắm sét xuống, tiếp đến Tô Vân Thiều sẽ "úp sọt" sắm sét rồi chuyển hướng để nó bổ vào mắt trận, lúc này mới đánh thức được Lôi Long.
Thấy không, bọn họ đã phải lén lút dữ lắm mới không khiến người khác chú ý tới việc họ đang dẫn sét, kết quả sau khi Lôi Long tỉnh dậy và nghe được bé Loli nói: "Lôi Trận, kiếp sau của Vân Vân tới rồi nè!" xong, nó còn chẳng buồn chứng thực tin tức đó là thật hay giả mà đã lao vút ra bên ngoài, tính tình bộp chộp thấy mà sợ.
Đào Yêu: "Ha hả."
Huyền Mặc: "Ha hả."
Diêm Vương: "..."
Bé Loli thì khá là vui, sau khi hấp thu thật nhiều linh thạch do Bách Hiểu Thử cung cấp thì cô ấy đã lớn hơn một chút rồi, lúc này cô ấy đang ra sức vẫy tay với Lôi Long ở tít trên cao: "Lôi Trận, mau xuống đây, chúng ta về nhà của Vân Vân nè!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận