Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 402:

Chương 402:Chương 402:
Chương 402:
Di Hồng lấy ra tắm ảnh thuở nhỏ của Tô Húc Dương và Trác Kinh Luân trên tủ đầu giường mà mẹ Tô đã đưa cho bà ta lúc tối, thương tiếc mà vuốt ve đường nét khuôn mặt của con trai, nước mắt rơi xuống từng giọt.
Bà ta càng nhớ con trai bao nhiêu thì bà ta càng hận người bạn thân của mình bấy nhiêu.
Di Hồng xoay người đi xuống giường, từ trong hộp trang sức mở ra ngăn bí mật lấy ra một món đồ, thừa dịp trời tối mà lẻn vào trong vườn, tìm loài hoa mà mẹ Tô thích nhất, đào một cái lỗ bên dưới rồi chôn tóc vào đó, sau đó nhìn xung quanh như một tên trộm, để chắc chắn rằng không có ai phát hiện rồi quay trở về phòng.
Nhưng dì Hồng đâu biết rằng từ lúc dì ấy nảy sinh ra ác niệm và đụng đến hộp trang sức, đã có một con quỷ lặng lẽ đi theo dì ấy với một chiếc máy tính bảng quay lại mọi việc mà dì ấy đã làm tối nay.
Ba con quỷ vừa học kỹ năng cắt ghép video ở trên mạng vừa cố gắng cắt ghép đoạn video mà dì Hồng làm chuyện xấu lúc đêm khuya thành một đoạn video mượt mà hơn để thuận tiện cho sau này xem lại.
Tô Vân Thiều đã sao lưu lại và lưu trữ video gốc được quay từ ba góc độ, nhìn sợi tóc của người chết mà dì ấy chôn ở trong vườn đã được đám người Nguyễn Mai đào ra, cô cảm thấy đã đến lúc phải ngả bài với ba Tô.
Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng, mẹ Tô và dì Hồng đi ra ngoài dạo phó.
Tô Y Y được Tô Vân Thiều bày mưu đặt kế, dẫn Trác Kinh Luân đến những danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở thành phố B, chẳng hạn như những tòa nhà cổ kính đã được truyên lại, thành phố điện ảnh được xây dựng để quay phim, và những tòa nhà văn phòng nỗi tiếng ở thành phó B... Những nơi cần phải chụp ảnh, đăng ký.
Còn Tô Vân Thiều thì mang theo ba quỷ một yêu đến phòng làm việc của ba Tô, tối hôm qua sau khi ba con quỷ học bá giúp đỡ xong đã quay trở về ký túc xá, không tham gia vào hoạt động của ngày hôm nay.
Hai ngày liên tiếp, con gái đều đến phòng làm việc tìm mình khiến ba Tô không khỏi thẳng sống lưng, người cha già tự nhiên sinh ra cảm giác kiêu ngạo.
"Vân Vân có chuyện muốn nói với ba à?"
Cũng là câu hỏi của ngày hôm qua, nhưng câu trả lời của Tô Vân Thiều lại hoàn toàn bất đồng: "Đúng vậy."
Ba Tô: 2 2 2
Ông đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị con gái cự tuyệt, bỗng nhiên lại thật sự có chuyện, ông hơi kinh ngạc lại có chút trở tay không kịp. "Vân Vân muốn nói chuyện gì?"
Tô Vân Thiều: "Trước đó, con cần phải nghiêm túc giới thiệu về bản thân với ba."
Ba Tô cười gật đầu, vẻ mặt cưng chiều nói: "Ba đang nghe đây."
Ba quỷ một yêu không khỏi nhìn ba Tô, lại sắp có thêm một người đáng thương bị sụp đổ thế giới quan rồi... Ôi không, là cha già.
Tô Vân Thiều: "Con tên là Tô Vân Thiều, mười bảy tuổi, là một thiên sư, loại thiên sư có thể bắt quỷ, yêu quái và vẽ bùa bình an và trận pháp."
Ba Tô: 2 2 2
"Vân Vân, có phải con chơi trò mạo hiểm bị thua nên mới nói mấy lời kịch này với ba, đúng không?"
Bằng không, sao đứa con gái ngoan ngoãn của ông lại đột nhiên nói lời mê sảng, trái khoa học vậy chứ!
Tô Vân Thiều biết ba mình sẽ không nhanh chóng tiếp nhận được, vì vậy cô đã bình tĩnh xòe tay ra và chỉ vào một khoảng trồng trước bàn làm việc của ông,"Ba, ba nhìn ở đây xem.”
Ba Tô nhìn theo ngón tay của con gái mình, trên tắm thảm có bốn cặp chân lớn nhỏ, dần dần lộ ra từ dưới lên trên.
Người đầu tiên hiện nguyên hình là một cậu bé ba tuổi, khuôn mặt non nớt rất khả ái: "Chào chú, cháu tên là Đào Yêu, là yêu quái cây đào, cũng chính là cây đào nhỏ đang được trồng trong vườn, cám ơn chú đã thu nhận cháu."
Ba Tô: ".." Không, tôi cũng không có thu nhận cậu.
Ba cô gái còn lại không có chênh lệch nhiều về vóc dáng, chiều cao và thời điểm lộ diện cũng xấp xỉ nhau.
Vân Khê: "Chào chú, cháu là Vân Khê. Nửa năm trước, cháu và bạn thân của cháu đã bị giết hại một cách dã man ở sơn trang giải mã, được sự giúp đỡ của đại nhân, nỗi oan khuất của chúng cháu đã được giải quyết, bây giờ cháu đã lấy thân phận là quỷ sai để ở lại bên cạnh đại nhân."
Nguyễn Mai: "Chào chú, cháu là Nguyễn Mai, chú có nhớ vụ án hai nữ luật sư bị một người đàn ông bạo lực gia đình chém chết mấy tháng trước không? Cháu là người xui xẻo bị chém chết tại chỗ còn luật sư Hồ Bình Bình đã tỉnh lại dưới sự cứu chữa của đại nhân, hiện giờ cô ấy đã khá hơn rất nhiều."
Cát Nguyệt: "Chào chú, cháu là Cát Nguyệt, hai mươi năm trước cháu đã bị người hại chết, đến nay vẫn chưa tìm được thủ phạm, đại nhân thương tình cháu đã trải qua một cuộc sống khốn khổ và không có nơi nào để đi nên đã thu nhận cháu, cháu là fans trung thành nhất của đại nhân."
Ba Tô: "..."
Suy cho cùng ba Tô cũng là một người đàn ông đã gần ba mươi năm ngụp lặn trong thương trường đầy sóng gió, trải qua rất nhiều thăng trầm, sau khi bàng hoàng, khiếp sợ qua đi, ông đã bình tĩnh lại và móc điện thoại ra bắt đầu tìm kiếm.
Tình huống của Đào Yêu và Cát Nguyệt không thể tra được, còn vấn đề của Vân Khê và Nguyễn Mai thì khá nghiêm trọng, ông nhớ đã từng thấy ở trên bản tin địa phương, nhưng lại không thể đem khuôn mặt của hai người chết đáng thương đó đối chiếu với hai cô gái ở trước mặt.
Sau khi tìm kiếm các bức ảnh và so sánh, ba Tô đã kìm nén nỗi khiếp sợ ở trong lòng, quay sang suy nghĩ về việc tại sao con gái mình lại giữ kín thân phận thiên sư lâu như vậy, và tại sao con bé lại đột nhiên nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận