Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1218:

Chương 1218:Chương 1218:
Chuong 1218:
Không phải Tô Van Thieu không nghĩ tới trận pháp dịch chuyền, chỉ là cô cảm thấy rất khó nên mới không nói ra.
"Hoàng cung to như vậy, nếu dùng cách đó chắc chắn sẽ phải vẽ hai cái trận pháp dịch chuyển cực kỳ lớn, anh làm được không đầy?"
Chỉ mỗi việc chuẩn bị tài liệu cho một trận pháp dịch chuyển có thể bao trùm toàn bộ Hoàng cung cũng như vẽ nó thôi đã phải tốn ít nhất là một ngày rồi.
"Người đàn ông của em sao có thể không được cơ chứ?" Diêm Vương nhướng mày. Đang bàn chuyện đàng hoàng, lại dính tới hai chữ "không được” của đàn ông thì tự nhiên biến thành chuyện người lớn rồi.
Tô Vân Thiều nắm một bàn tay lại đưa lên miệng ho khan một tiếng, cố gắng nín cười.
Huyền Mặc bị ép ăn thức ăn cho chó kiểu: "..."
"Xin lỗi vì đã quấy ray hai người chim chuột với nhau nhưng mà tại sao hai người lại không nghĩ tới thần khí có sẵn ở đây là tôi nhĩ? Chẳng lẽ tại tôi ít nói quá nên mấy người đã quên mắt sự tồn tại của tôi rồi à?"
Tô Vân Thiều: "Cậu đủ chỗ chứa hả?"
Diêm Vương: "Cậu làm được hả?"
Từ câu hỏi hờ hững tới việc nâng giọng ở cuối câu của cả hai đều giống nhau như đúc, quả không hổ là cặp tình nhân chung sống nhiều năm nên đến cả những thói quen nhỏ cũng dần trở nên giống hệt.
Đồng thời, cái giọng nghi vấn quá đỗi tự nhiên như đang ám chỉ rằng "Tại vì bọn tôi biết thừa cậu không chứa nổi nên mới không hỏi." đã thành công khơi dậy lòng tự tôn không ai được phép xem thường của thần khí Huyền Mặc.
"Hừ, hai người nghĩ thần khí là thứ gì hả? Chỉ mỗi cái hoàng cung này mà cũng không chứa nỗi thì liệu tôi có còn xứng làm thần khí nữa không?" Đừng nói là Tô Van Thiều ở đời trước hay đời này, ngay cả lúc cô làm Vân De cũng chưa từng thấy cái thần khí nào có được không gian lớn đến vậy cả.
Tô Vân Thiều liếc mắt hỏi ngầm Diêm Vương, anh lắc đầu, ý bảo mình cũng chưa từng gặp thần khí nào làm được như thế hết.
Vậy thì lạ thật đáy.
Hình như kích thước không gian của Huyền Mặc hơi bị to quá rồi thì phải.
Bởi vì Huyền Mặc được đeo trên tai trái của Tô Vân Thiều nên nó không nhìn thấy cái liếc mắt hỏi ngam của cô, nhưng chỉ cần xem động tác của Diêm Vương là nó đã có thể đoán được sơ sơ rồi, thế là nó lập tức la lớn: "Cô không tin hả?"
"Không phải là tôi không tin." Tô Vân Thiều sợ Huyền Mặc tức giận nên lập tức giải thích: "Là do hai người bọn tôi không biết cậu lại mạnh đến thế."
Não bộ Huyền Mặc tự động chuyển câu nói này thành lời tán dương, trong lòng thấy khoái lắm nhưng vẫn phải giả vờ khiêm tốn một chút.
"Cũng bình thường thôi, chỉ mạnh hơn máy loại thần khí khác có chút xíu hà."
Tô Vân Thiều: "..."
Diêm Vương: "..."
Khen xã giao thôi mà cậu cũng tưởng là thật hả.
Với cái tính kiệt sỉ đến độ giúp vua người cá mở cửa kho tàng mà cũng đòi hối lộ của Huyền Mặc thì chuyện nó tự chủ động đứng ra giúp đỡ, còn không đòi trả công thì dù có bắt Tô Vân Thiều khen nó thêm vài câu nữa cũng không thành vấn đề.
"Thú thật với cậu là tôi chưa từng gặp một không gian chứa đồ nào to như cậu cả, cậu chính là sự tồn tại có một không hai trên đời này, những không gian chứa đồ và thần khí khác không có cửa để so sánh với cậu."
"Ha ha ha..." Huyền Mặc vô cùng vui vẻ: "Khen hay lắm, khen thêm nữa đi."
Nó vui, nhưng bút Phán Quan thì không: "So với các không gian chứa đồ khác thì nó đúng là trùm rồi, nhưng mắc mớ gì cô lại lôi các thần khí khác vào chứ?"
Tô Vân Thiều: "..." À thì ra đây chính là cảm giác hậu cung nhà mình bị cháy sao? Không biết Hoàng đế ngày xưa đã làm gì khi đối mặt với máy phi tần tối ngày ghen tuông nhỉ?
Cả cuộc đời Vân đế đã hiến dâng cho Vân Quốc, cô ấy là một kẻ cuồng công việc, không hề có chút hứng thú nào với chuyện nam nữ, mỗi lần cô ấy bị máy đại thần hối thúc chuyện cưới xin thì toàn nhờ mấy yêu quái sau khi hóa hình thì trông khá là giống mình đi thay cho qua chuyện.
Dù là Vân đế hay là Tô Vân Thiều ở kiếp trước thì các yêu quái và Quỷ sai của cô đều có quan hệ rất tốt với nhau, cho nên cô chưa từng trải qua tình huống hậu cung nhà mình bị cháy cả.
"Chẳng phải cậu là thần khí thời thượng cổ hay sao chứ? Có thêm chữ "thượng cổ" là đã khác biệt một trời một vực với các thần khí bình thường rồi." Tô Vân Thiều nói dối không chớp mắt, vừa dứt lời thì nhận được một "like" từ Diêm Vương ngay và luôn.
Bút Phán Quan: "..." Nó có cảm giác hình như Tô Vân Thiều đang lừa dối nó, nhưng mà nó lại không có chứng cứ, tức quá đi mắt.
Diêm Vương ngoài mặt thì khen vợ, trong lòng lại lập tức đề cao cảnh giác.
Hôm nay vợ mình có thể lừa bút Phán Quan như thế, nói không chừng hôm sau cũng sẽ dùng cách này để lừa mình, mình nhất định phải nhớ kỹ điều này mới được!
Huyền Mặc vẫn còn đang chờ được khen, nhưng mà Tô Vân Thiều không biết phải khen người khác như thế nào, trong khi cô đang vắt hết óc để suy nghĩ thì Bách Hiểu Thử đã nhảy sang: "Anh trai Huyền Mặc lợi hại lắm nhé. Lúc trước không gian của tôi chỉ có mười mét vuông, vừa ăn bảo bối mà anh trai cho thì không gian của tôi tức khắc lớn hơn quá trời luôn, anh trai siêu xịn xò, tôi chỉ muốn đi theo anh trai suốt đời thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận