Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 721:

Chương 721:Chương 721:
Chương 721:
Vợ quản lý thôn: "Một đời của phụ nữ quan trọng nhất là trinh tiết, Thiện Nhi chết thê thảm, bẩn thỉu như vậy, con bé cũng vì thanh danh của chính mình mà nhảy giếng, chúng ta nên thành toàn cho con bé, không cần nhắc lại nữa. Nếu như con bé ở trên trời có linh, chắc chắn cũng không muốn lại bị người ta đem ra làm chủ đề đàm tiếu."
Thiện Nhi là người Thiết Đản yêu thầm trong lòng suốt mười lăm năm, biết được cô đã trải qua cảnh bi thảm như vậy, Thiết Đản càng thêm đau lòng hơn, cậu ta càng hận tên khốn kia đã làm tổn thương cô ấy, muốn giúp cô ấy báo thù mà mọi người cũng sẽ không cảm thấy Thiện Nhi dơ bản.
"Khi nào thì đối phương trở lại?"
Nghe đến lời này, lại thấy ánh mắt hung ác của Thiết Đản tức giận đến mức muốn giết người, cả nhà quản lý thôn liền biết cậu ta muốn làm gì.
Con gái và chị gái gặp phải loại chuyện này, muốn nói bọn họ không tức giận là chuyện không thể, chỉ là kiến không lay được voi, đành phải cắn răng nuốt máu cam chịu.
Hiện tại xuất hiện một tia hy vọng báo thù như vậy, bọn họ cũng không cần phải mạo hiểm, nỗi oán hận và hy vọng báo thù lại nổi lên trong lòng. Quản lý thôn: "Qua hai tháng nữa, trời nóng thì cả nhà bọn họ sẽ tới đây tránh nóng, cũng là dịp kiểm tra sổ sách mỗi năm một lần."
Vợ quản lý thôn: “Từ khi xảy ra chuyện chủ nhân tiền nhiệm bị giết, nhà họ đã mời một đạo sĩ, Cổ của cậu có đối phó được đạo sĩ không?”
Thiết Đản cũng không chắc chắn, thực lực của cậu ta quả thật trò giỏi hơn thầy, còn lợi hại hơn người sư phụ dạy mình, nhưng cậu ta cũng không biết nếu so với những người khác thì thực lực của mình thế nào, nhất là từ trước đến giờ cậu ta cũng chưa từng tiếp xúc qua với đạo sĩ.
"Tôi không tin mấy người, vị vậy trước hết sẽ đặt Cổ ở chỗ mấy người, chỉ cần mấy người dám phản bội tôi, tôi sẽ lập tức làm cho mấy người sống không bằng chết."
Uy hiếp xong, Thiết Đản vội vàng rời di.
Thời gian hai tháng nghe có vẻ rất dài, nhưng để tra tấn và giết người đán ông kia dưới sự bảo vệ của đạo sĩ cũng không phải là chuyện dễ dàng, cậu ta không thể lãng phí từng giây từng phút nào.
Thiết Đản đi rồi, cổ trùng trong cơ thể của cả nhà quản lý thôn đã ổn định lại, không còn đau đớn nữa, cả ba người ngồi dưới đất thở hỗn hen.
Quản lý thôn do dự hỏi: "Thực sự muốn làm như vậy sao?" Người vợ ôm đứa con trai đầu đầy mồ hôi lạnh, lòng đau như cắt: "Nếu không thì sao? Thiện Nhi đã chết, tôi phải bảo vệ Lương Nhị, mặc kệ phải dùng biện pháp gì!"
Cũng giống như người cha háo sắc kia, đứa con trai khôi ngô háo sắc này nam nữ đều ăn, chay mặn không kiêng, sau Thiện Nhi đã coi trọng người em trai Lương Nhi còn xuất sắc hơn cả chị gái.
Vợ chồng quản lý thôn bề bộn nhiều việc, Lương Nhi khi còn nhỏ phần lớn là do chị gái Thiện Nhi dẫn theo.
Thời điểm xảy ra bi kịch, Lương Nhi còn rất nhỏ, tên háo sắc kia buộc tất cả người trong thôn tập trung lại đây cùng nhau xem, Lương Nhi cũng bị mang đến. Ngay lúc đó Lương Nhi đã bị mẹ che kín hai mắt, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết là chị gái đã khóc lóc gào thét rất thảm thiết, một mực cau xin người trong thôn cứu mình.
Nhưng cho đến cuối cùng, những người trong thôn ngày thường được chị ấy trợ giúp đều không một ai vươn tay giúp đỡ.
Hiện tại, Lương Nhi đã đến tuổi xem mắt, có rất nhiều chuyện không người dạy cũng sẽ biết.
Cậu ta biết mình rất đẹp trai, cũng biết mình rất giống chị gái.
Mỗi lần ra cửa gặp được người trong thôn, những người đó đều sẽ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cậu ta, chờ cậu ta nhìn lại thì ánh mắt của họ lại lảng tránh đi. Lương Nhi biết ánh mắt mà bọn họ nhìn cậu ta và chị gái là có ý gì, họ luôn cảm thấy hai chị em họ đều do bẩn, nhưng bọn họ chưa từng nghĩ tới hai người họ cũng không phải trời sinh do ban mà chỉ là bộ dạng đẹp hơn người khác một chút, nên mới bị cầm thú de mắt tới mà thôi.
Chẳng lẽ trời sinh đẹp mắt là có tội sao?
Nói tới đây, ông lão chân thành khuyên nhủ Tô Vân Thiều: "Cô bé, ông biết diện mạo của cháu ở bên ngoài cũng được coi là rất ưu nhìn, phải cần thận đó!"
"Ông yên tâm đi." Tô Vân Thiều tươi cười rất ôn nhu, lời nói ra lại đầy hung ác "Dám có suy nghĩ lệch lạc mà động đến cháu thì sẽ phải xuống địa ngục."
Mặc kệ là bị cô đưa xuống địa ngục, hay là bị Diêm Vương kéo đi, thì danh phận khách quen cố định trong một trăm năm của địa ngục tầng mười tám, không có cửa chạy được.
Ông lão: "... Cũng không cần phải hung tàn như vậy đâu."
Về điểm này, Tô Vân Thiều đã đề cao nguyên tắc thà giết nhằm còn hơn bỏ qua: "Có một số việc không thể dễ dàng buông tay chỉ vì người mà đối phương có suy nghĩ bậy bạ có đủ năng lực tự bảo vệ, mà không có thành hiện được đã dễ dàng buông tha. Việc này chỉ khiến đối phương rút ra kinh nghiệm trong việc thất bại trước đó mà đi hại một cô gái vô tội tiếp theo."
Cô biết thuật pháp của Huyền môn lại có thân thủ còn có thể tránh được. Nhưng nếu đổi thành Tô Y Y hay Triệu Tình Họa thì cả hai đều không biết gì hết, gặp phải loại chuyện này sẽ tuyệt vọng đến mức nào? Bất kể có thực hiện được hay không, giấc mộng lúc nửa đêm cùng với nửa đời sau đều sẽ bị bao phủ trong bóng tối.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận