Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 903:

Chương 903:Chương 903:
Chuong 903:
Nu cười trên mặt Phương Thiên Tứ hơi cứng lại.
Tô Vân Thiều tiếp tục nỗ lực: "Chú còn dùng miệng lưỡi lừa gạt giám đốc Diêu một trăm vạn tệ, nhưng trận pháp lại chẳng có chút hữu dụng nào, còn làm cho ông ay mỗi ngày đều tốn tiền. Sao đây, chú thấy chỗ dựa sau lưng mình đủ lớn mạnh rồi, nên gặp ai cũng có thể lừa sao hả Huệ Dân đại sư?"
Phương Thiên Tứ lại nở nụ cười thân thiện: "eu là đồng nghiệp cả, làm việc nên để lại cho người ta một đường lui, ngày sau gặp lại cũng dễ nói chuyện, đúng không?" T6 Van Thieu lan dau tien nghe thấy kẻ lừa đảo và người trong Huyền môn là đồng nghiệp, bị chọc giận tới bực cười, cô lấy mấy lá bùa từ trong túi ra,"Mẹ à, hôm qua mẹ mới được chơi bùa sét, bùa lửa và bùa gọi lốc xoáy thôi, hôm nay mẹ thử dùng bùa ngứa, bùa cười và bùa gây đau xem."
Mẹ Tô vừa nghe tên đã biết mấy lá bùa này có tác dụng gì, vội xăn ống tay áo bước lên.
"Tôi cũng không biết mọi người đang nghĩ gì, nhưng cậu nên thành thật phối hợp với mọi người để tiết kiệm thời gian, làm sao cứ phải khăng khăng chống đối chứ? Thôi, trước tiên tôi cứ cùng bùa cười và bùa ngứa đi, cho cậu được vui vẻ gấp đôi, nhân buổi tối cuối cùng cho cậu hưởng niềm vui cuối cùng."
Bùa cười và bùa ngứa cùng được sử dụng, Phương Thiên Tứ chỉ cảm thấy da thịt toàn thân đều đang bị người ta dùng lông chim nhẹ nhàng mà gãi, gãi cả vào trong tim phổi của ông ta, cùng lúc đó, trong lòng ông ta nổi lên một cảm giác vô cùng vui sướng vô cùng mạnh mẽ ập tới như sóng thần.
"Ha ha ha ha ngứa quá, loại bùa chú của cô là thứ quái quỷ gì thế ha ha ha, trên đời này sao lại có loại đạo sĩ như cô chứ ha ha ha...”
Phương Thiên Tứ vừa chửi mắng Tô Vân Thiều vừa cười vừa gãi ngứa, khi ông ta khom lưng gãi ngứa, một hòn đá nhỏ từ trên người ông ta rơi xuống.
Vừa rồi Mã Cảnh Huy đã cướp đoạt sạch sẽ, vậy mà không biết ông ta giấu hòn đá này ở chỗ nào.
Mã Cảnh Huy nhặt lên đưa cho Tô Vân Thiều, Tô Vân Thiều nhận lấy để xem xét, cô phát hiện ra trên hòn đá này có khắc một ảo trận, đây hẳn là thứ đã giúp Phương Thiên Tứ có được vỏ bọc giống với Phương Hữu Đức.
Phương Thiên Tứ cười liên tục trong ba phút thì không còn sức lực, ông ta nằm liệt trên mặt đất như một con tôm chân mềm, suýt chút đã vặn người mình thành một cái bánh quai chèo.
“Tôi nói tôi nói ha ha, ngứa quá, cô muốn biết cái gì tôi đều nói ha ha a ha, tha cho tôi đi mà ha ha ha...”
"Phối hợp ngay từ đầu có phải tốt rồi không?" Mẹ Tô tiếc nuối nhìn lá bùa đau đớn còn chưa được dùng, vẫn còn nằm trong tay mình, rồi bà lập tức xé bùa cười và bùa ngứa xuống, rồi lắc lắc lá bùa trong tay để đe doa Phương Thiên Tứ.
"Nói đi, cậu tên là gì, vì sao lại muốn mở thẩm mỹ viện này, cậu nói hết tiền căn hậu quả cho rõ ràng minh bạch. Nếu cậu không nói rõ, chắc cũng tự biết hậu quả là gì rồi chứ?"
Phương Thiên Tứ vất vả lắm mới thoát ra khỏi địa ngục vừa ngứa vừa buôn cười vô cùng đau khổ kia, làm sao còn dám để mình chịu tra tắn như vậy nữa? Ông ta lập tức gật đầu như giã tỏi.
"Tôi tên là Bàng Nội, nhưng thâm mỹ viện này không phải do tôi mở ra, là sư huynh của tôi - Tào Kỳ mở ra."
Vừa nghe thấy tên Tào Kỳ, Tô Vân Thiều liền biết chuyện này chắc chắn có liên quan tới Cố Trạch, cô thầm nghĩ: Quả nhiên là như thế!
Có lẽ là cảm thấy mình không phải người mở thẩm mỹ viện, sẽ không bị truy cứu trách nhiệm, Bàng Nội nhún vai: "Mở thẳm mỹ thì nhất định là vì để kiếm tiền, cái này còn phải hỏi nữa sao?"
Tô Vân Thiều đợi một lúc cũng không thấy anh ta nói tiếp, cô nhíu mày hỏi: "Hết rồi sao?"
Trên khuôn mặt trắng trẻo mập mạp của Bàng Nội lộ ra nụ cười gian xảo,"Thảm mỹ viện là do sư huynh tôi mở, tôi chỉ thi thoảng ghé qua giúp ông ta quan sát một chút, cũng chẳng biết được nhiều chuyện lắm, cô muốn biết cái gì đây?"
"Thế à." Tính tình nóng nảy của Mã Cảnh Huy lại bạo phát!
Cho dù anh ta mới đảm nhiệm chức vụ quỷ sai này chưa được một ngày, nhưng ai bảo anh ta là người hay bênh vực người nhà chứ? Cho nên Mã Cảnh Huy không chịu được chuyện có người dám đứng trước mặt mình mà lửa dối, che giấu Tô Vân Thiều.
"Đại nhân, tôi cảm thấy thằng nhãi này cần phải dạy dỗ lại một chút, phải khắc sâu hơn cả bài học cô đã cho tôi"
Bàng N6i???
Kỳ thật ông ta rất sợ hãi mấy là bùa ngứa bùa cười linh tinh kia, nhưng ông ta cũng không thể vì thế mà tuỳ tiện bán đứng Tào Kỳ được, con ngươi của ông ta di chuyển liên tục, suy nghĩ xem nên nói như thế nào mới tránh bị trừng phạt.
Cũng bởi vì ông ta nghe tin Tập Tú Lệ mang thai nên mới sốt ruột tới đây, không có mang theo những thứ tốt mà Tào Kỳ cho, nếu không làm sao ông ta có thể bị một con nhãi ranh nhốt ở chỗ này được chứ?
Mẹ Tô thực sự không hiểu tại sao lại có một số người cứ thích chịu khổ, không chịu thành thật mà hợp tác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận