Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1013:

Chương 1013:Chương 1013:
Chuong 1013:
Con trai của Lương Chí liếc nhìn em gái mình, không chút giữ thể diện cho cô ta mà bóc trần sự thật: "Nếu không phải lúc còn trẻ mày quan hệ với đàn ông ở bên ngoài, còn bị người ta làm cho mang thai, còn cho rằng bản thân đang ở bên ngoài học tập sẽ không ai biết. Mày ở đây giả vờ làm gái còn trinh thì sẽ tìm được một người đàn ông cần mày sao?"
"Anh!" Con gái của Lương Chí có tính tình nóng nảy, cho dù bản thân bị bóc phốt trước mặt những người thân đã biết rõ ngọn ngành thì mặt mũi cũng không còn. Cô ta lập tức lao vào tát anh trai mình một bạt tay. Tiếng bạt tay vừa giòn tan vừa vang dội, dọa Đào Yêu cả kinh mà trợn tròn hai mắt, cậu ta vô cùng tán đồng với hành động này.
Cô gái làm tốt lắm! Đánh hay lắm, vừa nãy cậu ta đã muốn đánh anh ta rồi!
Từ trong lời nói và hành vi ban nãy của con trai Lương Chí liền có thể nhìn ra đối phương là kẻ gia trưởng, hơn nữa còn đặc biệt không tôn trọng phụ nữ.
Cái tát này của em gái đánh gã lệch cả mặt, trên da mặt vẫn còn cảm giác nóng rát đau đớn, đầu lưỡi bên nửa mặt đó vẫn còn chút cảm giác tê tê. Gã bỗng đứng phắt dậy, túm lấy tóc em gái đập mạnh xuống mặt bàn.
"Choang ——" một tiếng, mấy cái cốc tráng men dùng de đựng nước đặt trên bàn va vào nhau vang lên những tiếng loảng xoảng.
"A a a, mày điên rồi sao!" Da đầu của con gái Lương Chí bị tum đến phát đau, cô ta vội vàng túm lấy tay anh trai không cho gã tiếp tục giật tóc của mình nữa. Một chân dùng sức chống đỡ trên mặt đất, một cái chân khác điên cuồng đá vào chân của anh trai.
Nhưng tư thế hiện tại của cô ta lại bị khom lưng ghì mạnh trên bàn, lại thấp hơn anh trai một chút. Ở góc và chiều cao này mà nói, lúc đá cũng không mạnh lắm, cho dù có đá thế nào cũng không thể phát huy được bao nhiêu sức lực. Cuối cùng chỉ có thể bị anh trai đè chặt, điên cuồng dùng sức đập đầu cô ta xuống bàn.
"Không phải mày giỏi lắm sao? Còn dám đánh ông đây nữa chứ!”
Trên khuôn mặt kia đều là dáng vẻ hung tợn, giờ phút này gã đối xử với em gái mình không khác gì đối xử với kẻ thù. Hoàn toàn mặc kệ em gái vẫn đang đá chân mình, tay vẫn tiếp tục nắm tóc đập đầu cô ta xuống, chưa đập được vài cái đã khiến trán cô ta chảy máu.
Nhìn thấy máu, Lương Chí chạy nhanh đi kéo con trai ra: "Đập một chút thôi là đủ rồi, nếu còn đánh tiếp nữa thì mày sẽ đánh em mày thành kẻ tàn tật mất!"
Vợ Lương Chí cũng chạy tới đánh cánh tay đang túm tóc em gái kia: "Đừng đánh nữa, đây là em gái ruột của mày đấy, nào có người anh nào đánh em gái như mày?"
Sau khi đánh mấy cái, con trai Lương Chí cũng đã bớt giận, gã cũng không nghĩ sẽ thật sự đánh chết em gái. Nhìn thấy trán em gái đã bằm dập chảy máu, gã mới thuận thế buông tay ra, chỉ là nét mặt dữ tợn kia vẫn còn, ánh mắt nhìn em gái quả thật rất tàn ác.
“Tao cảnh cáo mày sau này bớt chọc giận tao đi, nếu còn dám đụng đến một đầu ngón tay của tao, thì gặp mày lần nào tao sẽ đánh mày lần đấy!"
"Đánh cái rắm!" Lương Chí đánh một cái vào sau đầu con trai, sau đó lại nhổ vào mặt gã một ngụm nước bọt: "Mày bảo ai là ông đây hả?" Lai con gap lan nao thi danh lan đấy, nói ở đây là để uy hiếp ai đây?
Con trai Lương Chí không kịp phòng bị mà bị đánh một cái, cả người gã ngây ngốc, đợi đến lúc có phản ứng lại thì mới biết bản thân đã bị cha ruột đánh, cơ mặt liền văn vẹo, không dám đánh cũng không dám cãi lại.
Đào Yêu luôn cảm thấy thằng nhãi này ngoài miệng thì không nói gì, nhưng trong lòng khẳng định đang chửi rủa cha của gã máy câu đại loại như sao không chết sớm hơn một chút.
Mà lúc này, con gái Lương Chí được mẹ cô ta ôm vào lòng, máu từ trên trán chảy xuống mắt, cơn đau đớn khiến mắt cô ta không thể mở nỗi.
Tuy bị đánh thành như vậy, nhưng cô ta không he sợ hãi, hơn nữa còn dùng ánh mắt khiêu khích mà nhìn lại anh trai: "Từ nhỏ đến lớn mày đánh tao còn ít sao. Chỉ bị thương một chút thế này, không gãy tay gãy chân, không bị đánh đến mức chấn thương sọ não thì mày nghĩ rằng tao sẽ sợ mày hay sao?”
"Được rồi!" Vợ Lương Chí cũng dạy dỗ con gái, bà ta tức giận nói: "Biết tính tình anh mày hung bạo, đã vậy còn không nghe theo, cứ muốn cố ý đi chọc tức nó, đây không phải là tự mày chuốc khổ hay sao?"
"Mẹ!" Con gái Lương Chí khó tin: "Là anh ta nói con trước, cũng là anh ta đánh vỡ đầu con. Mẹ, mẹ không đứng về phía con, mà còn nói giúp cho anh ta nữa?!"
Vợ Lương Chí: "Là mẹ đang nói lý, cho dù nó có nói mày, thì mày cũng nói lại nó rồi còn gì, hà tất gì còn đánh nó nữa?”
Làm gì có người đàn ông nào lại không để bụng khi bị người khác bạt tay?
Nhưng những lời lọt vào tai con gái Lương Chí lại biến thành ai bảo mày bạt tay nó làm gì? Bị đánh cũng đáng đời.
Cô ta lập tức cảm thấy cái nhà này không có lấy một vị trí nhỏ cho riêng mình. Cứ tiếp tục ở lại nói không chừng sẽ bị bọn họ liên hợp lại mà trút giận hoặc đánh chết. Cô ta đẩy mẹ mình ra, đầu cũng không ngoanh lại mà chạy ra khỏi nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận