Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 175:

Chương 175:Chương 175:
Chương 175:
Nhìn từ bên ngoài, đây là một trận pháp Âm Dương Thái Cực giả được hình thành bằng cách hấp thụ âm khí vào ban đêm và dương khí của công nhân làm việc tại công trường.
Nhìn vào bên trong trận pháp có thể nhìn ra bên dưới trận pháp Âm Dương Thái Cực giả đang trần áp một thứ nào đó, cụ thể là cái gì đã bị người bày trận ngăn chặn, tạm thời nhìn không ra thứ bên trong trận pháp.
Trận pháp Âm Dương Thái Cực chân chính được dùng để trấn áp tà ma, lợi dụng dương khí cực thịnh của ban ngày và âm khí cực thịnh của ban đêm để chuyển hóa bổ trợ cho nhau, âm dương cân bằng, sinh sôi không ngừng, trận pháp không bị phá hủy, tà ma sẽ không thể thoát ra ngoài.
Trận pháp này không cần mượn dùng lực từ bên ngoài, càng không cần lợi dụng người sống.
Đầu tiên Tô Vân Thiều đã bóc lớp đất trên bề mặt để kiểm tra các công cụ được sử dụng ở các góc của trận pháp, sau đó xem xét vị trí của mắt trận.
Có lẽ là do có ít công nhân nữ cho nên không hấp thụ được âm khí, thành ra trận pháp này chỉ hoạt động vào ban đêm.
Người thiết lập trận pháp này đã học theo trận pháp Âm Dương Thái Cực chân chính, dùng một chút ít da lông bên ngoài mà sắp xếp nó thành tứ bất tượng.
"Chủ nhân?" Nguyễn Mai ở bên ngoài trận pháp nhỏ giọng kêu.
Dưới tác dụng của bùa an thân, người và quỷ đều không nhìn thấy Tô Vân Thiều.
Trước đó, Nguyễn Mai có thể phán đoán ra vị trí của Tô Vân Thiều dựa trên dấu chân và động tĩnh của bùn đất, nhưng bây giờ bùn đất không có chuyển động, Nguyễn Mai đã bắt đầu lo lắng.
"Tôi không sao." Tô Vân Thiều chỉ trả lời một câu lại tiếp tục đào đất, lộ ra đồ vật được chôn ở mắt trận, một la bàn Thái Cực Bát Quái tương đối mới được bọc trong giấy bùa.
Khi trình độ của người phá trận và người bày trận không chênh lệch quá nhiều, họ cần tuân theo các bước cụ thể để từng bước phá trận, không thể có bất cứ sai Sót gì.
Khi tu vi của hai người này có sự chênh lệch quá lớn, Tô Vân Thiều thích nhất là dùng bạo lực để phá vỡ trận pháp, điều này đơn giản và rất hiệu quả.
Trong một căn hộ ở thành phố Y.
"Ọc ——”" Người đàn ông trung niên đang ngồi khoanh chân trên mặt đất đã phun ra một ngụm máu lớn, ông ta không rảnh để lau vết máu, chỉ vội vàng bắm ngón tay, sau đó hét lớn: "Có người phá trận Âm Dương Thái Cực của mình? Không thể nào!" Nhưng đây rõ ràng là dấu hiệu của việc bị phản phệ.
Sắc mặt của người đàn ông trung niên trở nên tái nhợt, bắm đốt ngón tay vài lần đều có cùng một kết quả, liền trầm mặt gọi điện thoại: "Rốt cuộc ông đã đắc tội với ai?"
Vương tổng nói thầm ở trong lòng: Trong chuyện làm ăn, đắc tội rất nhiều người, làm sao mà ông ta biết được?
"Không có."
“Trận pháp an bài cho ông đã bị phá rồi, nhất định là ông đã đắc tội với cao nhân, chuyện này tôi không nhúng tay nữa.” Người đàn ông trung niên nói xong liền cúp điện thoại và chặn cuộc gọi từ Vương tổng. Nếu đối phương có thể phá trận pháp của ông ta, ít nhất cũng có tu vi tương đương với ông ta, ông ta không cần đấu pháp cùng người khác chỉ vì kiếm tiền, làm lưỡng bại câu thương, ảnh hưởng đến đại hội tỉ thí trong huyền môn.
Khi Vương tổng gọi lại thì phát hiện mình đã bị chặn, ông ta tức giận đập nát điện thoại, sau đó còn giậm chân vài cái lên chiếc điện thoại.
"Cam tiền của ông nhiều như vậy, thực ra chỉ là một cái gối thêu hoa cầu kỳ không dùng được mà thôi! Lúc này mới sống yên ổn được may ngày chứ?"
Vương tổng cảm thấy đau đầu nhức óc, vị đạo sĩ kia bỏ ngang giữa chừng không làm nữa, ông ta phải nghĩ cách đi mời một người khác, mau chốt là ông ta không thể lấy lại được số tiền mà ông ta đã bỏ ral
Ông ta đổi một cái điện thoại di động mới, ủy khuất mà nói: "Vợ ơi, đại sư bỏ chạy rồi..."
Công trường.
Trận pháp mới vừa bị phá vỡ, một luồng oán khí dày đặc đã chui ra từ dưới nền đất, trong nháy mắt đã bao vây Tô Vân Thiều đang đứng ở mắt trận.
Khi người sống bị oán khí lây nhiễm, dễ dàng ảnh hưởng đến thần trí, nhẹ thì cãi nhau với người khác để trút những ân oán tích tụ trong cuộc sống hàng ngày, nặng thì vung tay đánh nhau, gia đình sứt mẻ, ầm ï đến tan nát, nghiêm trọng hơn thì đánh nhau đến mức mắt mạng.
Công trường có hàng trăm người và xung quanh đây còn có các khu dân cư, trung tâm mua sắm, tàu điện ngầm, ... số lượng dân cư sinh sống cực kỳ nhiều, tuyệt đối không thể để oán khí tản ra khắp noril
Tô Vân Thiều vẽ bùa trong không khí, nhanh chóng dùng mười tám lá bùa trấn áp oán khí tạo thành một trận pháp, một lần nữa áp chế oán khí đang tỏa ra từ xung quanh, lúc này cô mới có thể thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Để vẽ bùa trấn áp cần rất nhiều nguyên khí, cô vẽ một hơi mười tám lá bùa, sau đó lại dùng nguyên khí để tạo thành trận pháp, cảm giác thiếu hụt nguyên khí thật không dễ chịu.
Cũng may đã trấn áp được oán khí.
Oán khí nặng như vậy, khó trách công trường này luôn xảy ra tai nạn, nhưng từ đâu ra mà có nhiều oán khí như vậy?
Làm xong tất cả mọi thứ, Tô Vân Thiều mang theo chiến lợi phẩm, kêu Tần Giản, Bách Tinh Thần và Nguyễn Mai rời khỏi nơi này.
Sau khi lên xe taxi, sợ rằng sẽ dọa đến tài xế lái xe cho nên ba người cũng chưa từng nói chuyện.
Trở về căn hộ, Tô Vân Thiều ném Thái Cực Bát Quái bàn lên bàn cà phê, thấy Tần Giản tò mò muốn chạm vào nó, cô vội vàng ngăn cậu ta lại rồi nói: "Đừng chạm vào nó, nhìn xem là được rồi."
Cái giọng điệu quen thuộc này, vừa nghe đã biết thứ này có vấn đề!
Tần Giản vội vàng rút tay về.
Bách Tinh Thần thăm dò quan sát hỏi: "Đây là cái gì? Vừa có Thái Cực vừa có Bát Quái."
Bạn cần đăng nhập để bình luận