Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 364:

Chương 364:Chương 364:
Chương 364:
"Tạm thời chị không thấy có vấn đề gì."
"Sao lại không có vấn đề gì được chứ?" Tô YY không tin ma quỷ, cô ấy nói thẳng ra,"Chị xem đi, dì Hồng đưa cho chị vòng tay mượn vận may, Trác Kinh Luân lại mượn vận may của người khác, đến khuôn mặt cũng thay đổi rồi, sao lại không có vấn đề gì được cơ chứ?”
Đến nay, các bạn nhỏ chỉ biết vòng tay huyết ngọc mà dì Hồng đưa cho Tô Vân Thiều là vòng tay mượn vận may, chứ không ai biết chiếc vòng đó là dùng để mượn mạng, bao gồm cả Tô YY
"Không phát hiện ra vấn đề gì, không phải là vấn đề lớn nhất sao?" Tô Vân Thiều cười nói.
Tô Y Y chợt hiểu ra: "... Cho nên, có người nào đó đã giúp anh ta xóa hết dấu vết rồi? Là dì Hồng ư 2? Nhưng sao em lại cảm thấy bà ta không thể nào có bản lĩnh lớn như thể nhỉ?
Người trong Huyền môn tu luyện nguyên khí, cho dù là tu luyện phù trận, hay là khống chế yêu ma như Phương Hữu Đức, cho dù tu luyện bao nhiêu thì trên người cũng tràn đầy nguyên khi, nhưng trên người dì Hồng lại không có.
Bởi vậy Tô Vân Thiều cũng không nghĩ rằng người đó sẽ là dì Hồng,"Là người đứng sau lưng bà ta làm." He thống đã có một câu muốn hỏi từ lâu rồi, nhân lúc tìm được cơ hội nó vội giục Tô Y Y hỏi giúp mình: 【 Mau mau mau, ký chủ mau giúp tôi giải quyết nghỉ ngờ trong lòng đi! ]
Vừa hay vấn đề mà hệ thống muốn hỏi cũng chính là vấn đề mà Tô Y Y muốn hỏi, cô ấy không chan chờ nữa liền hỏi: "Chị, nếu như bản thân dì Hồng có cách để mượn vận may và mượn mạng, vì sao không tự mình đi làm?”
Huống chi là,"Mẹ tin tưởng dì Hồng như vậy, đối với dì Hồng không có chút phòng bị, không phải là ứng cử viên mượn vận may tốt nhất sao?"
"Có hai nguyên nhân." Tô Vân Thiều giờ hai ngón tay lên, cô gập ngón tay đầu tiên xuống,"Thứ nhất, mượn vận có điều kiện riêng, người mượn vận cần đem một món đồ trang sức mà mình hay đeo cho bị người mượn vận, nhưng hiệu quả mà mượn vận may đem lại chậm, mượn càng sớm, người khác càng không thể nhìn ra vấn đề gì."
Thật không may, lúc dì Hồng còn nhỏ, anh trai bà ta thích ăn trộm, cha bà ta thì mê cờ bạc, gia cảnh nghèo khó, đến manh áo cẩn thận cũng chẳng có nỗi, sao lại có thể giữ được món trang sức nào như vậy được.
"Mẹ là người ngốc có phúc của ngốc, vận may của bà ấy rất tốt, vận may của ba cũng tốt, tình cảm vợ chồng họ gắn bó, chung sống hoà thuận với nhau, nếu năm đó dì Hồng thực sự tặng mẹ trang sức mượn vận may, cũng có thể bị rơi hay bị trộm mất. Mà trang sức mượn vận yêu cầu phải luôn đeo bên người mới có hiệu lực, bị người khác đoạt mắt thì hiệu quả cũng mắt theo."
Tô Y Y chỉ cần nghĩ đến cảnh dì Hồng trăm phương nghìn kế làm ra một món trang sức đưa cho mẹ Tô, kết quả bị mẹ Tô đánh rơi hay bị người khác trộm mắt, rồi bà ấy đau khổ vô cùng mà chạy tới khóc lóc xin lỗi dì Hồng, rõ là dì Hồng đã tức đến mức muốn hộc máu nhưng vẫn phải nhẫn nhịn để dỗ dành mẹ Tô, cô ấy lại không nhịn được cười.
Còn hệ thống đã cười lăn trên mặt đất, Tô Y Y cũng cười ngã ca vào trong lòng Tô Vân Thiều, sáu quỷ một yêu vốn đang đau lòng vì ba con quỷ học bá sắp phải rời đi, nghe được những lời này cũng cười đến mức ngã lăn ngã bò.
Nữ quỷ: "Cô ngốc khắc chế trà xanh hả ha ha ha..."
Nam quỷ đeo kính: "Cứ để cho bà ta bày mưu tính kế, nếu gặp tôi thì còn lâu mới để mình bị thương gì."
Nam quỷ đầu đỉnh: "Nghĩ lại cũng thấy đáng thương cho dì Hồng, cả đời bà ta cũng chưa từng được đếm xỉa đến một lần nào.”
Nếu năm đó chuyện Tô Vân Thiều và Tô Y Y bị bế nhằm là do dì Hồng cố tình bày mưu, vậy thì ba ta da thanh cong ham hai me Tô một lần.
Chỉ là nếu về lâu dài, cuối cùng Tô Vân Thiều vẫn quay lại nhà họ Tô, mà mẹ Tô lại có được hai cô con gái tri kỷ, từ điểm này mà nói, hình như dì Hồng lại chưa từng hại mẹ Tô.
Tô Y Y lau nước mắt do cười quá đà,"Mẹ có nhiều trang sức như vậy, cho dù dì Hồng thật sự tặng mẹ một món trang sức mượn vận may, nhưng mỗi lần tham dự tiệc tùng gì đó đều cần những món trang khác nhau để phối với lễ phục khác nhau, hơn nữa ba còn tặng mẹ bao nhiêu là trang sức và nhẫn kim cương, bà ấy không thể ngày nào cũng chỉ đeo một món trang sức được." Tô Vân Thiều hơi kinh ngạc,"Nhưng ba mẹ vẫn luôn đeo miếng bùa ngọc và thẻ gỗ đào chị tặng mà.”
"Đó là bởi vì chị tự tay làm ra.” Tô Y Y đem những bài đăng khoe bùa ngọc, tượng ngọc, thẻ gỗ đào mà ba mẹ Tô đã đăng tròng vòng bạn bè cho cô xem,"Mỗi một lần ra ngoài họ đều đem ra khoe khoang với bạn bè, đây là họ đang thể hiện tình cảm một cách thầm lặng đấy."
Trong giới thượng lưu phần lớn con cháu sẽ bỏ tiền ra mua đồ tặng cho người lớn, chẳng có ai tự tay làm ra cả, cho dù có tự tay làm cũng chỉ là để thể hiện tắm lòng mà thôi, không thể nào làm đẹp được như đồ của Tô Vân Thiều được.
Ba mẹ Tô có được cô con gái như Tô Vân Thiều, chẳng lẽ lại không tự hào, không đem ra khoe khoang hay sao?
Ba Tô ngày nào cũng mặc âu phục, bùa ngọc được nhét trong áo sơmi, thẻ gỗ đào đeo trên tay cũng được tay áo sơmi che mắt, chẳng có gì ảnh hưởng cả.
Trong mấy tháng đổ lại đây, tất cả những bộ lễ phục kiểu phương Tây của mẹ Tô đều được đổi lại thành sườn xám, đó còn không phải vì để hợp với bùa ngọc và thẻ gỗ đào hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận