Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 217:

Chương 217:Chương 217:
Chuong 217:
Viên Viên hít nguyên một ngụm khí lạnh, không thật sự nuôi dưỡng còn suýt chút nữa đã bị bắt vào đồn cảnh sát, nếu thật sự nuôi lẽ nào sẽ phải ngồi tù mấy năm?
Nó không muốn Tô Vân Thiều phạm pháp và ngồi tù, nhưng cũng không muốn một mình ở lại đây chờ đợi cô quay về chỉ để đổi lại một lần gặp mặt ngắn ngủi.
Nhưng hình như hiện tại hầu như đã không còn biện pháp vẹn cả đôi đường nào khác?
Đôi mắt nhỏ của Viên Viên quay tít, lướt mắt nhìn một lượt tất cả mọi người, nó dùng cặp móng vuốt chống cằm: "Nếu ai có thể khiến tôi thành công đi vào thành phố, hơn nữa còn không khiến Vân Vân phạm pháp, vậy tôi sẽ cho người đó sờ, ngay cả ôm cũng được -"
Mọi người:!!I
AA A, cái này cúng là cám dỗ chết người mài
Các bạn nhỏ điên cuồng vắt não, Tô Vân Thiều lại không xem trọng: “Tớ cũng không bị điên."
Biết rõ tự ý nuôi dưỡng gấu trúc chính là phạm pháp, cô không thể biết phạm mà lại phạm pháp.
"Biện pháp thì vẫn có." Tần Giản quay lại hỏi Nhu Mễ có thể biến thành mèo nhỏ trà trộn vào thành phố không: "Nhu Mễ có thể dạy cho Viên Viên bản lĩnh biến đổi không?"
Viên Viên dùng ánh mắt chờ mong nhìn Nhu Mễ, đúng rồi, nếu nó có thể biến thành dáng vẻ của mèo, chẳng phải nó cũng có thể đi cùng Tô Vân Thiều vào thành phố rồi sao?
Nhu Mễ quyết đoán lắc đầu, đầu tiên không nhắc đến việc sẽ có thêm một con yêu quái đến tranh sủng với nó, mà hơn hết việc dạy cho Viên Viên bản lĩnh biến đổi là hoàn toàn không có khả năng.
"Cái này là khả năng tự nhiên của giống loài, vừa sinh ra đã biết, mà gấu trúc cũng không cùng một chủng loại với tôi."
Tư chất tự nhiên của giống loài nên hoàn hoàn không có biện pháp dạy được. Chỉ là..."Viên Viên, khả năng thiên phú của chủng tộc cậu là gì?"
Trong ánh mắt khát vọng lẫn chờ mong của tất cả mọi người, Viên Viên chậm rãi mở miệng: "Khả năng thiên phú của chủng tộc... Là cái gì?”
Đào Yêu ôm một quả đào lớn, cậu gặm một miếng nhỏ, trên tay cậu dính đầy nước đào. Cậu không khỏi lắc đầu: "Cậu rõ rằng là động vật bảo tồn cấp một sao lại không bằng một động vật cấp hai vậy?"
"Cấp một hay cấp hai đều là do loài người tự ý quyết định, cũng không phải là do tôi muốn biến thành cấp một!" Viên Viên thực sự rất tủi thân: "Tôi còn muốn biến thành động vật bình thường de có thể đi cùng Vân Vân vào thành phố nữa đó!"
Bách Tinh Thần đột nhiên nói một câu: "Cậu không thể biến thành hình người giống Đào Yêu sao?"
Thân thể nhỏ của Viên Viên cứng đờ lại: "Không được."
Nhu Mễ không vui mà lam bẩm: "Đã có quy luật "sau khi dựng nước thì không cho phép thành tỉnh',, bọn tôi mở được linh trí lại có thể nói chuyện, đã rất lợi hại rồi. Cậu đừng đem yêu quái trước khi dựng nước ra so sánh với bọn tót"
Câu nói này đã làm lộ ra một lượng tin tức vô cùng lớn. Viên Viên và Nhu Mễ là yêu thành tinh sau khi dựng nước, còn Đào Yêu đã thành tinh trước khi dựng nước rồi. Là yêu trước khi dựng nước sẽ lợi hại hơn yêu sau khi dựng nước, biểu hiện cụ thể ở việc: Có thể biến thành hình dáng con người.
Tô Y Y không hiểu liền hỏi: "Chị ơi, yêu muốn biến thành người rất khó sao?"
Nhu ME và Viên Viên đồng thanh đáp: "Khó."
Tô Vân Thiều giải thích cụ thể một chút cho mọi người cùng hiểu: "Trước khi dựng nước, chỉ cần linh khí đầy đủ và đợi thời cơ tới rồi vượt qua kiếp biến hình là có thể biến thành người. Nhưng sau khi dựng nước, linh khí không đủ, có vài con yêu quái có vận khí tốt, mới tìm được cơ hội từ trong lời nói của loài người hay còn gọi là "khẩu phong" để biến thành hình người."
"Muốn có được "khẩu phong" của loài người cũng không phải dễ dàng, hiện tại là xã hội tin tưởng vào khoa học kĩ thuật, những người tin vào việc yêu quái tồn tại vốn dĩ rất ít, càng không dễ gặp được người biết nói "ngươi cũng thật giống người". Hơn nữa nếu yêu quái biến hình dựa vào "khẩu phong”, vậy nó sẽ có quan hệ nhân quả với loài người."
Gặp được người tốt còn đỡ, nếu vận khí không tốt gặp phải người xấu, bị nhân quả ép buộc làm chuyện xấu hủy hoại cả việc tu hành, vậy còn không bằng không biến thành người.
"Vậy "khẩu phong" chính là câu nói "ngươi thật giống người" đúng không?" Không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, câu nói này rõ ràng chẳng có gì khó hiểu nhưng Bách Tinh Thần vẫn hỏi thêm một lần nữa.
Tô Vân Thiều vẫn trả lời: "Nói đúng ra chỉ cần nói "giống người" là được rồi. Làm sao thế?"
Có được đáp án, Bách Tinh Thần ngồi xốm xuống, cậu nhìn chằm chằm Viên Viên, nghiêm túc mà nói: "Viên Viên, cậu rất giống người."
Viên Viên:222
Một giây, hai giây, ba giây, không có bất cứ một phản ứng nào.
Mọi người: "...' Không nghĩ tới cậu là một lớp trưởng như thế này!
Nhận ra được điều này, một đám người lần lượt nối tiếp nhau mà nói với Nhu Mễ và Viên Viên: "Giống người".
Nhưng mà, không có phản ứng chính là không có phản ứng.
Tô Vân Thiều ngăn cản bọn họ tiếp tục niệm kinh: "Đừng nói nữa, vô dụng thôi. Hai bọn nó có thể nói chuyện từ ba tháng trước là bởi vì tớ. Thời gian quá ngắn, tu vi cũng chưa đủ để có thể hoá thành hình người."
Ba tháng trước, Tô Vân Thiều được người dân trong thôn Nguyện nhặt về. Cảm nhớ sự lương thiện lẫn sự giúp đỡ của người dân trong thôn, cô không muốn lại làm phiền bọn họ thêm nữa, vậy nên cô đã xây một căn nhà trúc ở sau núi, nơi không một ai lui đến.
Nhà trúc cũng là do cô chỉ huy người giấy nhỏ xây lên. Cây đào trong sân vốn dĩ ở đây, nhưng cũng sắp bị âm khí lẫn dây leo hại chết.
Sau khi chọn được địa điểm, Tô Vân Thiều xua tan âm khí, chém đứt dây leo, sau đó lại đưa tới nguyên khí dễ chịu cho vùng đất này.
Cây đào lớn vì thế mới có thể sống lại, biến thành một cây đào ra hoa kết quả như bây giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận