Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 839:

Chương 839:Chương 839:
Chuong 839:
Đệ tử phái Thanh Sơn khiêng năm người thí sinh đang hôn mê lên rồi chạy trốn còn nhanh hơn cả thỏ.
Trong quá trình chạy trốn, Tuệ Tâm mơ màng tỉnh lại, anh ấy nhìn thoáng qua phía chân trời có sét đánh thì mới yên tâm mà bắt tỉnh tiếp.
Rong Đen ở dưới lòng đất bị từng đợt sét liên tiếp đánh lên thân rồng, đánh đến nỗi máu thịt nát tan, vảy rơi bốn phía, thậm chí trên thân rồng của nó còn toả ra mùi thịt nướng thơm đến kỳ lạ.
Bách Hiểu Thử lén hít mùi hương đó mấy lần, chép chép miệng, đây chính là thịt rồng của con rồng duy nhất trên thế giới này, có thể ngửi một chút cũng đáng!
"Tiền bối, giơ xích rồng ral" Thừa dịp sét trời chưa kịp lọt tiếp qua khẽ hở, Tô Vân Thiều hét lên.
Tất cả các sợi xích rồng đều quấn quanh móng vuốt rồng, nếu Rồng Đen không tự xoay người để giơ móng lên, Tô Vân Thiều thực sự không có cách nào dẫn sét đánh vào sợi xích.
Lần cuối cùng Rồng Đen trải qua lôi kiếp là hơn một ngàn năm trước, khi nó hoá từ rắn thành giao long, hơn một ngàn năm sau lại nhìn thấy sắm sét, nghĩ tới những người trong tộc đã hy sinh vì mình và hai đứa chắt ngoại nửa người nửa yêu, nó cố gắng kiềm chế nỗi sợ trong lòng.
Trong tiếng sắm rền vang, câu nói của Tô Vân Thiều xé toạch tiếng sắm và nỗi sợ hãi, lọt vào tai của nó, trước mắt nó còn xuất hiện dáng vẻ của hai đứa ch让 ngoại đang khóc lóc đáng thương.
Mười máy tuổi nó còn đang vô tư chơi đùa cùng những người bạn cùng tộc, mà hai đứa chắt ngoại của nó mới chút tuổi đã phải mat cha mất mẹ, sau khi Ngân Sương hoàn thành được tâm nguyện cũng đã rời di.
Nếu bây giờ nó không nghĩ cách sống sót, thì hai đứa nhỏ kia sẽ không còn có người thân nào trên đời này nữa.
Không được! Trong nháy mắt, trong lòng Rồng Đen nảy sinh ra khát vọng sống mãnh liệt, nó không thể để hai đứa chắt ngoại của mình rơi vào hoàn cảnh khốn khổ ấy được!
"Grừ ——" Tiếng rồng gầm vốn phải vang vọng khắp đất trời, nhưng vì sự tồn tại của cắm chế mà quanh quản trong hang động nhỏ, không thể thoát được ra ngoài.
Tô Vân Thiều có thính lực quá mức nhạy cảm đã bị tiếng gầm này làm cho xây xam mặt mày, cô vô thức nằm chặt lá bùa gọi sét trong tay và kích hoạt nó.
Rồng Đen khẽ động vào xích khoá rồng, chủ động lao vào tia sét, càng lao càng hăng, sau khi cơ thể nó bị sắm sét làm tê liệt, nó nâng móng vuốt lên, dùng xích khoá rồng để chống chọi lại sắm sét.
Vốn ban đầu sắm sét mà Tô Vân Thiều gọi tới có màu xanh đen, nhưng sau khi đối đầu với xích khóa rồng thì tia sét dần dần chuyển thành màu tím, như thể nó bị xích khóa rồng không thể phá hủy chọc giận.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
"Am "
"Am "
Tia sét màu tím bổ thẳng vào từng sợi xích khoá rồng, làm cho những sợi xích ấy đều bị phá đứt.
Vân Tiêu và Vân Đình vừa mới vui mừng vì cuối cùng ông cố ngoại cũng được giải thoát sau hon hai tram nam chiu gong cum xieng xích, nhưng lập tức phải kinh ngạc vì nhìn thấy móng rồng của Rồng Đen cũng bị chặt đứt theo.
Hoá ra là Rồng Đen đã bị xieng xích trói buộc quá lâu, lại bị xuyên qua da thịt, nên một khi chúng bị sức mạnh của sắm sét đánh gãy thì móng rồng cũng sẽ bị chặt đứt theo, máu tươi chảy ra đây đắt.
Lúc này Vân Tiêu đã bị doa tới phát khóc, Vân Định vốn không sợ giờ cũng nước mắt lưng tròng, cái giá phải trả để thoát khỏi xích khoá rồng, lấy được tự do là quá lớn!
Sắc mặt của Đào Yêu và Bách Hiểu Thử trầm xuống, sở dĩ Rồng Đen được gọi là rồng chính là bởi vì bốn móng rồng và sừng rồng kia, nhưng bây giờ đã chẳng còn gì nữa, nó còn là rồng sao?
Sau khi bốn chiếc móng rồng bị chặt đứt, Rồng Đen đã không thể chịu đựng được nữa, chỉ có thể nằm bò trên mặt đất như loài rắn, mỗi một cử động nhỏ đều động đến vết thương do đứt móng rồng, khiến cho miệng vết thương mở rộng thêm.
Dù cho cả người đầy vết thương và máu thịt lẫn lộn, nó vẫn cố gắng mỉm cười với hai đứa chắt ngoại của mình, nó an ủi nói: "Ngoan, đừng khóc."
"Hu hu hu Vân Tiêu và Vân Đình còn chưa kịp khóc, Bách Hiểu Thử đã khóc trước, đôi mắt chuột đen nhánh đầy nước mắt, anh ta khóc đến nỗi nhúm lông trước bụng đều bị ướt sũng.
Vân Tiêu và Vân Đình: ”..." Có phải là ông cố ngoại của anh đâu, sao anh lại khóc tới nông nỗi này? Làm cho nỗi buồn vừa nảy sinh trong lòng hai anh em tôi đều bị thổi bay rồi.
Thời khắc xích khoá rồng và trận pháp bị bùa chú phá vỡ kia Có Trạch đã che miệng hộc máu thêm lần nữa.
Mà Tào Kỳ vốn đang an nap trong núi Bạch Mi đã trực tiếp ngắt đi, phần lớn phản phệ đều dồn lên người ông ta, mà tu vi của ông ta lại không cao như Cố Trạch, bị thương đến mức ngất đi cũng là chuyện bình thường.
Trước khi ngất đi, Tào Kỳ còn nghĩ: Rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào?
Trong lòng Cố Trạch vô cùng sốt ruột.
Cố Trạch sớm đã nhìn thấy được công đức và vận may sâu dày trên người Tô Vân Thiều, ông ta dẫu có lo lắng nhưng địa điểm tổ chức trận chung kết đã được định sẵn, cái bẫy cũng đã được đặt ra sẵn rồi, bây giờ mà thay đổi tức thời thì sẽ còn nguy hiểm hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận