Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 611:

Chương 611:Chương 611:
Chuong 611:
Cô không hy vọng sau khi mình tiêu diệt được toàn bộ thôn Vân, sẽ bị Ngân Sương đâm một dao sau lưng.
Có gắng nửa ngày nhưng vẫn thất bại phải làm lại từ đầu, Vân Tiêu cùng Vân Đình đều không thể đối mặt với cô.
Ngân Sương hiểu tại sao Tô Vân Thiều hoài nghi mục đích của bà, bèn giải thích: "Bà chọn cháu, một là bởi vì ánh sáng công đức trên người của cháu đã chứng minh cháu không phải là người xấu, hai là vì thời gian của bà cũng không còn nhiều nữa, không thể chờ được đến lúc chọn được người thứ hai thích hợp hơn.” "Bà nội nhìn nhằm rồi, trên người cháu không có công đức." Tất cả công đức mà Tô Vân Thiều có được đều đem di chữa trị cho bút Phán Quan và giếng Luân Hồi rồi, chẳng còn dư lại một chút nào.
"Đứa nhỏ ngốc." Ngân Sương nhìn Tô Vân Thiều trìu mến, hình như bà đang nhìn cô, cũng hình như đang thông qua cô mà nhìn một người nào đó.
"Bà từng có một người bạn rất tốt là con người. Tuy cô ấy là một người bình thường, không biết một chút phép thuật nào, nhưng cô ấy được bao phủ bởi ánh sáng vàng của công đức. Bà biết một người có công đức to lớn trông sẽ như thế nào, sẽ không nhìn nhằm đâu.”
Tô Vân Thiều càng ngốc.
Cùng lắm thì cô chỉ chữa bệnh giúp vài người, giúp đỡ máy chú chó chú mèo nên chỉ có một chút công đức mà thôi, sao lại có được công đức to lớn như cứu cả thế giới được?
Trước có Tuệ lâm, sau có Ngân Sương, họ đều cho rằng trên người cô có công đức to lớn, chẳng lẽ kiếp trước cô thật sự đã hy sinh chính mình để cứu vớt thế giới sao?
Nhưng sao tự cô lại không nhìn ra được?
Diêm Vương không muốn tiếp tục lãng phí thời gian vào những vấn đề nhỏ nhặt như đạo đức và công đức này, nên da veo eo Tô Vân Thiều một cái, nhắc nhở cô rằng thời gian có hạn và nên hỏi những câu hỏi khác.
Tô Vân Thiều hoàn hồn: "Bà nội, không phải bà rất hận người trong Huyền môn sao?"
"Nói không hận là giả, cả em gái, chồng và con trai của bà đều chết trong tay của bọn họ, nhưng mà hận thì có ích gì đâu? Bà đã không còn có cách nào để trả thù cho họ, giờ chỉ giữ lại chút hơi tàn vì một nguyên nhân duy nhất: kéo toàn bộ lũ súc sinh trong thôn Vân này xuống địa ngục."
Ngân Sương sờ sờ đầu rắn đang nghiêm túc lắng nghe của Vân Tiêu cùng Van Đình,"Các cháu cũng đã thấy được kết cục của bà nội, nhất định đừng để thù hận che mờ hai mắt, tự huỷ đi con đường tu hành của mình."
Vân Tiêu vẫn luôn rất nghe lời: "Vâng."
Vân Đình thì không, tính tình của cậu ta vốn nóng nảy và luôn kiên định với ý kiến của mình: "Thôn Vân cùng tên đạo sĩ thối kia đã hại chết cha mẹ cháu, khiến gia đình bốn người chúng cháu phải chia lìa, cháu không thể buông tha cho bọn họt”
Mặt Tô Vân Thiều vô cảm, sau khi nghe xong thì gập ngón tay búng vào đầu Vân Đình một cái, khiến cho Vân Đình váng đầu hoa mắt, còn nhìn thấy mấy ngôi sao nhỏ bay xung quanh.
"Chị làm gì đấy!" Vân Đình không phục mà lộ ra hai chiếc nanh rắn nhỏ, tỏ vẻ hung dữ để uy hiếp cô.
Nếu cậu ta hóa về nguyên hình to lớn, có lẽ còn có chút sức uy hiếp, như giờ cậu ta chỉ lớn hơn ngón tay út một chút, vậy mà còn dám doạ Tô Vân Thiều sao?
"Muốn báo thù? Hả?"
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Vân Đình gật đầu không có chút do dự: "Muốn."
Tô Vân Thiều lại búng đầu Vân Đình một cái: "Muốn báo thù sao?"
Vân Đình biết cô muốn làm gì, cũng không né tránh, cậu ta gân cổ nói: "Nếu như chị trải qua chuyện giống như tôi, nhất định sẽ muốn báo thù! Cho dù chị tiếp tục đánh vào đầu tôi, tôi cũng không đổi ý đâu!"
Tô Vân Thiều nói: "Chị đâu có ngăn cản cậu đi báo thù.”
Vân Đình ánh mắt sáng lên,"Có thể ư2"
Vân Tiêu ngang đầu, biểu cảm vô cùng kinh ngạc: " Chị đồng ý thật à?”
Ngân Sương tram ngâm nhìn họ, cụ thể hơn là bà ấy đang quan sát cách Tô Vân Thiều dạy dỗ hai đứa cháu nhỏ của mình.
"Đương nhiên." Tô Vân Thiều gật đầu,"Hai đứa định trả thù như thế nào?"
Hai anh em hoàn toàn không phát hiện ra đây là một cái bấy, không do dự mà nhảy vào luôn.
Vân Tiêu hiếm khi lộ ra vẻ hung ác: "Đánh chết bọn họ!"
Vân Đình hung ton mà nói: "Bọn họ bắt nạt cả nhà bốn người chúng tôi như thế nào, chúng tôi sẽ trả lại gặp đôi, gấp ba!"
Tô Vân Thiều âm thầm thở dài, dẫn dắt suy nghĩ của hai chú rắn yêu nhỏ: "Vì sao bọn họ lại làm như vậy?"
Vân Tiêu nhớ tới lời bà nội từng nói: "Vì muốn vỏ trứng!"
Vân Đình cảm thấy nếu chỉ vì vỏ trứng của hai người bọn họ, người trong thôn Vân không thể nào mời đạo sĩ đuổi theo bọn họ tới ba năm trời, Vân Gia Thụ cũng sẽ không vẫn luôn đuổi giết họ. "Có phải ho đang muốn lợi dụng chúng ta để giải lời nguyền của em gái bà nội, cũng chính là bà dì của chúng ta không?
Tô Vân Thiều: "Vậy vì sao bà dì của hai cậu lại muốn hạ lời nguyễn?"
Vân Tiêu: "Vì người thôn Vân quá xấu xal"
Vân Đình: "Bọn họ bắt nạt bà dì, muốn thiêu chết bà dì, còn hại chết con của bà ấy nữa, họ đều đáng chết!"
Tô Vân Thiều từng bước dẫn dắt suy nghĩ của họ,"Bà dì của hai đứa có thể trở thành yêu quái là vì được toàn bộ máy thế hệ người dân trong thôn thờ cúng và tôn sùng, nói cách khác, nếu không có người dân thôn Vân, thì ngay cả cơ hội thành yêu bà dì của hai đứa cũng không có.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận