Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 311:

Chương 311:Chương 311:
Chương 311:
"Em thích làm sao thì làm đi."
Mẹ Tô: 222
Bà nhìn con trai, rồi lại quay sang nhìn con gái, không hiểu bọn họ đang chơi trò đố chữ gì,"Húc Dương?”
Tô Y Y che miệng cười trộm, ai bảo anh thức suốt đêm chơi game mà không để ý tới sức khoẻ, cuối cùng anh cũng gặp phải vấn đề rồi?
Tô Vân Thiều không đau lòng một chút nào, còn tốt hơn là một ngày nào đó anh ấy đột tử ở một xó nào đó mà không ai thấy được.
Tô Húc Dương cảm thấy cứ sống như thế này thì chẳng còn gì luyến tiếc nữa, sau khi biết được "sự thật" đã không nỗi giận với cô, cô cũng sẽ không được đẳng chân lân đằng đầu, tiếp tục rắc muối vào vết thương, cứ lơ di là được.
"Y Y, em giúp chị dọn dẹp đồ đạc nhé?”
Tô Y Y: "Vâng al
Mẹ Tô: "Mẹ cũng giúp, Húc Dương, con lại đây giúp đỡ đi!"
Theo lẽ đương nhiên, ba mẹ con chỉ huy người đàn ông duy nhất ở nhà xách túi mua sắm, Tô Vân Thiều và Tô Y Y phụ trách mở túi mua sắm và cắt nhãn, mẹ Tô phụ trách phân loại quần áo.
Phòng để đồ của Tô Vân Thiều đã được sửa sang lại sau khi ba Tô và mẹ Tô phát hiện ra sự tồn tại của cô, bên trong có một số bộ quần áo do mẹ Tô và Tô Y Y chọn, còn có một số bộ đồ, đồ nội y linh tinh, cũng thuận tiện để cô chọn lựa hơn.
Tô Húc Dương chạy lên chạy xuống dọn dẹp gần hai mươi phút, sau khi di chuyển nhiều như vậy anh ấy đã mệt như chó chết,"Sao lại mua nhiều đồ như vậy?"
Tô Y Y: "Nhiều lắm sao?"
Mẹ Tô: "Không nhiều lắm!"
Tô Vân Thiều xoay người tặng cho Tô Húc Dương một ánh mắt "Tự anh trải nghiệm".
Tô Húc Dương lập tức nhớ tới nỗi sợ hãi khi bị mẹ và em gái chỉ phối khi đi mua sắm, rùng mình và đồng cảm nhìn sang: Em vất vả rồi, em gái!
Tô Vân Thiều: "..." Sau khi xác nhận được ý nghĩa của ánh mắt đó, họ đều là những người từng trải rồi.
Dọn dẹp phòng để quần áo xong cũng đã muộn, bốn người lần lượt trở về phòng của mình.
Tô Vân Thiều trở lại phòng, điều đầu tiên cô phát hiện ra là sự khác biệt của thanh kiếm gỗ đào, trên thân kiếm như được mạ thêm một lớp ánh sáng đen, vừa đen vừa cứng.
Hai chữ "Lôi Minh” hiện rõ ràng trên thân kiếm — có người nhân lúc cô ra ngoài đã đặt tên cho thanh kiếm. "AI làm?”
Sáu quỷ, một yêu: "Diêm Vương!”
Đó cũng là ứng viên đầu tiên trong lòng Tô Vân Thiều, ngoại trừ anh ta ra, có ai đặt tên cho kiếm giúp cô chứ?
"Lôi Minh."
Cô nhẹ nhàng gọi, kiếm Lôi Minh ở trong bàn tay cô kích động run lên, như là đang nói: Chủ nhân, cô có thích bộ dáng của tôi không?
"Tôi sẽ tìm cho cậu những nguyên liệu luyện chế tốt hơn" Tô Vân Thiệu cắt ngón tay, vuốt thân kiếm, giọt máu đỏ tươi bị thanh kiếm gỗ đào hấp thu, một luồng ánh sáng đỏ nhạt hiện lên, kiếm Lôi Minh đã yên tĩnh trở lại.
Sáu quỷ, một yêu nhìn thấy động tác giống nhau của Tô Vân Thiều và Diêm Vương, nói bọn họ không phải sư đồ chưa chắc có người tinl
Thả kiếm Lôi Minh xuống, Tô Vân Thiều hỏi: "Anh ta tới đây để làm gì?"
Đào Yêu: "Hỏi chuyện của Cù Nguyên Thanh.”
Sáu quỷ: "..." Rõ ràng là người ta còn chưa hỏi thì cậu đã bô bô kể hết chuyện của đại nhân ra rồi.
Lúc này, Tô Vân Thiều mới hiểu tại sao lúc nói chuyện Diêm Vương không để lộ ra điều gì, hoá ra là ngồi chờ ở đây.
Cô gửi một tin nhắn cho anh ta: 【 Sao anh không hỏi thẳng em? ]
Diêm Vương trả lời trong vài giây: Í Anh hỏi thì em có trả lời không? 】
Tô Vân Thiều: [ Có. ]
Diêm Vương: [ Được, vậy sau này anh sẽ hỏi thẳng em, không thông qua người khác nữa. 】
Tô Vân Thiều: [ Ứm. ]
Sau khi trả lời, cô nhận ra rằng dường như có điều gì đó không ổn, nhưng lại không thấy sai ở đâu.
Đang tự hỏi vấn đề nằm ở đâu thì một tin nhắn WeChat gửi tới.
Bách Tinh Thần: [ Vân Thiều, đã điều tra xong. ] Tô Van Thiều: [ Tớ đây, cậu nói đi. ]
Bách Tinh Thần: [ Dì Hồng, tên thật Chu Hồng, người thành phố J, cha của bà ấy là một tên nghiện cờ bạc nhưng cực kỳ xui xẻo, mẹ của bà ấy là một người bán thịt heo, trên bà ấy còn có một người anh không ra gì hay trộm cắp, hàng xóm đều nói bà ấy rất tốt, từ nhỏ đã ngoan ngoãn, không để cha mẹ phải lo lắng, còn kết hôn với một ông chủ giàu có, là cây măng tốt duy nhất mọc ra từ phần mộ tổ tiên của nhà họ Chu. ]
Tô Vân Thiều: [ Nhận xét này là so sánh với những người họ Chu khác, hay là bởi vì bà ấy kết hôn với một người đàn ông giàu có, nên tự động thêm thắt vào?] Bach Tinh Than: 【 Sau khi doc tin tức bên dưới thì cậu sẽ biết. ]
Một cây măng tốt sẽ không có khả năng đưa cho cháu gái vòng tay mượn mạng được, cho nên Bách Tinh Thần không tin vào thông tin của những người hàng xóm ở gần nhà họ Chu năm ấy mà cho người đi đến các tỉnh thành để tìm bạn học và bạn bè quen biết Chu Hồng từ nhỏ đến lớn.
Để tránh rút dây động rừng, nếu có người hỏi tới, họ chỉ nói là có người giàu có nào đó đang muốn tìm ân nhân cứu mạng năm xưa, gặp được người lớn lên giống, các điều kiện khác cũng phù hợp, cho nên mới hỏi thăm về cuộc đời và tính cách của người đó. Nhờ những bộ phim truyền hình với đủ loại tình tiết khác nhau xuất hiện trong những năm gần đây, không có nhiều người nghỉ ngờ mà họ còn tự động điền giúp vào chỗ những chi tiết chưa đúng.
Hàng xóm thì nói: "Chu Hồng là người tốt nhưng nhìn gia cảnh nhà bà ấy, họ không thể nghĩ ra được cảnh bà ấy đã đưa một người đàn ông lạ về nhà để giúp đỡ. Thời gian còn đi học, cả năm bà ấy chỉ mặc đồ đồng phục, thậm chí bà ấy cũng không có bộ quần áo nào khác, sau này gặp được một người bạn có tiền và thường xuyên được tặng quân áo thì trên phần mặt mũi bà ay mới thoải mái hơn một chút."
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận