Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 430:

Chương 430:Chương 430:
Chương 430:
Trận pháp và bùa trợ ngủ bị thu lại, dì Hồng lập tức bừng tỉnh khỏi giấc mơ, mở to đôi mắt đã sưng húp vì khóc, thẫn thờ mà nhìn chằm chằm lên trần nhà, không ngừng lặp lại câu nói: "Kinh Luân, là mẹ có lỗi với con."
Để Vân Khê lại tiếp tục theo dõi dì Hồng, xem trong lúc tâm trí dao động dì Hồng có để lộ ra tin tức gì không và Nguyễn Mai đi theo dõi Kinh Luân, ba con quỷ học bá lên tầng để báo cáo lại chi tiết hình ảnh đã thấy trong mơ cho Tô Vân Thiều.
Nữ quỷ: "Tôi đã nhìn thấy mặt của tên pháp sư ma thuật đen kia, là một người đàn ông nước ngoài, chờ tôi một lát để tôi vẽ ra cho em xeml”
Nam quỷ đeo kính: "Theo quan điểm của tôi, khi chia cắt hồn phách của hai đứa nhỏ rồi chắp vá lại, nỗi đau mà đứa trẻ trải qua hẳn là người mẹ cũng có thể cảm nhận được, cái này mới chính là hình ảnh khiến dì Hồng đau khổ nhất."
Nam quỷ đầu đỉnh: "Có thể là dì Hồng cũng không tận mắt nhìn thấy cảnh tượng kia đâu?"
Tô Vân Thiều đồng ý với ý kiến của hai nam quỷ, kết hợp ý kiến của hai người họ lại để đưa ra một phỏng đoán mới: "Ngày mà Kinh Luân nhỏ biến thành người thực vật phải nằm trong bệnh viện, dì Hồng vẫn luôn ở bên cạnh con trai không rời nửa bước, trong đêm đó người vũ công và Ngải Đức đã gặp hoả hoạn mà tử vong, mà phép thuật này cần phải dùng tới hồn phách của người sống, cho nên có khả năng là tên pháp sư ma thuật đen kia đã lấy hồn phách của hai đứa bé ra, lén làm tại một nơi khác.”
Cát Nguyệt có chút lo lắng: "Hai lần ảo trận cũng không lấy được tin tức mà đại nhân muốn, liệu ảo trận lần thứ ba có thể vẫn thất bại không?”
Tô Vân Thiều lắc đầu,"Có lần một, lần hai nhưng không thể có lần thứ ba."
Cho dù lại có thêm cơ hội nữa, thì liên tiếp tạo ra ba lần ảo trận, dì Hồng không phát hiện ra thì mới là lại
Ba con học bá có chút buồn bã, vốn tưởng rằng lần này bọn họ nhất định có thể phát huy được năng lực, không ngờ được kết quả vẫn như thế, bọn họ thật sự quá vô dụng mài
Thấy vậy, Tô Vân Thiều an ủi bọn họ: "Đi vào giấc mơ chính là như vậy, hoặc là năng lực của mọi người phải đủ mạnh để có thể tạo ra cảnh trong giấc mơ để mình làm chủ giấc mơ, hoặc là lẻn vào trong giấc mơ của người khác, quan sát ký ức của người nọ."
Hai lần trước đều là do ký ức của dì Hồng chiếm giữ vị trí chủ đạo và chủ động, bọn họ chỉ có thể nhìn xem và lắng nghe, không được phép lựa chọn, vốn dĩ đây đã là chuyện liên quan đến vận may, nên không nhìn thấy điều họ muốn thấy cũng là chuyện rất bình thường, không phải sao?
Nữ quỷ: "Chúng tôi thì không sao, nhưng còn đàn em phải làm sao bây giờ?”
Kiếp trước Tô Vân Thiều không có quỷ có thể đi vào giấc mơ giúp đỡ, gặp phải chuyện thế này thì đều dùng tới ảo trận, bùa nói thật, hay thôi miên mà thôi.
Điều kiện tiên quyết để thôi miên chính là đối mặt làm phép, nhưng nếu làm như vậy thì thân phận người trong Huyền môn của cô sẽ bị lộ, nếu đã không cân thiết thì tốt nhất cô không nên để lộ mặt thì hơn.
Kế hoạch ban đầu vốn là phát triển chú Trác thành một điệp viên hai mang, bọn họ muốn thông qua chú Trác để lấy được thông tin quan trọng từ dì Hồng, sau đó tung thông tin về dì Hồng và tên pháp sư cặn bã kia ra ngoài.
Đáng tiếc chính là, kế hoạch của cô không theo kịp sự thay đổi.
Chú Trác chính là tên đàn ông ngoại tình có đạo đức cần bị chê trách, hơn nữa nhiều năm qua ông ấy còn chẳng nói với dì Hồng được một câu, nếu tự dưng cô chạy tới làm thân nhất định sẽ có chuyện, mà tên pháp sư cặn bã kia là người nước ngoài, hơn nữa còn thuộc tôn giáo khác, cho nên Tô Vân Thiều cũng không tiện nói với giới Huyền môn trong nước.
Không có cách nào khác, vẫn nên xuống tay từ trên người dì Hồng thôi, đành đợi đến khi bà ta đau buồn đến mức không để ý đến thứ gì, để cho ba con quỷ học bá đóng giả người khác tới hỏi thăm vậy.
Lần trước Diêm Vương đưa tới một bó hoa bỉ ngạn, để lâu quá nó đã biến thành hoa khô rồi, giờ nó đang được đặt trên bàn học làm vật trang trí.
Tô Vân Thiều ngắt một đóa xuống, lấy lọ nước hoa bỉ ngạn mà Diêm Vương tặng cho mình, xịt lên người mình một chút, đồng thời dặn dò nói: "Đừng ngửi."
Cô đã biết được sức mạnh của hương hoa này, vì vậy lúc xịt nó cô phải nín thở.
Nhưng những con quỷ khác bởi vì tò mò đã lặng lẽ hít mấy hơi, lập tức cả đám trai thẳng gái thép bị mùi hương hoa nồng nặc làm cho xúc động rơi nước mắt, tạm thời cả phòng đều tràn ngập tiếng khóc lóc bi thương của bọn họ.
"Ô ô ô..." Nữ quỷ quỳ xuống đất khóc rống lên,"Phương Vĩ, mày là đồ khốn kiếp, hại bà đây chết oan, giấc mơ về cuộc sống tươi đẹp tay trái ôm chó săn, tay phải ôm chó nhỏ, chân đạp bạch phú mỹ ( ý chỉ tiểu thư nhà giàu thế hệ sau, hay chỉ người con gái thành công ) của bà đây cứ thế mà biến mắt, oa..."
Nam quỷ đeo kính đập mặt xuống đất khóc thảm thiết: "Em gái ơi, anh trai không yên tâm về eml Em gái anh xinh đẹp đáng yêu như thế, anh trai không nỡ lòng nào để em bị một tên đàn ông thối bắt đi..."
Nhìn thấy dáng vẻ của hai quỷ bọn họ, nam quỷ đầu đỉnh hoảng sợ che miệng lại, nước mắt rơi ra cũng không dám lau di.
Bây giờ khóc lóc thoải mái, sau này nhớ lại, nhất định hối hận lúc ấy không thể đập óc chó của mình văng ra, anh ta không muốn mình có một đoạn lịch sử đen không thể xoá nhoà đâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận