Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 850:

Chương 850:Chương 850:
Chương 850:
Sau một hồi ồn ào, Tô Vân Thiều chợt nhớ ra một chuyện: "Lâu Cảnh, ông cố ngoại đi đâu rồi2"
Diêm Vương vén tay áo choàng to rộng lên, de lộ ra một chú rồng nhỏ màu đen đang quấy lấy một ngón tay của anh, nhìn dáng vẻ này thì không khác lúc Vân Tiêu và Vân Đình quấn quanh cổ tay Tô Vân Thiều là bao.
"Ở đây."
Tô Vân Thiều nhớ rõ lúc vừa nướng cá vừa ăn trên bãi biển, trên tay Diễm Vương còn chưa có chú rồng nhỏ màu đen nào, không lẽ là lúc đi qua quỷ môn anh đã tiện tay dẫn luôn cả Rồng Đen theo2
Diêm Vương cố nén ý cười, cúi đầu nhìn thấy vẻ mặt không còn gì lưu luyến với cuộc đời của Rồng Đen nhỏ, ý cười trên môi càng rõ,"Thiên Đạo đã đồng ý buông tha để lại cho nó năm trăm năm tu vi, cho dù thiếu chút tu vi thì tốt xấu gì nó vẫn còn là rồng. Chỉ có đương sự rồng này là không vui, chắc bởi vì... nó từ một con rồng trưởng thành đã biến thành rồng con rồi."
Tô Vân Thiều: ?3?
Tất cả yêu quái và quỷ sai: 22?
"Có nghĩa là sao?”
Diêm Vương đặt Rồng Đen nhỏ lên trên ghế sô pha cạnh cửa sổ,"Biến thành hình người đi." Rồng Đen nhỏ: "..."
Nó vốn không muốn biến thành hình người, định giữ lại chút thể diện cuối cùng, nhưng nghĩ đến việc mình còn phải thường xuyên đi xuống địa ngục tìm nơi nương tựa, nó đành phải nhắm mắt nhằm mũi mà biến hình.
Sau đó, tất cả mọi người, yêu quái, quỷ sai đều thấy thân rồng thon dài của Rồng Đen nhỏ trước mắt đã biến mát, thay vào đó chính là một hạt đậu nhỏ trắng trắng nhỏ nhỏ, môi hồng răng trắng, cậu bé đang nhéo nhéo ngón tay nhỏ mập mạp, trên mặt lộ ra vẻ đau buồn phẫn uất muốn chết.
Tô Vân Thiều: "..."
Vân Tiêu và Vân Đình sợ ngây người: "Ông cố ngoại?"
Cái gì thế này?
Nhà của chúng ta có ông cố ngoại mới ba tuổi rưỡi?
大大火炎大大大大大大大大大大大大大大大大大大大
Trước khi trải qua lôi kiếp hóa rồng, suy nghĩ của Rồng Đen chính là: Mặc kệ thế nào, chỉ cần có thể sống sót, để nó có thể tận mắt nhìn hai đứa chắt ngoại lớn lên khỏe mạnh là tốt rồi.
Sau khi trải qua lôi kiếp hóa rồng, suy nghĩ của Rồng Đen nhỏ chính là: Sớm biết trước kết quả như vậy, chẳng thà nó chết quách đi cho xongl
Một con Rồng Đen đã sống được hơn một ngàn ba trăm tuổi như nó, sau khi trải qua một trận lôi kiếp, da teo lại thành một con rồng con năm trăm tuổi.
Vốn nó còn nghĩ mình có thể cho hai đứa chặt ngoại của mình chơi đánh đu trên vuốt rồng của nó, nhưng bây giờ đổi lại không khéo nó còn trượt được trên người hai đứa chắt ngoại, sao có thể quá đáng đến mức này chứ?!
Tô Vân Thiều đẩy Đào Yêu qua đứng gan Rồng Đen nhỏ, hai người này có chiều cao và mức độ đáng yêu chẳng kém nhau là mấy, vừa vặn có thể làm bạn,
"Không khác nhau lắm."
"Khác nhiều!" Đào Yêu khẽ nâng cằm lên, đôi tay nhỏ chạm vào đỉnh đầu của Rồng Đen nhỏ,"Thấp hơn nhiều như vậy cơ mài” Rồng Đen nhỏ nhìn thấy chiều cao của hai người vốn không có sự chênh lệch, cho dù có thực sự chênh lệch thì cũng không thể rõ ràng như vậy, nói đưa mắt nhìn xuống, quả nhiên nhìn thấy Đào Yêu đang cố gắng kiễng mũi chân, mũi chân kiễng đến mức độ có thể đi múa ba lê được luôn.
Tên Đào Yêu này, còn nhỏ tuổi mà đã biết chơi ăn gian như vậy.
Rong Đen nhỏ nghĩ bản thân mình đã hơn một ngàn ba trăm tuổi rồi, nó hừ một tiếng, không thèm so đo với con nít, quay sang vẫy vẫy tay với Vân Tiêu và Vân Đình.
Vân Tiêu Vân Đình bò qua, ngoan ngoãn gọi: "Ông cố ngoại."
Rồng Đen nhỏ ngồi xổm xuống, đặt hai đứa chắt ngoại vào trong lòng bàn tay, ủ rũ hỏi: "Tiến độ tu luyện của các con thế nào rồi?"
Trong căn phòng này toàn là yêu quái nhỏ, chủng loại còn rất đa dạng, chỉ nghĩ sơ thôi cũng biết Tô Vân Thiều không thể chăm sóc kỹ càng từng bé một, may mắn là nó đã sống sót được qua lôi kiếp, còn có thể hướng dẫn cho hai đứa chắt ngoại của mình một số vấn đề trong quá trình tu luyện.
Kỷ thực Vân Tiêu và Vân Đình đã được Ngân Sương chỉ dẫn một ít, khi nghe ông cố ngoại hỏi tới, hai anh em đều thành thật trả lời.
Tô Vân Thiều thấy hạt đậu nhỏ mới ba tuổi bế hai bé rắn yêu trên tay, cả ba đều dùng giọng trẻ con mà nói chuyện với nhau, khiến cho cô phải bật cười.
Lúc này, ống quần của cô bị kéo một cái, là Viên Viên.
"Vân Vân." Trên đỉnh đầu có hai màu trắng đen của Viên Viên còn có một Tuyết Đoàn Tử trắng bóc, hai đứa nhỏ dùng ánh mắt ngập nước nhìn Tô Vân Thiều, dường như đang nói: Sao chị có thể có em bé mới mà quên đi em bé cũ được?!
Tô Vân Thiều theo bản năng mà thấy hơi chột dạ một chút.
Lúc còn ở trên thảo nguyên, cô đặt toàn bộ sự chú ý của mình lên người Tuyết Đoàn Tử còn chưa cai sữa, thời điểm vòng bán kết diễn ra, cô chỉ lo chăm sóc cho Thiện Nhi và Ngạc Nhị, đến tham gia trận chung kết, cô lại có thêm một chú chuột hamster và Rồng Đen, đúng là thấy ai thì yêu người đó.
Không đúng!
Chẳng qua là cô cảm thấy mấy bé yêu quái này đáng yêu thôi, chứ cô chưa làm gì cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận