Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 520:

Chương 520:Chương 520:
Chuong 520:
Cả ngày chỉ biết nói xấu anh ngay trước mặt và cả sau lưng anh với Tô Vân Thiều. Những lúc đó Diêm Vương đều không thèm so đo với bọn chúng, chỉ cần bọn chúng có thể bảo vệ cô cho tốt là được.
Nhưng mà giờ ngay cả một chuyện đơn giản như thế mà chúng cũng không làm xong thì giữ lại bên cạnh Tô Vân Thiều có tác dụng gì chứ?
Thế gian này không thiếu quỷ sai, nếu đã là kẻ vô tích sự, lười biếng thì đổi sang quỷ sai khác, không cần phải giữ lại làm gì.
Diêm Vương đang suy nghĩ khi về phải bảo Hắc Vô Thường lựa thêm vài tên quỷ hồn nào giỏi giỏi, tạm thời thay thế may tên quỷ sai vô tích sự này mới được.
Đám quỷ sai định giải thích nhưng lại thấy Tô Vân Thiều bị thương cũng là chuyện đã rồi, không thể nào thay đổi được, có giải thích cũng vô dụng nên đành cúi đầu nhận lỗi.
Tô Vân Thiều nháy mắt với đám quỷ sai và Đào Yêu, ý bảo bọn họ đi ra ngoài trước đi, chờ bọn họ di rồi thì cô xoay người lại, ôm lấy cổ Diêm Vương, ngang đầu lên hôn nhẹ một cái vào cằm của anh ta.
"Ngoan, chỉ là một vài vết thương nhẹ thôi mà, em hứa sau này sẽ bảo vệ bản thân cho thật tốt, anh đừng tức giận nữa, nhé?"
Nói chỉ là một vài vết thương nhẹ thì cũng đúng là vết thương nhẹ thật, cô chỉ bị mảnh vỡ của thủy tinh cứa trúng thôi.
Lúc đó trời đã vào thu cho nên còn có một lớp quần áo ở bên ngoài chặn lại. Chỉ có một vài nơi bị mảnh vỡ thủy tỉnh ghim vào trong người thì cũng đã được lấy ra rồi, sát trùng và bôi thuốc lên vài ngày là đỡ thôi.
Diêm Vương cũng đã nguôi giận được một tí, anh ta cúi đầu nhìn Tô Vân Thiều, dùng ánh mắt liếc môi cô một cái, ám chỉ điều gì đó.
Tô Vân Thiều hiểu ý Diêm Vương, cô xoay người, quỳ ở trên đùi anh, ôm lấy anh rồi hôn anh một cái chụt thật to.
Kiểu hôn này có thể tạo ra cảm giác mới là lạ đó. Diêm Vương hết cách đành phải kéo cô xuống, dùng bông gòn cham một chút thuốc sát trùng rồi lại tiếp tục sát trùng vết thương trên người cô.
Sợ lúc thuốc chạm vào vết thương tạo ra cơn đau nhức nên anh bôi rất cẩn thận, bôi xong còn cúi đầu xuống thổi vài cái, hiển nhiên là đang xem bạn gái mình như một đứa trẻ vậy.
Tính cách của Diêm Vương và Tô Vân Thiều rất giống nhau, là kiểu người mà một khi đã chú tâm làm chuyện gì đó thì sẽ đặt toàn bộ lực chú y lên chuyện đó và hoàn toàn quên đi những chuyện khác cùng với tình huống xung quanh.
Cho nên Diêm Vương cúi đầu bôi thuốc không thấy được ánh mắt của Tô Vân Thiều nhìn anh càng lúc càng dịu dàng, cũng càng lúc càng có gì đó không đúng.
"Lâu Cảnh."
Diêm Vương còn đang bôi thuốc, đầu vẫn cúi xuống, không hề ngắng lên mà trả lời: "Anh đây."
Tô Vân Thiều nói tiếp: "Anh ngang đầu lên đi."
Diêm Vương vừa ngang đầu lên đã bị Tô Vân Thiều day ngã xuống ghế sô pha, đang yên đang lành giúp bạn gái bôi thuốc lên vết thương thì lại bị bạn gái mình cướp lấy đời trai.
Nghĩ đến ngày đó mình mới bị dụ có một tí mà đã vào tròng, ánh mắt Diêm Vương nhìn Tô Van Thiều càng lúc càng có gì đó không đúng cho lắm.
Lần đầu tiên của hai người là do vợ anh chủ động, khiến cho bây giờ Diêm Vương chỉ muốn vượt mặt Tô Vân Thiều ở những chuyện khác một lần, không thì trong lòng anh ta sẽ thấy rất khó chịu.
Lần này sống lại không phải là đang cho anh ta một cơ hội hay sao?
Diêm Vương gọi: "Vân Thiều."
Tô Vân Thiều ngang đầu lên, thấy khuôn mặt của Diêm Vương càng lúc càng gần tới mặt mình, tay của anh ta cũng từ đang nắm tay cô biến thành ôm lấy hông cô, tay còn lại thì đặt ở sau gáy cô. Chuyện tiếp theo là chuyện không phù hợp để thiếu nhi xem, là chuyện gì thì không cần nói mà mọi người cũng biết rồi đấy.
Lúc mũi Diêm Vương đã chạm tới mũi của Tô Vân Thiều, môi anh vừa định chạm vào môi cô thì một ngón tay đột nhiên xuất hiện, chặn ngang giữa hai đôi môi của hai người.
"Không được." Tô Vân Thiều nói: "Còn hai tháng nữa lận.”
Diêm Vương: "..."
Cả người lập tức mất hứng, Diêm Vương đặt cằm lên vai Tô Vân Thiều, môi ghé đến sát bên tai cô, tức giận nói: "Anh ghi số nợ cho em rồi đó, chờ tới lúc em trưởng thành thì anh nhất định sẽ phải đòi lại gấp đôi!" Lần đầu tiên ở kiếp này của hai người nhất định phải là do anh nắm quyền chủ động mới được.
Ở một góc độ mà Diêm Vương không trông thấy, Tô Vân Thiều đang nhìn chằm chằm vào hình ảnh chú chó lớn đang làm nũng phản chiếu trên cửa kính thủy tinh mờ mờ ảo ảo ở phía sau, cô mỉm cười: "Được."
Cô cũng rất mong chờ một ngày được thấy cảnh chú chó lớn bị cô bắt nat đến mức gao khóc ôn ào, cuối cùng chỉ đành phải khóc lóc cầu xin cô tha thứ đó nha.
Đột nhiên Diêm Vương cảm thấy gai ốc nổi đầy ở sau lưng, hình như có ai đó đang tính kế anh thì phải.
"Cốc cốc cốc" Bên ngoài có tiếng gõ cửa, sau đó giọng nói của Tô Y Y vang lên: "Chị ơi, chị có sao không ạ?”
Tô Húc Dương nói to: "Van Vân, nếu như em bị bắt nạt thì cứ ới một tiếng nhé, anh sẽ bay vào cứu em liền."
Diêm Vương: "..."
Diêm Vương quay đầu lại nhìn Tô Vân Thiều, vô cùng nghiêm túc mà hỏi: "Hai người họ thật sự cho rằng anh sẽ làm gì em dưới tình huống anh biết rõ người lớn nhà em đang ở ngoài phòng khách thật đó hả?"
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận