Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 987:

Chương 987:Chương 987:
Chuong 987:
Con gái ruột nhà họ Tô tìm một người không có ưu điểm nào khác ngoài gương mặt đẹp trai để làm bạn trai.
So với hai tin đồn nhảm có sức hút mạnh mẽ phía trên, thì chuyện nhà giàu số một thành phố S vượt ngàn dặm xa xôi tới tham gia bữa tiệc nhà họ Tô, và có rất nhiều vị "tai to mặt lớn" trong giới Huyền môn xuất hiện trong buổi tiệc ấy lại không được nhiều người chú ý tới.
Lúc này, người đàn ông mặc vest đen nọ đã đưa bộ trang sức kim cương ra trước mặt Cố Phóng và nhận tội: "Cố tổng, là do tôi chưa hoàn thành trách nhiệm của mình."
Người mặc vest đen vốn tưởng rằng nhẹ nhất thì anh ta cũng bị phạt trừ tiền lương, không ngờ Cố Phóng không hề trừng phạt anh ta, chỉ nhẹ nhàng bâng quơ mà phát tay: "Không sao, đi xuống đi."
Người mặc vest đen vội vàng đặt hộp trang sức xuống và rời khỏi phòng.
Cố Phóng mở hộp ra, ngón tay lướt qua viên kim cương hồng to như trứng chim bồ câu trên sợi dây chuyền kia, chạm vào trận pháp khắc trên đó, rất nhanh mọi chuyện diễn ra trong sảnh tiệc đều hiện ra chân thực trước mặt người nọ.
Ông ta đã sớm đoán ra được Tô Vân Thiều sẽ không thể nhận món quà này.
Chỉ đáng tiếc.
Nếu Tô Vân Thiều có thể đeo sợi dây chuyền này lên người một khoảng thời gian, dù chỉ là một khoảng thời gian ngắn ngủn thôi, ông ta đã có thể hút được vận may và công đức của Tô Vân Thiều rồi.
Nhưng mà, lần này ông ta cũng không bị lỗ.
Cố Phóng nhìn người đàn ông mặc lễ phục màu đen kia, trong long vừa kinh ngạc vừa vui mừng: "Không ngờ có một ngày đường đường là chủ nhân của địa ngục mà lại rơi vào phàm trần, là chính ngài tự đưa điểm yếu vào trong tay tôi, vậy thì đừng trách tôi lợi dụng cơ hội tốt này." Ben nha ho T6.
Bữa tiệc tối nay khiến cả nhà mệt mỏi, ba mẹ Tô đã đi ngủ từ sớm, Tô Húc Dương đang lên tinh thần học tập về tài chính, Tô Y Y vùi đầu làm bài tập, Tô Vân Thiều thì lại ngồi trong phòng nói chuyện với Diêm Vương.
"Trên đồ trang sức mà Cố Phóng gửi tới có khắc một trận pháp ghi hình, bên trên còn có bố trí đủ loại trận pháp mượn và chuyển dời vận may, là do ông ta không biết em sẽ nhận, hay biết trước em không nhận món quà này nên mới thử em như vậy?”
Diêm Vương: "Chắc là cái sau."
Một lão quái vật đã sống hơn hai trăm năm sẽ không hồ đồ đến mức đi một nước cờ vô dụng như Vậy.
"Thử cái gì?" Tô Vân Thiều nghĩ thế nào cũng cảm thấy trận pháp ghi hình kia chẳng có tác dụng gì cả.
Đương nhiên, tiền đề là Diêm Vương không xuất hiện.
Diêm Vương: "Em còn nhớ Cù Nguyên Thanh không?”
Tô Vân Thiều làm sao quên được, anh ta là cháu trai có họ hàng xa với dì Hồng, có khuôn mặt giống Diêm Vương đến ba lần.
"Có liên quan gì tới anh ta chứ?”
Diêm Vương lắc đầu rồi lại gật đầu, "Không có liên quan gì tới anh ta, thứ có liên quan chính là..." Diem vương còn chưa dứt câu, một tia sét bỗng xuất hiện từ giữa không trung, Tô Vân Thiều còn chẳng thèm nhìn qua đã giơ tay tóm được nó, nhanh chóng kéo qua kéo lại gập nó thành hình một con hạc giấy.
Diêm Vương khẽ cười một tiếng, trong tiếng cười tràn đầy hả hê khi thấy người khác gặp nạn, dường như đang nói: Hoá ra mày cũng có ngày hôm nay!
Sét trời:!I! QAQ
Bắt lấy sét trời luôn cản trở Diễm Vương nói chuyện, Tô Vân Thiều véo véo đôi cánh của hạc giấy phiên bản sét trời, tùy ý giật giật: "Anh tiếp tục đi." Nhìn sét trời không dám ho he nhúc nhích gì, Diễm Vương lâu lắm rồi mới cảm nhận được cảm giác được vợ che chở, huống chỉ tư vị ăn cơm mềm cũng thật ngon.
"Có quan hệ chính là em trai của anh."
Tô Vân Thiều: 22?
Mới nghe thì thấy có chút khó hiểu, nhưng nghĩ lại thì Diêm Vương cũng không phải là vị Diêm Vương duy nhất từ khi địa phủ được thành lập, cũng có thể lý giải được.
"Là em trai của anh lúc còn sống à?"
"Đúng vậy."
"Lễ trưởng thành lần này không mời Cù Nguyên Thanh, Cố Phóng là muốn tìm hiểu xem giữa em và anh ta có quan hệ gì sao?"
"Cũng có thể là tới để thăm dò anh." Đây là lý do duy nhất Diêm Vương có thể nghĩ đến,"Viên kim cương màu hồng to như quả trứng bồ câu kia vốn là đồ sưu tầm của ông ngoại Cù Nguyên Thanh, không hiểu sao lại rơi vào tay Cố Phóng."
Tô Vân Thiều sửng sốt, Diêm Vương tránh đi như vậy là vì sự an toàn của cô.
"Làm sao Cố Phóng biết quan hệ giữa em và anh, làm sao chắc chắn anh nhất định sẽ tham dự lễ trưởng thành của em được?"
Diêm Vương tạm thời không rõ từ đâu mà Cố Phóng biết được chuyện này, dù sao mỗi lần anh tìm Tô Van Thiều cũng đều xóa sạch dấu vết rồi cơ mà? Cũng không đúng, hơi thở của quỷ môn không dễ thu liễm như vậy.
"Mặc kệ ông ta làm sao mà biết, lần này coi như là tuyên chiến với chúng ta, Bút Phán Quan cũng được em sửa gần xong rồi, lại còn dùng sét trời đả thương hồn phách của ông ta nhiều lần, hủy bùa che trời cực phẩm và nhiều bố trí của ông ta như vậy, chúng ta có thể đánh với ông ta một trận ra trò."
Bạn cần đăng nhập để bình luận