Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1005:

Chương 1005:Chương 1005:
Chuong 1005:
Khúc Vu Hoa ngơ ngac "A2?" một tiếng,"Nơi này không tốt sao?"
Bác gái phì phì vài ngụm, quay đầu nhìn thoáng qua căn phòng mà trưởng thôn đi vào. Người ta nói 6 vàng 6 bạc không bằng 6 chó nhà mình, tôi là người của thôn Trường Thọ, sao lại nói thôn Trường Thọ không tốt chứ? Cũng chỉ là tò mò tại sao cô lại đến đây thôi."
Khúc Vu Hoa dùng mấy lý do thoái thác đã thương lượng trước đó: "Chính là ở trên mạng nghe nói thôn Trường Thọ có bí mật trường thọ nên đã tìm hai người bạn cùng chung chí hướng tới chơi."
Bác gái: "Đây quả thật không phải là địa điểm du lịch khiến người ta khen ngợi, nhưng cũng có rất nhiều nơi thú vị, nếu mấy người ở thêm vài ngày, tôi có thể tìm người dẫn máy người đi chơi."
"Ví dụ như?" Khúc Vu Hoa lộ ra vẻ hứng thú, Tuệ Tâm và Phương Hữu Đức cũng dỏng tai lắng nghe.
Khán giả đã nhiệt tình như vậy nên bác gái cũng muốn giãi bày tâm sự.
"Chỗ của chúng tôi có một cái mỏ, nói là mỏ nhưng cũng không đào ra cái quặng gì đâu, nên cuối cùng dùng đá đào được từ trong đó ra để lót đường, hiện tại rất nhiều con đường mà may người đi đều được trải bằng đá lấy từ trong đó, nước giếng ở đây vô cùng trong mát, trẻ con trong thành phố nhất định chưa từng thấy qua đâu."
Khúc Vu Hoa rất ne tình nói: "Nhất định phải đến nơi đó nhìn thử!"
"Từ đường ở chỗ của chúng tôi đã có lịch sử mấy trăm năm rồi, người thành phố mấy người chắc chắn cũng chưa từng thấy qua."
"Chúng tôi là người nơi khác đến cũng có thể vào từ đường được sao?"
"Có cái gì mà không thể vào?" Bác gái tram ngâm nói,"Cố gia thôn chúng tôi không có gì là không thể cho người ta xem, mấy người cứ việc đi, nhưng nếu thật sự muốn đi thì nhớ thắp nén nhang, ít nhiều gì cũng coi như là quấy nhiễu tổ tông yên nghỉ."
Bác gái lại giới thiệu với bọn họ mấy nơi thú vị, ví dụ như bến tàu bên kia có thể câu được rất nhiều cá, bên bãi bùn có thể mò ốc cạy hàu ăn, có lẽ ngày mai có thể nhìn thấy lốc xoáy xuất hiện dưới biển vân vân.
Thẳng đến khi thấy từ đằng xa Lương Chí dẫn theo một cô gái trẻ tuổi đi tới, bác gái mới ngừng miệng tạm biệt bọn họ để trở về nhà.
Lương Chí: "Đây chính là Ái Nhi, cháu gái của trưởng thôn, mọi người ở chỗ này vài ngày, có chuyện gì thì có thể tìm cô ấy, trong nhà tôi còn có việc, đi trước." Ái Nhi đội nón trúc, khuôn mặt trẻ tuổi bị phơi nắng đến đỏ rực, nhìn thấy Tuệ Tâm ánh mắt như nóng lên, nhanh chóng nghiêng đầu đi, hai gò má càng đỏ.
"Tôi, tôi đi rửa tay xong sẽ đi thay ga giường cho mọi người."
Ái Nhi chạy chậm vài bước tới bên vại nước, dùng hồ lô khô đã bị cắt một nửa múc nước rửa tay, trong lúc rửa tay đã nhiều lần nhìn lén Tuệ Tâm, sau khi bị Khúc Vu Hoa phát hiện, vội vàng cúi đầu nhàn nhã rửa tay, nhanh chóng rửa sạch bùn đất trong móng tay, tùy ý lau hai cái trên quần áo liền đi vào phòng bên cạnh.
Khúc Vu Hoa trêu trọc Tuệ Tâm: Cô gái kia rõ ràng có ý với anh, Tuệ Tâm đại sư dứt khoát hy sinh một chút đi, thi triển mỹ nam kế?
Tuệ Tâm: "..."
Anh ta không có khả năng làm ra chuyện đùa bỡn tình cảm của người khác, biết Khúc Vu Hoa chỉ đang trêu chọc nên cũng nhắm mắt làm ngơ.
Ba người bọn họ đều là người trưởng thành, ngượng ngùng đứng ở bên ngoài nghỉ ngơi để một mình Ái Nhi ở bên trong trải giường cho mình nên đã di vào.
Khúc Vu Hoa: "Để tôi giúp cô làm."
"Không cần đâu, việc này tôi đã làm quen rồi." Ái Nhi vừa nói vừa nhanh nhẹn thay ga giường, "Chú Lương Chí nói mấy người chỉ cần hai căn phòng thôi phải không?” Khúc Vu Hoa: Đúng vậy, một mình tôi một phòng, hai người bọn họ một phòng."
Ái nhỉ: "Vậy tôi sẽ chọn cho cô một ga giường màu hồng nhạt cho đẹp một chút."
Thay ga giường và vỏ gối xong, Ái Nhi dùng khăn ướt lau qua đầu giường và bàn một lần, lại dùng khăn khô lau lại, động tác vừa nhanh vừa tỉ mỉ, vừa nhìn đã biết làm việc quanh năm.
Khúc Vu Hoa đã sớm quen với việc để cho người máy quét rác quét dọn vệ sinh trong nhà, cứ cách một khoảng thời gian lại kêu dì giúp việc tới quét dọn phòng, rất ít khi tự mình làm, lúc này nhìn thấy cô gái nhỏ hơn mình rất nhiều mà tay chân nhanh nhẹn như vậy thì trong lòng cứ cảm thấy là lạ.
Thu dọn xong phòng ở tầng dưới, Ái Nhi lấy ga giường, chăn, gối đã thay ra, mang theo Khúc Vu Hoa đi lên lầu.
"Phòng của cô ở trên lầu."
Sau khi Khúc Vu Hoa đi theo Ái Nhi tới đây thì mới nhìn thấy bậc thang gỗ kia, vừa giam lên đã phát ra tiếng vang kẽo cà kẽo kẹt, làm người ta không khỏi lo lắng cầu thang có thể bị gãy và cô sẽ rơi từ trên cao xuống không.
Giống như đọc được suy nghĩ của cô ấy, Ái Nhi trấn an: "Yên tâm đi, những khúc gỗ này rất rắn chắc, khi còn bé mỗi ngày tôi đều chạy tới chạy lui ở đây, cũng chưa từng thấy nó bị gãy." Khúc Vu Hoa cười cười, lúc quay đầu lại thì thấy trên vách tường đã bị vẽ nguệch ngoạc. Những đường vẽ nguệch ngoạc kia có chỗ thì dùng bút chì màu vẽ, có chỗ thì vẽ bằng phấn, phong cách vẽ tranh cũng không phải từ một người vẽ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận